Edit: Min
Tướng quân và robot nhỏ của hắn (4)
Sáu giờ sáng, chiếc đồng hồ báo thức nhỏ trên giá sách reo đúng giờ.
Tô Triết Ngạn mở mắt, xoay người qua nhìn những đường cong kỳ lạ trên vách khoang bên trái.
Mỗi sáng và tối, hắn đều nhìn chằm chằm vào những đường cong đó và suy nghĩ trong vài phút.
Đến giờ hắn vẫn không hiểu những đường cong bất quy tắc này tượng trưng cho điều gì, nhưng luôn cảm thấy rằng chúng rất quan trọng.
Tô Triết Ngạn suy tư hồi lâu, sau đó đưa tay ra và dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng cảm nhận hoa văn trên đó.
Có một số vết xước rất nông ở giữa, không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng có thể cảm nhận được trên da.
Hắn lấy một cây bút đánh dấu trên giá sách, tô lại những vết nông đó, rồi bôi đen những vết ban đầu.
Các đường cong cuối cùng cũng được kết nối với nhau, không còn lộn xộn và mất trật tự nữa.
Chỉ là Tô Triết Ngạn không thể nhìn ra cái hình bất thường này đại diện cho cái gì, cũng không hiểu tại sao nó lại xuất hiện trong khoang con nhộng của mình.
Khi đang chìm vào suy nghĩ, đột nhiên hắn cảm thấy có thứ gì đó đang bò lên người mình.
Tô Triết Ngạn cúi đầu nhìn xuống, con robot nhỏ màu bạch kim đang nắm lấy cúc áo của hắn và bò lên từng chút một giống như đang leo núi.
Khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau, khuôn miệng vuông vức trên khuôn mặt con robot biến thành hình bán nguyệt, tựa như nó đang mỉm cười với hắn.
Nó vẫy vẫy bàn tay nhỏ nhắn ngắn có ánh kim loại, chào hỏi hắn một cách hăng hái: “Triết Ngạn, chào buổi sáng! Anh đang nhìn gì vậy? Mang tôi lên với, tôi cũng muốn nhìn.”
Tô Triết Ngạn hơi nhướng mày: “Mi gọi ta là gì.”
Sở Thời Từ vừa leo lên, vừa thản nhiên nói: “Gọi anh là Triết Ngạn đó.
Khi ba của anh mua tôi về đã yêu cầu tôi phải chăm sóc anh thật tốt.
Sau này anh sẽ là em trai của tôi, tôi sẽ che chở cho anh.”
Tô Triết Ngạn búng nhẹ ngón tay, robot bị bắn rớt xuống.
Sở Thời Từ ngã vào chiếc chăn bông mềm mại, trong đầu cậu vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
【Giá trị sức sống +1, giá trị sức sống hiện tại là 9/100.
】
Cậu ngẩng đầu, Tô Triết Ngạn cúi đầu, lạnh lùng nhìn cậu bằng đôi mắt vô cảm.
Sở Thời Từ chợt nảy ra một ý tưởng, cậu giả vờ tức giận, bật dậy đánh vào cẳng chân trước mặt.
Cậu mới đánh hai cái, một ngón tay đè lên đầu cậu, dù cậu có giãy giụa thế nào cũng không thể đánh trúng ngón tay đó.
Trên khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng của Tô Triết Ngạn vẫn không có chút dao động nào, nhưng tiếng nhắc nhở lại vang lên.
【Giá trị sức sống +1, giá trị sức sống hiện tại là 10/100.】
Hệ thống rất ngạc nhiên,【Chúa ơi, thật vi diệu.】
Sở Thời Từ có chút mệt mỏi, cậu ôm lấy ngón tay thon dài trước mặt, ngồi trên lòng bàn tay mát lạnh của Tô Triết Ngạn nghỉ ngơi.
Nghe được lời của hệ thống, cậu gật đầu đồng ý, “Nhìn thì có vẻ cao quý và lãnh đạm, nhưng thực chất là một tên mặt liệt trong nóng ngoài lạnh.
Thật không ngờ anh ta lại có hai gương mặt.”
Hệ thống lắc đầu,【Tôi không phải nói anh ta, tôi nói cậu thật vi diệu đó.
Trước đó cậu không phải con người à, tại sao có thể chơi đùa với ngón tay của nam chính vui vẻ như vậy?】
Sở Thời Từ:……
【Khả năng chấp nhận của cậu thực sự rất mạnh, một số ký chủ từ đàn ông biến thành phụ nữ đều khóc lóc và thương tiếc bé chim đã mất của mình.
Con từ con người biến thành đồ vật vậy mà vẫn tung tăng nhảy nhót.
Nhìn thấy tâm trạng của cậu tốt như vậy, tôi yên tâm rồi.】
Những chuyện buồn giấu trong lòng bị đâm thủng, Sở Thời Từ cảm thấy rất khó chịu.
Cậu cúi đầu nhìn xuống, đừng nói đến bé chim, robot trụi lủi, không có gì cả.
Hệ thống phát hiện ra rằng mình đã nói sai, nó gửi cho cậu một gói bồi thường, chột dạ chuồn đi.
Tô Triết Ngạn nghiên cứu xong các đường cong trên vách khoang, chuẩn bị viết nhật ký, sau đó đi ra ngoài tìm vật tư.
Hắn đang định nhét con robot vào lại hộp sắt thì thấy vật nhỏ đang buồn bã ỉu xìu nằm gục trên lòng bàn tay mình.
Miệng đã thay đổi từ một hình chữ nhật thành một nửa ngoặc nhọn uốn cong xuống dưới.
Làm được nghĩa thực, viết nỗi buồn lên trên mặt.
Sở Thời Từ đang buồn bã thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói lạnh lùng từ trên đầu truyền đến.
“Mi đang buồn, robot mà cũng phiền não à?”
Sở Thời Từ nhàn nhạt ngẩng đầu, “Mặc dù tôi trông không giống như thế này, nhưng tôi thật sự là con người.”
Tô Triết Ngạn không nói gì, nhưng khóe miệng lại gợi lên một nụ cười chế giễu.
Hắn lấy ra một chiếc gương từ trong ngăn kéo rồi đặt Sở Thời Từ trước gương, như thể muốn cậu nhận rõ thực tại.
Đây là lần đầu tiên Sở Thời Từ soi gương, cậu lắc người qua lại, cẩn thận nhìn mình trong gương.
Ban đầu, cậu càng nhìn càng buồn bã, nhưng sau khi nhìn một hồi, tâm trạng của cậu dần dần tốt lên.
Robot trong gương cao khoảng 10 đến 15 cm.
Vỏ kim loại mờ màu bạch kim, thân nhẵn đặc biệt thích hợp chơi theo vòng tròn, các đường cong uyển chuyển tạo cho nó vẻ đẹp hài hòa.
Có hai chế độ di chuyển là đi bộ và trượt, bốn bánh điều khiển phù hợp với nhiều loại địa hình.
Phía sau trang bị hệ thống tăng tốc phản lực ẩn, tốc độ trượt tối đa còn nhanh hơn chạy xe đạp.
Kéo ăng-ten trên đỉnh đầu ra còn có thể nghe đài.
Sở Thời Từ hít thở sâu, lấy lại tinh thần.
Nghĩ theo hướng tích cực, ít nhất thì bây giờ cậu trông rất đắt tiền.
Không giống như những món đồ chơi bằng nhựa dễ vỡ kia, cậu là một con robot cao cấp.
Cậu xoay một vòng, đột nhiên nhìn thấy trên vai phải sau lưng mình có một hoa văn, trông giống như một quả táo bị sâu vậy.
Sở Thời Từ kéo đầu ngón tay bên cạnh, “Trên lưng tôi in cái gì thế?”
Tô Triết Ngạn liếc nhìn, “Con rắn quấn quanh trái cấm, là biểu tượng của loạt thương hiệu Vườn địa đàng dưới trướng Công nghệ Vĩnh Sinh.”
“Công nghệ Vĩnh Sinh là gì?”
“Một công ty trong đế quốc, là cái nôi của AI.”
Sau khi nói xong, hắn phát hiện ra robot đang ngây người nhìn mình.
Tô Triết Ngạn nghi ngờ hỏi: “Có chuyện gì à?”
Sở Thời Từ ôm lấy ngón tay của hắn, “Không có gì, chỉ cảm thấy quan hệ của chúng ta hình như đã thân thiết hơn một chút rồi.”
Tô Triết Ngạn khẽ hừ một tiếng, thu ngón tay lại và phớt lờ cậu.
Mặc dù trông hắn vẫn rất lạnh lùng, nhưng tâm trạng của Sở Thời Từ vẫn tốt hơn rất nhiều.
Ngày hôm qua nam chính rất lạnh nhạt với cậu, đừng nói là đưa tay chơi với cậu, đến cả nói chuyện cũng không thèm nói.
Xem ra, giá trị sức sống tăng lên quả thực sẽ ảnh hưởng đến thái độ của nam chính đối với cậu.
Dựa theo cách nói của hệ thống, chỉ cần giá trị sức sống tăng đến 80, cậu có thể biến trở lại thành người sống.
Sau khi hoàn thành một số nhiệm vụ chính, cậu có thể tự do lựa chọn một thế giới để trùng sinh và hỗ trợ các thông tin cơ bản như hình nền ngoại hình DIY.
So sánh với hạnh phúc kiếp sau, chút ấm ức này chẳng là gì cả.
Sở Thời Từ điều chỉnh tâm lý, chuẩn bị đi tìm mục tiêu giao lưu tình cảm tiếp.
Cậu chạy đến bên bàn nhắm ngay cái gối mềm mại nhảy