Just like the seasons, people have the ability to change.
It doesnt happen very often.
But when it does, its almost always right.
Sometimes it takes whats broken becoming whole again.
Sometimes it takes opening up to new people and letting them in.
But most times, it takes just one person who is truly afraid to show what they feel getting an opportunity they never thought possible.
Cũng giống như mùa màng, con người có khả năng thay đổi.
Nó không xảy ra thường xuyên.
Nhưng khi nó xảy ra thì đa số luôn đúng.
Đôi lúc những gì đã hỏng lại trở về nguyên vẹn.
Đôi lúc cần mở lòng với những con người mới.
Nhưng hầu như, một người sợ bày tỏ tình cảm của mình chỉ cần một cơ hội bất ngờ thôi.
Là một trong bốn vị phù thủy thành lập nên Hogwarts, Salazar Slytherin, người sáng lập nhà Slytherin, hẳn sẽ đánh giá Tom Riddle rất cao ở một mức độ nào đó.
Hắn thông minh lanh lợi, ý chí kiên cường, đa nghi, nghiêm khắc, lịch lãm và bí ẩn.
Dĩ nhiên, hắn còn sở hữu tài năng hiếm có, đó chính là khả năng nói xà khẩu.
Tom Riddle đứng trước pho tượng cao ngất, miệng rít lên những lời kì lạ.
Và khi tảng đá di chuyển, cái đầu rồng khổng lồ của trăn tinh Basilisk Herpo thò ra khỏi hang.
Vesper chào hỏi niềm nở, "Này, ngài Herpo."
Nào ngờ, "phốc" một tiếng, trăn tinh lại chui vào hang rồi rít lên phiền muộn.
Vesper tò mò nhìn Riddle, "Nó nói gì thế?"
Nét mặt hắn hơi kì lạ, "Herpo không muốn nhìn thấy cậu."
"Tại sao chứ? Rõ ràng tôi tốt với ông ta thế cơ mà." Cô nàng tóc đen trông có vẻ rất tủi thân.
Người thừa kế Slytherin vuốt trán đầy bất lực, "Nó cảm thấy cậu đã phá hỏng cái danh tàn ác khiến người ta run rẩy của nó."
Tom Riddle thật sự rất muốn chọt đũa phép vào trán cô: Cậu bị bệnh sao! Đó là trăn tinh Herpo độc ác! Không phải sinh vật ngoan hiền gì đâu! Con bé chết tiệt này!
Vesper chớp mắt mấy cái, "Nhưng tôi thấy nó rất thân thiện."
"Não cậu nhét rắn hả?" Riddle tức giận chĩa đũa phép về phía cô, bực bội nói.
Vesper bước đến gần hang động và nghênh đón đôi mắt to tròn của trăn tinh khổng lồ, "Này, Herpo, nghe nói người nuôi nấng ông là một vị phù thủy Hy Lạp cổ hắc ám.
Thật trùng hợp thay, bạn trai cũ của tôi cũng là người Hy Lạp đấy."
"Bạn trai cũ –" Tom Riddle nhíu mày, nói giọng nguy hiểm.
Vesper nhún nhún vai, "Anh ấy là ma cà rồng sống hơn ba nghìn năm.
Lúc anh ấy sinh ra trong hình hài con người thậm chí còn chưa có Hy Lạp cổ."
"Ồ?" Tom Riddle nhìn cô chằm chằm, "Chẳng phải cậu nói đã yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên tại cuộc thi Tam Pháp Thuật hai năm trước đó sao?"
Vesper thở dài, "Cậu biết đấy.
Mong muốn yêu đơn phương sẽ dễ dàng khiến con người ta đi lối rẽ."
Người thừa kế nham hiểm xảo trá của Slytherin lại khá mất bình tĩnh khi muốn cầm đũa đâm cô.
Giọng hắn lạnh buốt, "Thế tại sao cậu không đi cái lối rẽ đó đến cùng đi."
Vesper nhún vai, "Gia đình tôi không đồng ý.
Họ tách chúng tôi ra và gửi tôi tới trường Hogwarts."
Tất nhiên, "gia đình" mà cô đang đề cập là hệ thống phản diện đẫm máu.
Cô không hề nói dối.
Cô thực sự đã được gửi tới Hogwarts ngay lập tức.
"Cô Lynd, vài tiếng trước cậu còn tuyên bố rằng cậu đến Hogwarts vì tôi." Người Tom Riddle toát lên hơi thở xấu xa làm đối phương khiếp sợ.
Mà Vesper thì nhún vai rất vô tội, "Lúc ấy cậu đang chĩa đũa phép vào ngực tôi."
Tom Riddle: Đừng cản hắn.
Hắn nhất định phải giết cái con ả người Pháp chết tiệt này!
Nhưng Vesper chợt cười gian manh, nhào vào ngực hắn và ôm chầm lấy hắn, "Nhưng giờ cậu mới là lựa chọn duy nhất của tôi, thưa cậu Riddle."
Tom Riddle kéo nàng yêu tinh nhỏ Vesper ra khỏi tay mình, "Cậu tưởng rằng cậu nói gì tôi vẫn cứ tin sao?"
"Chẳng phải lúc đầu cậu cũng không tin à?" Vesper hỏi lại.
Tiền thân của Chúa Tể Hắc Ám, người đã bị đánh bại vô số lần: Đũa tôi đâu?!
Thấy hắn nghiến răng, điệu bộ cau có vừa độc ác vừa gợi cảm, Vesper bỗng nhớ tới khuôn mặt của hắn sau nhiều lần xẻ linh hồn trên màn ảnh, "Chỉ cần cậu còn giữ khuôn mặt tuấn tú thì cậu chính là lựa chọn duy nhất của tôi ở thế giới này."
Giờ nghe vậy, Tom Riddle chỉ muốn ếm liên tiếp ba câu thần chú Không Thể Tha Thứ lên người cô.
"Vesper Lynd, cậu quá đề cao mình rồi đấy.
Lựa chọn của cậu không mảy may gì tới tôi đâu." Mặt hắn dữ tợn.
Vesper chẳng quan tâm đến những lời hằn học của hắn, "Tôi muốn làm bạn với cậu thôi mà.
Cậu có thể cho đây chỉ là mong muốn đơn phương."
Tom Riddle im lặng, không độc mồm độc miệng nữa.
Hắn cảm thấy mình đừng nên giữ lại mạng cô thì hơn.
Hắn hận bản thân khi mềm lòng.
Lúc này Vesper nắm lấy góc áo choàng hắn rồi vung vẩy, "Sao ngài Salazar Slytherin lại muốn xây hầm nuôi trăn tinh vậy?"
Tom Riddle liếc cô một cái.
Ngón tay trắng nõn kia đang bấu chặt áo choàng phù thủy màu đen của hắn.
Sự tương phản mang theo sức hấp dẫn khó tả.
Hắn hắng giọng, "Ông ấy từ chối tuyển chọn học sinh Muggle.
Hơn một ngàn năm trước, trước lúc rời khỏi Hogwarts, ông ấy đã khóa căn hầm.
Chỉ người thừa kế chân chính của ông ấy mới có thể mở căn hầm, thả trăn tinh, để nó thanh lọc ngôi trường và loại bỏ tất cả những ai không xứng đáng học phép thuật."
"Nhưng gần đây tôi có hay tin học sinh nào bị giết đâu nhỉ." Vesper suy nghĩ một lúc rồi nói.
Riddle trừng mắt nhìn cô, "Bởi vì bị cậu ngắt ngang đấy –"
Hiện tại Vesper đã khá thích ứng với hệ thống phản diện, tựa như cô từng tìm cách thay đổi kế hoạch ban đầu của Loki là tiêu diệt Atrium.
Có vẻ cô sẽ cứu không ít những phù thủy nhỏ xuất thân Muggle.
Cô thử thảo luận về kẽ hở trong ý tưởng của Salazar Slytherin cùng ngài Voldemort tương lai, "Tôi nghĩ ngoại trừ bệnh thích sạch sẽ đối với những phù thủy thuần chủng thì người sáng lập Slytherin còn bài xích học sinh Muggle, thêm nữa ở thời Trung Cổ độc ác hơn một ngàn năm trước, người Muggle sợ phép thuật, rất nhiều pháp sư xuất sắc đã bị bức hại.
Nhưng nay chúng ta có Bộ Pháp Thuật, thế giới phù thủy và thế giới Muggle có thể cùng tồn tại hòa bình."
"Chẳng lẽ cậu cho rằng hiện tại Muggle đã không còn kì thị một cách ngu muội nữa sao?" Tom Riddle nhíu mày thật chặt.
Vesper nhớ về trải nghiệm của hắn khi sống trong cô nhi viện.
Hình như thế giới Muggle không để lại ấn tượng tốt nào với hắn...
Xem ra về sau cô sẽ phải cố gắng rất nhiều để tạo nên một số kỉ niệm cho hắn ở thế giới Muggle, bằng không thì không chỉ cái lí do bị cô nhi viện bắt nạt kì thị, mà việc người cha Muggle bỏ rơi vợ con sẽ