Niềm hạnh phúc của một đại gia đình, mỗi ngày đều nghe tiếng cười nói của đứa trẻ. Anh Thi là cầu dây kết nối cậu và Zay, mặc dù không phải con ruột nhưng Zay lại thương yêu đứa con này như con ruột của mình. Cậu đương nhiên là rất tán thành chuyện này, cũng coi như là cho bé một gia đình trọn vẹn.
"Nào đi ngủ thôi. Chú Zay sẽ vào sau nhé"
Cậu nằm xuống vừa vỗ nhẹ vào mông vừa kể chuyện. Đứa nhỏ nằm một lát cũng ngủ rồi, đôi mắt cậu trông chờ vào cánh cửa sẽ mở ra.
Sự chờ đợi của cậu là rất thích đáng, bóng người đi vào nhẹ nhàng leo lên giường ôm lấy cậu.
"Sao em không ngủ trước đi?"
"Không thích"
"Là đang đợi anh có phải không?"
"Ai thèm, để em ngủ"
Tay của Zay lén lút luồn vào trong áo cậu, rồi từ từ mò mẩn.
"Em chưa cho anh lần nào cả" Zay hôn lên cổ của cậu.
"Để yên cho em với bé con ngủ"
"Vậy mai, em gửi con qua phòng của bé Ilan đi" Zay nói thầm.
"Mệt"
Ba người họ ôm nhau ngủ trên chiếc giường, đắp một chiếc mền, thật ấm áp.
Một gia đình gần như trọn vẹn.
Bọn họ sống với nhau hạnh phúc qua từng ngày như vậy, bé con đã dần ý thức được đâu là ba lớn đâu là ba nhỏ.
"Baba...cái này...ba.." cô nhóc kéo góc áo cậu chỉ tay về cái tấm hình mà cậu đang lướt trong điện thoại.
Cô nhóc ngồi trong lòng đôi mắt to tròn nhìn theo ngón tay lướt lướt của cậu.
"Con nói tấm này sao?" cậu đưa tấm hình lúc zay và cậu cùng bế bé con chụp.
"Ứm...no" cô nhóc lắc đầu, cậu đưa máy thấp xuống chút cho bé lướt hình. Bé lướt đến tấm hình cậu chụp chung với 4 người bạn cũ và chỉ vào người đàn ông cao ráo nhất đứng gần cậu.
"Ai ạ" cô nhóc ngây thơ hỏi.
Đúng lúc này Zay bước vào, thấy đôi mắt cậu như sắp khóc đến nơi vội hỏi.
"Sao em lại khóc, bé con chọc giận em sao?" Zay nhìn sang con bé.
"Không, nó hình như nhận ra Hạ Sơn mới là cha con bé. Nó chỉ nhìn vào tấm hình có anh ấy thôi" cậu khóc.
Zay dùng tay lau đi nước mắt trên khuôn mặt cậu, rồi hôn lên đôi mắt ấy.
"Dù gì đó cũng là cha ruột của con, sớm muộn gì em cũng phải nói cho nó biết thôi" Zay vừa nói rồi nhìn sang cô nhóc với hai hàng mày nhíu lại.
"No...hức....aaaaaaaaaaaa" cô nhóc tưởng sắp bị la liền khóc trước.
Cậu vội ôn lên dỗ dành.
"Không ai la con hết, đừng khóc nhé"
"Ai..." cô nhóc khi nín khóc lại tiếp tục chỉ tay vào ấy.
"Là ba ruột của con đấy" cậu nói ra câu này cũng không dễ dàng gì.
"Đây là ba ba" cô nhóc chỉ tay về phía Zay nói.
"Ừm, đây là baba" Zay bế bé lên tay cười nói.
"Ba...ya" cô nhóc được bế lên cao cười khúc khích.
"Có thể là em nghĩ nhiều rồi. Nó không