Giáo sư X Charles Xavier quyết không từ bỏ khả năng xa vời trước cái chết cùng sự biến mất của Vesper.
Anh chọn tận dụng mọi nguồn lực sẵn có để điều tra danh tính Vesper vì anh không chịu tin vào sự thật rằng cô đã chết mà thay vào đó là nghĩ cách tìm kiếm mang cô quay về.
Còn Magneto Erik Lehnsherr thì dồn hết tâm trí cho việc báo thù nhằm quên đi nỗi đau và nỗi uất hận.
Khi hắn dẫn các thành viên hội Brotherhood đột nhập vào trung tâm nghiên cứu của nam tước Strucker rồi nhìn thấy con trai lão bị lão biến thành người bán thực vật, hắn cảm thấy tất cả những chuyện này thật vô lí.
Con trai nam tước Strucker, Jason Strucker, cũng là một dị nhân.
Năng lực tạo ảo giác của anh ta đã khiến chính mẹ mình, vợ nam tước Strucker, phát điên.
Vì muốn dập tan ảo giác mà bà đã đâm mũi khoan điện ngay thái dương, chết thê thảm.
Bởi thế nên nam tước Strucker hết tình cạn nghĩa với Jason, biến anh ta thành một kẻ bán thực vật chỉ biết làm theo mệnh lệnh.
Song, lão định dùng anh ta để loại bỏ tất cả các dị nhân và hủy diệt thế giới.
Ngạc nhiên thay, Erik không hề giết Jason Strucker.
- - Tất thảy thật vô nghĩa.
Hắn lẳng lặng quay về biệt phủ Xavier.
Lúc nằm trong phòng ngủ mà Vesper từng ở, Erik bỗng thấy mệt lử.
Hắn có thể điều khiển kim loại, di chuyển các hành tinh lớn bằng lực từ và nâng tàu ngầm hạt nhân nặng 30000 tấn không chút khó khăn.
Nhưng vậy thì có ý nghĩa gì?
Hắn yếu đuối đến mức tận mắt nhìn người con gái mình yêu biến mất ngay trước mặt.
Erik nằm trên chiếc giường nơi Vesper đã từng nghỉ ngơi, như thể cô vẫn đang tựa vào hắn ngủ một cách ngọt ngào.
Hắn nhắm mắt lại.
Khuôn mặt kiên nghị tuấn tú lộ vẻ đau buồn khó nhận ra.
Song, hắn bỗng cảm giác có ai đó ôm eo mình.
Erik mở mắt.
Cô nhóc xinh đẹp đang nhìn hắn, "Thầy ơi, ai làm thầy không vui à?"
Cô gái tóc đen rúc hẳn vào vòng tay hắn rồi ôm lấy eo hắn.
Bắp chân mềm mại kề sát người hắn.
Vesper ngẩng đầu nhìn hắn chăm chú.
Cặp mắt xanh xám sáng long lanh.
Erik gạt sợi tóc lòa xòa trên mặt cô, "Còn ai ngoài em được nữa."
Mái tóc đen dài mượt như nhung xõa tung trên gối.
Dưới ánh đèn ấm cúng, khuôn mặt xinh xắn quyến rũ đến khó tin.
Mắt Erik lấp lóe tia sáng nhỏ.
Đúng lúc này –
Giữa chừng có tiếng gõ cửa.
Erik mở mắt sực tỉnh.
Cảnh tượng trước mặt hơi rối loạn.
Đầu óc hắn vẫn còn mơ màng, chưa muốn quay về thực tại.
Nhưng khi hắn trở lại thế giới thực, tất cả nỗi đau một lần nữa dâng trào khiến hắn gần như không thể chấp nhận nổi.
Sắc mặt Charles có phần tiều tụy.
Nhưng bấy giờ cặp ngươi xanh thẳm lại le lói một tia hi vọng nào đó.
Erik nhíu mày, "—Cậu tìm được gì rồi?"
Sự hăng hái thoáng hiện lên trên khuôn mặt đẹp trai của Charles, "Chờ thời cơ, nửa thế kỉ sau, cô ấy sẽ tái sinh."
"Cái gì –" Erik đờ người, dù thoạt trông tỉnh táo điềm tĩnh nhưng bờ môi hơi run run đã bán đứng hắn.
Erik và Charles xuất hiện trong phòng họp.
Ngồi đối diện họ là một cô gái trẻ đầu bù tóc rối, nom khùng khùng điên điên.
Erik hoang mang, "Cô ta là ai?"
"Máy dò sóng não của tôi đã phát hiện ra sự khác biệt của cô ta, nhưng rõ ràng cô ta không phải dị nhân." Charles nhìn những quân bài bẩn thỉu trong tay người phụ nữ trẻ, "Cô ta là phù thủy đến từ nước Anh tên Sibyll Trelawney."
Sibyll Trelawney là một người thần kỳ với lối hành xử như kẻ lừa đảo bị mất trí khiến cho đối phương khó có thể tìm ra thông tin gì về mình.
"Sibyll" là nữ tư tế của đền thờ thần Apollo trong thần thoại Hy Lạp, người có khả năng tiên đoán tương lai nhờ sự