“Ba ơi, con muốn bàn chuyện này với ba…”Lúc này mẹ Lâm đang bận rộn trong bếp, Lâm Ngữ đi tới đứng trước mặt ba và lắp bắp nói.Trong nhà này ba Lâm là người độc đoán, muốn làm gì đều phải xin phép ông.Chẳng qua là ông ít nói và không giận tự uy, đồng thời được hưởng nền giáo dục khuôn phép của Trung Quốc.
Khi còn nhỏ, Lâm Ngữ luôn phải chịu đòn roi nên luôn có cảm giác “kính sợ” khi đối diện với ba mình.“Con muốn nói gì?”Lâm Tiến nghe con trai mình nói vậy thì hỏi lại một cách ngắn gọn.
Trước mặt bạn bè, ông tỏ ra rất cởi mở, nhưng đối với gia đình, ông luôn tạo ra một vỏ bọc khép kín.“Ba à, sau khi học xong con muốn về nhà.”Lâm Ngữ lúng túng nói: “Tại vì...!Bên đó, trường học rất hỗn loạn, nhà máy bị cháy, trong ký túc xá cũng có vụ nổ.
Nơi đó lại còn ở ngoại thành nữa, con cảm thấy không an toàn”Đối mặt với ba, Lâm Ngữ hoàn toàn quên mất những lý do đã định sẵn trong đầu, ấp úng nói.“Được!”Mặt Lâm Tiến giãn ra, ông gật đầu.“Thật ạ...?”Nghe lời đồng ý nhanh chóng mà thẳng thắn này, Lâm Ngữ sững cả người, không nghĩ được gì.“Sau này dậy sớm rồi bắt taxi mà đi, lúc về cũng thế, đừng tự đi một mình.”Lâm Tiến nói rồi đi vào bếp phụ mẹ Lâm nấu cơm.Lúc ba anh đi rồi, anh vẫn chưa phản ứng lại được với những gì vừa xảy ra, thì ra việc nói chuyện với ba dễ đến vậy.Lâm Ngữ như được đại xá, lảo đảo đi về phòng ngủ của mình.Cho đến khi nhìn thấy chiếc balô màu đen vứt bên cạnh giường, anh mới nhận ra rằng sự đồng ý nhanh gọn lẹ của ba đã khiến kế hoạch của anh rối loạn.Để thuyết phục ba, anh đã định nói về dị năng của mình, đồng thời anh cũng sẽ để một chiếc găng tay khí nén ở nhà.Đối với anh, chẳng có gì để giấu diếm ba mẹ cả, người ta hay nói hổ dữ không ăn thịt con, nhưng khẳng định này không được dùng để miêu tả ba mẹ anh.Ngày trước, anh đọc truyện trên mạng, nhân vật chính nếu có dị năng để kiếm tiền thì kiểu gì cũng giấu nhẹm đi, trong khi rõ ràng là tiền có thể giảm bớt gánh nặng cho ba mẹ, cải thiện cuộc sống của cả gia đình, giải quyết các rắc rối mà ba mẹ gặp phải.
Vậy mà có đánh chết họ thì họ cũng không thèm nói ra, lý do của những trường hợp này thường là họ không biết dị năng bắt nguồn từ đâu, không biết giải thích thế nào hoặc sợ bị hiểu lầm là đi ăn trộm.Ba mẹ dù có thông minh đến đâu mà không thông cảm và hiểu cho con cái thì cũng không được.
Vì thế nên những người có siêu năng lực thà để ba mẹ lo lắng còn hơn san sẻ, phụ giúp vấn đề tài chính bằng dị năng của mình.Ba mẹ của những nhân vật ấy có còn là ba mẹ không?Đến cả ba mẹ còn không tin họ thì họ làm gì còn muốn giải thích nữa, trừ trường hợp gia đình quá túng thiếu nợ nần, còn không thì cứ coi như họ đã sinh ra kẻ máu lạnh.Lâm Ngữ không có ý định giấu diếm ba mẹ chuyện này, bởi vì anh biết chỉ có tiết lộ ra thì họ mới thận trọng hơn với những vấn đề xảy ra gần đây, hơn nữa nếu anh để lại một cái găng tay khí nén thì ba mẹ sẽ có cái mà tự vệ.Dù gì thì mai anh vẫn phải đi học, bây giờ phải nói ra để ngày mai nếu có chuyện gì bất trắc, anh sẽ không hối hận.“Ba, ba ra đây với con được không? Con vẫn còn chuyện để nói với ba.”Sau khi suy nghĩ về chuyện của mình, Lâm Ngữ ló mặt ra khỏi phòng ngủ, nói thật to để những người ở trong phòng bếp có thể nghe được.“Chuyện gì?”Ba Lâm vẫn bộ dáng không giận mà uy, đang bình thản làm việc, sau khi nghe thấy con trai gọi mình, ông lau tay và đáp lời rồi đi về phòng ngủ của anh.“Ba, con muốn nói một điều nữa, ba phải bình tĩnh nha.”Lâm Ngữ chần chừ một lúc nhưng vẫn mở balô và lấy đôi găng tay khí động lực ra.“Lại tiêu tiền bừa bãi? Ba đã bảo là phải