“Là “Nó” giở trò quỷ.” Tô Dung khẳng định mà nói: “Đây có lẽ là ảo giác linh tinh gì đó, chỉ cần đưa tay vào bên trong là được.”Vương Kiến Quốc ngăn Tô Dung đang muốn vói tay vào trong: “Để anh đi, dù anh có xảy ra chuyện gì cũng không sao, nhưng em nhất định phải an toàn rời khỏi đây”Nói xong anh ấy trực tiếp đưa tay vào bên trong cái thùng đựng hải sản, chịu đựng sự sợ hãi trong lòng tìm kiếm trong miệng của bạch tuộc.
Cũng may bởi vì vừa rồi đã nhìn thấy bạch tuộc cắn nuốt Triệu Bằng, cho nên dù không hiểu biết đối với loài động vật này, nhưng Vương Kiến Quốc cũng biết miệng của bạch tuộc nằm giữa tám chân của nó.Anh ấy chui tay từ phía dưới, không ngừng mò mẫm bên trong.Chú ý thấy biểu cảm của Vương Kiến Quốc trở nên quái dị, Tô Dung vội vàng hỏi: “Làm sao vậy?”Vương Kiến Quốc cảm thấy kỳ lạ nhíu mày: “Trong miệng thứ này chỉ có một thứ nhỏ mềm mại và trơn nhẵn, cảm giác giống như là bạch tuộc nhỏ.”“Lấy nó ra đi.” Tô Dung đưa ra quyết định chém đinh chặt sắt.Tin tưởng quyết định của Tô Dung, Vương Kiến Quốc quyết đoán lấy đồ vật trong miệng bạch tuộc ra.
Khi đặt trong tay mới thấy, đó rõ ràng là một tờ tiền giấy!Trên tiền giấy có những hoa văn thần bí và rườm rà, ngoại trừ mấy con số bên ngoài, thế nhưng không thể hiểu được thứ gì.
Chỉ nhìn vài lần, hai người liền có cảm giác đầu váng mắt hoa.Nhưng điều này cũng không thể ngăn cản tâm trạng của bọn họ trở nên tốt hơn, Tô Dung đếm số tiền này, không nhịn được cười to một tiếng, hưng phấn nói: “Chúng ta đi đến quầy thu ngân đi!”Lúc ấy cô đã mua tổng cộng 36 đồng tiền, những tờ tiền giấy này, có một tờ 20, hai tờ 10 tệ, còn có một cái 5 tệ và năm cái 1 tệ, cũng đã