Ở Trung Quốc, “cùng tôi về nhà ăn tết” mang ý nghĩa gặp mặt người lớn. Mà gặp người lớn, đồng nghĩa với nhận định người đó, muốn chung sống với người đó cả đời.
Mạnh Bạch nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, cảm giác mỗi một chữ đều như con dao nhọn, đâm thẳng vào tim hắn, chọc cho hắn máu me đầm đìa, không thể thở nổi.
Thích Đào Thời Diên lâu như vậy, hắn hiểu rất rõ thủ đoạn của Đào Thời Diên, cũng đoán được Đào Thời Diên có thể tìm ra người chụp trộm. Vì thế hắn mới lựa chọn vạch trần tình yêu của bọn họ trước trận chung kết một ngày, như vậy vừa có thể đánh cho bọn họ một đòn không kịp trở tay, lại vừa có thể làm ảnh hưởng đến trạng thái thi đấu của Trình Hề. Đến lúc đó nếu như Trình Hề rút lui khỏi cuộc thi, hắn có thể hợp tình hợp lý ôm giải hai; Còn nếu Trình Hề không rút lui khỏi cuộc thi thì nói thật hắn lại càng vui hơn, bởi vì trong tình huống như vậy chắc chắn Trình Hề không hát nổi, hắn vừa có thể đường hoàng ôm giải hai, lại còn có thể đạp đổ toàn bộ sự cố gắng của Trình Hề trong khoảng thời gian này, nói thẳng là một mũi tên trúng hai đích.
Nhưng hắn không ngờ, Đào Thời Diên có thể lôi hắn ra ngoài ánh sáng nhanh đến vậy.
Lại càng không ngờ, Đào Thời Diên còn rầm rộ tuyên bố sẽ tố cáo hắn, và công khai mối quan hệ của hai người bọn họ với công chúng.
Và một điều không ngờ tới nhất, thì ra Trình Hề chính là bạch nguyệt quang của Đào Thời Diên.
Chiếc hộp gỗ mà mình liều mạng bảo vệ, là món quà kỷ niệm Trình Hề để lại.
Cho tới nay, đối mặt với một Trình Hề cũng thích Đào Thời Diên, hắn luôn có cảm giác vượt trội hơn khi là người nắm được bí mật về bạch nguyệt quang của Đào Thời Diên.
Thế nhưng hắn chẳng ngờ Trình Hề lại chính là bạch nguyệt quang trong lòng Đào Thời Diên.
………..Quá nực cười.
Mạnh Bạch không nhịn được mà bật cười tự giễu, cửa phòng đột nhiên bị kéo ra. Một người đàn ông trung niên cao to mập mạp xông vào ——
“Chát ——” Không nói hai lời đã tát hắn một cái thật mạnh!
Người đàn ông đó dùng hết toàn lực, Mạnh Bạch bị tát đến mức trước mắt biến thành màu đen, lỗ tai ong ong, mãi một lúc lâu sau mới mở miệng được: “Sếp Tiền………”
Nhưng không để hắn nói hết, lại “chát” một tiếng nữa, một bên mặt khác truyền đến cảm giác đau rát. Lúc này Mạnh Bạch không thể ngồi vững được nữa, mà ngã nhào trên sàn nhà!
“Sếp Tiền, ngài nghe em giải thích đã………”
“Nghe cmm ấy!” Sếp Tiền văng tục, rồi ngồi xổm người xuống, nắm chặt tóc Mạnh Bạch, ép hắn nhìn mình: “Tôi cmn dùng tiền đưa cậu tới show này, là để nghe cậu giải thích à?”
Da đầu bị nắm đến mức đau đớn, Mạnh Bạch cố nén nước mắt: “Không phải ạ.”
“Vậy tôi ký hợp đồng cho cậu vào công ty tôi, là để cậu đem phiền toái đến cho tôi à?”
Mạnh Bạch: “Cũng không phải ạ.”
“Biết là không phải, vậy mà còn cmn tìm đường chết, cậu biết cậu chọc đến những ai không,” sếp Tiền giơ một tay khác ra, vỗ vỗ gò má Mạnh Bạch: “Hả?”
“Là, là Trình Hề và Đào Thời Diên.”
“Sai rồi!” Cái tát thứ ba rơi xuống mặt Mạnh Bạch, sếp Tiền nổi trận lôi đình: “Là người cầm lái tương lai của nhà họ Đào và cậu ấm của tập đoàn Trình thị! Lại đây, ngắm nghía cẩn thận xem cậu đã hại tôi thành ra thế nào!”
Sếp Tiền móc điện thoại ra, mở email, đọc từng cái một.
Đầu tiên là văn kiện do luật sư của phòng làm việc Đào Thời Diên gửi tới —— không sai, sếp Tiền chính là ông chủ của Truyền thông Tư Điềm.
Ngay sau đó, là thông báo điều tra do bộ văn hóa gửi tới, lý do điều tra là do streamer trực thuộc Truyền Thông Tư Điềm đã livestream với nội dung thô tục, hoạt động thu lợi bất hợp pháp mang tính chất khiêu dâm, và một nghệ sĩ nào đó đã có những lời lẽ xúc phạm các anh hùng, liệt sĩ..v..v.
Điều khó chịu là Truyền Thông Tư Điềm hoàn toàn không thể nào thoát tội, vì nếu livestream không có nội dung thô tục thì rất khó thu hút sự chú ý của khán giả, ông ta từng gợi ý cho các streamer nữ mặc ít quần áo, và bảo streamer nam trêu đùa theo kiểu 18+.
‘Xúc phạm các anh hùng, liệt sĩ’ là cái mũ lớn nhất, sau khi đội lên, nghệ sĩ lỡ mồm kia chắc chắn sẽ không thể ở trong cái giới này được nữa, mà ông ta cũng sẽ bị giày vò.
Mà bộ văn hóa vừa gửi thông báo tới, chính là nơi làm việc của mẹ Đào Thời Diên.
Khoảng thời gian trước ông nghe thấy tin đồn rằng nhà nước đang muốn chấn chỉnh lại ngành văn hóa, nên cần phải giết gà dọa khỉ, đầu tiên sẽ ra tay với một công ty nào đó, sau khi đã răn đe những công ty còn lại, thì sẽ đào sâu hơn và và phát triển kỷ luật tích cực.
Truyền Thông Tư Điềm có quy mô khá nhỏ, trước đây lúc phát hiện ra vấn đề, chỉ cần không sai quá nhiều nguyên tắc thì đều chọn hình thức phạt tiền để giải quyết. Lần này lại điều tra khác với bình thường, ngoài việc giám sát, sợ là đã đụng phải nòng súng, trở thành con gà bị giết để dọa khỉ rồi.
Email ở bên dưới là thỏa thuận chấm dứt hợp đồng do một số đối tác gửi tới. Nếu nói bộ văn hóa là một đòn tấn công mạnh mẽ, thì việc mất hợp đồng là cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
“Sau khi nhận được mấy email này, tôi đã gọi điện cho từng đối tác đó, cậu biết bọn họ nói thế nào không?”
Sếp Tiền nhếch mép mỉm cười: “Bọn họ nói, nếu như tiếp tục hợp tác với tôi, thì tập đoàn Trình thị sẽ tăng giá cả nguyên liệu của công ty bọn họ. Nên bọn họ thà không cần mối quan hệ hợp tác ổn định mấy năm nay, không để ý đến tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, không để ý đến tình cảm cá nhân, thì cũng phải hủy hợp đồng với tôi…… Mạnh Bạch, cậu có năng lực thật đấy, một phát chọc vào hai tổ ong vò vẽ luôn.”
Sếp Tiền bày ra khuôn mặt rất dữ tợn, nắm tóc Mạnh Bạch kéo hắn tới trước tấm gương lớn: “Nào, ngẩng đầu lên, ngắm nghía bản thân cậu xem.”
Mạnh Bạch bị ép ngẩng đầu lên, người trong gương gầy trơ xương, mặt bị đánh cho vừa đỏ vừa sưng, viền mắt hõm sâu, dính đầy nước mắt và nước mũi.
Muốn nhếch nhác bao nhiêu thì nhếch nhác bấy nhiêu.
“Nhìn thấy không, bàn về ngoại hình và xuất thân, cậu còn chẳng bằng một cọng tóc của cậu ấm nhà họ Trình. Đừng nói là Đào Thời Diên, mà ngay cả tôi sau khi chịch cậu được mấy lần cũng cảm thấy cực kỳ nhàm chán rồi.”
Sếp Tiền rốt cục cũng buông hắn ra, ông ta phủi phủi tay giống như vừa sờ phải thứ gì đó bẩn thỉu, rồi đứng lên nói: “Cậu vi phạm điều thứ 9 trong hợp đồng, bắt đầu từ giờ, cậu không còn là nghệ sĩ của Truyền Thông Tư Điềm nữa, chắc sau này cũng khó có ai cần cậu. Còn phí bồi thường vi phạm hợp đồng, bộ phận pháp lý sẽ nói chuyện với cậu.”
Vì chụp trộm người khác bị khởi tố, nên giờ Mạnh Bạch đã bị coi như là một nghệ sĩ có vết nhơ, không có công ty nào muốn ký hợp đồng với hắn. Huống chi tuổi đã lớn, ngoại hình cũng hơi xuống sắc, tiểu thịt tươi trong giới giải trí ngày càng nhiều, không có tác phẩm tiêu biểu không có khả năng giữ fans, còn ai nhớ tới hắn nữa chứ?
Vừa nghe đến việc hủy hợp đồng, Mạnh Bạch lập tức luống cuống, hắn vội vàng ôm lấy đùi ông: “Sếp Tiền, ngoài ca hát ra em không biết làm gì khác cả, rời khỏi showbiz em hoàn toàn không sống nổi, xin ngài cho em thêm một cơ hội nữa! Em cầu xin ngài đấy!”
“Tôi cho cậu cơ hội, rồi ai cho tôi cơ hội?” Sếp Tiền dùng chân đạp hắn ra: “Hơn nữa cậu không đọc những gì người ta nói trên mạng à? Tất cả những chuyện này đều là do cậu tự tìm lấy, anh bạn trẻ, khuyên cậu một câu,” sếp Tiền vỗ vai hắn: “Tự thu xếp ổn thỏa đi.”
Nói xong, để mặc Mạnh Bạch đang dặt dẹo trên sàn nhà, sếp Tiền đi thẳng ra ngoài.
Đợi đến lúc chân và thắt lưng tiếp xúc với sàn nhà trở nên lạnh buốt, Mạnh Bạch mới vịn tấm gương đứng dậy, run rẩy cầm điện thoại lên, mở khu bình luận dưới bài đăng weibo của Đào Thời Diên ra:
[Không hổ là Diên cưa, cực kỳ ngầu! Em ủng hộ tất cả những quyết định của anh!]
[Tên Mạnh Bạch kia thật là ghê tởm, không ăn được thì phá cho hôi à? Có cần phải phản nghịch như thế không?]
[Đúng là lòng tham không đáy, Diên cưa nuôi hắn năm năm, kết quả lại đổi lấy việc bị theo dõi chụp trộm. Tên ca sĩ này có thể kéo vào danh sách đen