Biệt thự có một chỗ tốt —— Đó là không cần phải lo bị chết đói. Dù gì cũng tết rồi, có rất nhiều cửa hàng không ship đồ ăn, trước kia Trình Hề toàn sống qua ba ngày tết bằng mì sợi và thức ăn tự hâm nóng, năm nay thì không cần phải như vậy nữa.
10h, cậu mang theo đồ đạc ra cửa, nhưng lại nhìn thấy xe của paparazzi ở bên ngoài khu chung cư. Phát tiền lì xì cho họ, rồi chạy quanh một vòng lớn, cuối cùng cậu cũng an toàn tới được biệt thự.
Trình Lập Quốc đã già, ông cụ Trình bà cụ Trình đã mất từ lâu, nên nhà họ Trình ăn Tết cũng chẳng rình rang lắm. Nhưng vì biết cậu về, nên dì Viên và người làm vườn đã dán câu đối Tết, chữ Phúc và treo đèn lồng đỏ thẫm quanh nhà.
Trong phòng bếp thì lại càng ồn ào hơn, có tiếng xào rau, rồi cả tiếng thảo luận pha lẫn khẩu âm ở vùng khác nữa, Trình Hề ló đầu vào nhìn trộm, phát hiện ngoài dì Viên ra, ba người còn lại đều là gương mặt mới.
Lúc này dì Viên cũng thấy cậu, bà đi qua kéo cậu lại nhìn trái nhìn phải: “Tiểu Hề, ở đoàn phim ăn không ngon à, sao con lại gầy đi rồi?”
“Con giảm cân vì vai diễn đấy, dì yên tâm,” Trình Hề chu môi: “Mấy người đó là ai ạ?”
Dì Viên mỉm cười nói: “Đầu bếp nấu món cay Tứ Xuyên, cha con mời từ Thành Đô tới, nghe nói từng giành được giải thưởng về đầu bếp đó. Không phải con thích ăn cay sao, hôm nay phải ăn nhiều một chút nha!”
………. Cha cậu còn mời cả đầu bếp vì cậu.
Trình Hề hơi không dám tin.
“Đi đi đi, đừng đứng ở phòng bếp, dễ ám mùi khói dầu vào người đó. Ngoài phòng khách có hoa quả dì cắt sẵn rồi, con qua đó nghỉ ngơi một lát đi.”
Nói xong, dì Viên quay lại bếp tiếp tục công việc của mình. Nhìn mấy bóng lưng bận rộn trong bếp, Trình Hề chợt thấy mùi ớt nồng quá.
Nồng đến mức làm mũi cậu ê ẩm.
Mặc dù hôm nay là Tết, nhưng Trình Lập Quốc vẫn bận rộn ở công ty cho đến buổi chiều mới xuất hiện. Thế nhưng mâm cỗ đêm giao thừa lại không ăn ở công ty giống như lời Trình Hề nói.
Mấy đầu bếp nấu ăn xong là rời đi, những người giúp việc còn lại cũng nghỉ, trong nhà chỉ còn lại dì Viên và người làm vườn. Làm việc vất vả ở nhà họ Trình cả một năm, đến Tết không cần phải phân biệt chủ tớ nữa, Trình Hề gọi bọn họ ngồi vào bàn ăn chung với nhau luôn, Trình Lập Quốc không nói được cũng không nói không được, nên cứ xem như là đã ngầm đồng ý rồi.
Bình thường xã giao ở bên ngoài nhiều, nên lúc ăn cơm ở nhà hầu như Trình Lập Quốc đều không uống rượu, nhưng hôm nay ông phá lệ đích thân tới hầm rượu chọn một chai.
Hai cha con không phải là người nói nhiều, trong mâm cỗ, Trình Lập Quốc hỏi cái gì thì Trình Hề trả lời cái đó. Ăn xong, Trình Lập Quốc nói: “Trước 18 tuổi cha không cho con uống rượu, sau 18 tuổi thì con dọn ra khỏi nhà, tính ra thì, hai cha con ta từ trước đến nay chưa ngồi uống rượu với nhau bao giờ, cụng một ly nhé.”
Trình Hề ngập ngừng một lát, rồi hai tay bưng ly rượu lên, cụng ly với Trình Lập Quốc.
Hương rượu nồng đậm hòa cùng mùi thơm của thức ăn bay bồng bềnh trong không khí, bên ngoài biệt thự liên tục vang lên tiếng pháo nổ và tiếng trẻ em nô đùa, Trình Hề quay đầu lại nhìn bầu trời đêm được pháo hoa rọi sáng ——
Xa cách bốn năm, rốt cục cũng một lần nữa cảm nhận được như thế nào gọi là đón Tết.
.
Giải quyết xong mâm cỗ đêm giao thừa, Triệu Tiểu Đào gọi điện tới, giục Trình Hề nhanh đăng video chúc Tết lên.
Đây đã là lần thứ ba của ngày hôm nay rồi, lần thứ nhất là nói với cậu trên wechat, lần thứ hai là nhắn tin, lần này thì trực tiếp gọi điện thoại tới luôn.
Trình Hề cạn lời, chẳng nhẽ muốn ăn Tết yên tĩnh mà cũng không được à?
Một cái video chúc Tết vừa dùng b-box bắt chước tiếng pháo nổ, vừa nói những lời chúc thì có gì hay ho đâu mà cứ nhớ mãi thế?
Nhưng quá tam ba bận, Triệu Tiểu Đào đã sốt ruột đến mức gọi điện cho cậu rồi, Trình Hề biết mình hoàn toàn không thể giả câm giả điếc được nữa.
Quan trọng nhất là, nhìn dáng vẻ bất khuất này của đối phương, nếu như cậu không đăng, sợ là không thể yên ổn mà ăn Tết được đâu.
Thôi coi như thỏa mãn điều ước năm mới của anh ta vậy, Trình Hề thở dài.
Cậu chọn giờ đỉnh lưu Bách Dạ đang biểu diễn trên chương trình cuối năm để đăng weibo, hi vọng các thiếu nam thiếu nữ cứ thưởng thức phần trình diễn của cưa cưa mình, chứ đừng có để ý đến cậu.
Đáng tiếc đời không như là mơ.
Video vừa đăng lên chưa đầy năm phút, đã nhận được đợt chê cười thứ nhất!
[Úi dời, dây pháo thành tinh rồi à?]
[Dùng b-box bắt chước tiếng pháo nổ, tên ngốc nào nghĩ ra thế? Tui chỉ muốn nói là….. làm hay lắm, bà đây buồn cười chết đi được hahahahaha]
[Vừa dùng miệng của mình khuấy động bầu không khí, vừa phải dành lời chúc cho fans hâm mộ, làm cục cưng của tui nói líu luôn rồi kìa, thương cục cưng của tui quớ…. nhưng mà tui muốn cười hơn 2333]
[Không, nói líu không phải là do bận rộn. Trình Hề: bài b-box này bỏng miệng quá.]
[Đồ của giai nhỏ trông thích mắt quá, nào là cổ lông màu trắng, nào là áo choàng nhỏ màu đỏ gấm, đúng là trông rất hoạt bát, tết thêm hai chùm tóc nữa là có thể trực tiếp mua đi làm con dâu nuôi từ bé rồi]
[Bà chị lầu trên tài năng ghê, con dâu nuôi từ bé là CLGT hhh tui mua 500!]
[500 đâu có đủ, dù sao thì Trình Trình cũng có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền mua pháo. Tôi bỏ 1000, đưa đây cho tôi.]
[Nào nào nào, nếu bạn đi ngang qua đây xin đừng bỏ lỡ, bán con dâu nuôi từ bé đây ~]
[Mấy người ở đây mua tới bán lui, đã được sự đồng ý của Diên cưa chưa?]
Đào Thời Diên mở weibo ra, thứ đầu tiên anh nhìn thấy chính là dòng bình luận này.
Gia tộc họ Đào rất lớn, đông họ hàng, từ trước đến nay vẫn giữ truyền thống quây quần bên nhau cùng đón Tết, nên lúc này anh đang ở nhà ông nội.
Vì trên bàn cơm quá đông người, cứ anh mời tôi một ly tôi mời lại anh một ly, nên giờ vẫn chưa ăn xong mâm cỗ đêm giao thừa.
Nhân lúc người ta đang cụng ly, Đào Thời Diên định lên weibo nói một câu chúc mừng năm mới cho fans hâm mộ. Kết quả lời chúc còn chưa