" Mật khẩu của ngài là gì? "
" Ngọn gió xa nhất có thể đến được Kandalati không.
"
" Vui lòng xuất trình mã thông tin của ngài.
"
Năm ngón tay thon dài đeo găng tay của cô gái cầm một thứ gì đó to bằng hạt gạo trông giống như đá chalcedony.
" Mã thông tin là chính xác, vui lòng đợi một chút.
"
" Ừm.
" Tần Ý nhẹ gật đầu.
Nữ nhân viên mở lồng thủy tinh, đưa cậu đi ra: " Việc kinh doanh của anh có thể mất một lúc mới xử lý xong.
Nếu thuận tiện, tôi đưa ngài đến phòng VIP của chúng tôi ngồi đợi một chút.
Ngài thấy thế nào? "
Tần Ý liếc nhìn đồng hồ trên tường.
Hiện tại cậu không có quang não nên chỉ có thể dựa vào đồng hồ treo tường để coi thời gian.
" Có thể giải quyết trong vòng mười phút không? "
" Tất nhiên là được.
"
Mười phút là thích hợp nhất.
Tần Ý bước vào phòng VIP, ngồi vào chỗ, chậm rãi thưởng thức đồ ăn nhẹ và trà.
Ngân hàng Meli ngoài có bí ẩn về nguồn vốn khổng lồ đứng đằng sau thì nó còn cung cấp các dịch vụ tuyệt vời và nhân viên trong đó cũng sẽ không đối xử tệ với bạn chỉ vì bạn thiếu tiền, đó cũng là lý do tại sao nó có thể trở thành ngân hàng thứ hai của Mục đế quốc.
A, còn có thêm một lý do quan trọng hơn nữa, đó là nó sẽ không kiểm tra danh tính thực sự của bạn—
Miễn là bạn đọc đúng mật khẩu và mã thông tin chính xác thì bạn sẽ nhận được những gì bạn muốn.
Điều này thuận tiện cho nhiều người bị mất danh tính hoặc không thể tiết lộ danh tính vì nhiều lý do khác nhau.
Như là cậu.
Nhân viên công tác phản hồi lại nhanh hơn dự kiến.
Một Beta nam hai gò má đỏ ửng, hơi cau mày đi tới.
Khi đứng trước mặt Tần Ý, cổ họng anh như nghẹn lại, khó nói nên lời.
Tần Ý lập tức chuẩn bị tâm lý, ôn hòa hỏi: " Có chỗ nào bị trục trặc sao? "
Cậu không hề lo lắng rằng tài sản thừa kế này đã bị lấy mất.
Bởi vì nó có sự giám sát của một bên ủy thác riêng.
Hơn nữa, đây là Mục đế quốc, cho dù Tần phụ có phát hiện ra thì cũng không thể nào đến đây lấy tiền được.
Beta nam nghe xong giọng nói của cậu, lúc này anh ta mới thả lỏng nói: " Số tiền ngài muốn rút ra quá lớn, thực xin lỗi, tôi nghĩ ngài nên cầm theo mã thông tin và đến trụ sở chính của Đế Tinh để lấy nó.
"
Tần Ý: "...!"
Đây là đang trách ta có quá nhiều tiền, đúng không?
Trên thực tế, ngoài các doanh nghiệp và các gia tộc ra, kỳ thật đúng là có rất ít người có thể tiết kiệm được số tiền khổng lồ như vậy.
Nam Beta vừa xin lỗi vừa tiễn Tần Ý ra cửa.
Khi rời đi, anh ta còn cầm theo một món quà và trân trọng đưa cho Tần Ý: " Chúng tôi rất xin lỗi, vì đã không thể phục vụ ngài lần này.
Rất mong được gặp lại ngài, đây là một chút lòng thành của ngân hàng ở Beiman tinh chúng tôi.
"
Tần Ý nhận lấy món quà xong liền xoay người mở ra.
Việc bỏ trốn khỏi nhà luôn đòi hỏi rất nhiều công sức.
Mở các lớp giấy gói của hộp quà.
Bên trong là một bộ quang não màu trắng hoàn toàn mới.
Tần Ý nhìn xuống cổ tay trống rỗng.
Rõ ràng ngay từ khi bước vào cửa, nhân viên đã chú ý đến chi tiết này.
Tần Ý cẩn thận kiểm tra quang não từ đầu đến cuối, bảo đảm rằng nó không bị gắn hệ thống định vị hay hệ thống nghe lén nào đó vào, sau đó liền đeo lên cổ tay.
Chất liệu của quang não rất đặc thù, nó rất vừa vặn với cổ tay ngay khi đeo lên.
Khi sờ vào có cảm giác mát và mịn, không hề bết dính hay gây cộm trên da.
Sau khi được kích hoạt, một logo "M" xuất hiện phía trên.
Nó dường như là logo của gia tộc đang đứng sau ngân hàng Meli và chiếc quang não này là một thương hiệu sản phẩm điện tử thuộc gia tộc đó.
Nó hẳn là phiên bản mới nhất.
Tần Ý chuyển động cổ tay, vừa lòng nghĩ.
Chạy trốn đi chạy trốn lại, nếu có thể không cần phải khổ sở, thì cậu vẫn không muốn khổ sở chút nào.
Vì vậy, bây giờ vấn đề bây giờ là--
Làm thế nào để cậu đến được Đế Tinh của Mục đế quốc, khi không nhận được tài sản thừa kế và không một xu dính túi chứ?
Không lẽ bây giờ đi bán thân cho đại gia để lấy tiền?
Tần Ý rời vào trầm mặc.
Cùng lúc đó, vị Hoàng Thái tử cao quý của Mục đế quốc cũng đồng dạng rơi vào trầm mặc.
Sau khoảng ba phút im lặng.
Thái tử cúi đầu hỏi: " Ngươi đang nói nhảm gì đó? "
Gương mặt đẹp trai của hắn biểu lộ ra vẻ không có chút nào để ý.
Đại thần ngẩng đầu, vẻ mặt tràn đầy nhiệt huyết cùng hưng phấn, gã lặp lại: " Beiman tinh đưa tới một bản báo cáo, điện hạ, cái Omega kia quả thực trùng khớp 100% với ngài! Điện hạ, chuyện này chưa từng có trong lịch sử...!Sau khi đối phương và ngài kết hợp lại, nhất định sẽ có thể sinh ra một đứa cháu trai ưu tú hoàn hảo kế thừa mọi ưu điểm của ngài! Mục đế quốc sẽ dấn thân trên con đường vinh quang! "
" Nhìn xem, đây là kết quả xét nghiệm tôi mang tới.
Ngài xem, không thể nào sai được! "
Halls nhận lấy tờ giấy.
Trên đó có ghi rõ ràng là độ trùng khớp của hắn với Omega có tên "Chu Nghệ" cao tới 100%.
" Có vẻ như đây là một Omega thuộc về Viêm Hoàng đế quốc.
" Hall nói với chất giọng bình thản.
Đại thần gật đầu: " Đúng vậy.
Nhưng hắn đang ở trong lãnh thổ của chúng ta, như vậy liền có thể đem hắn thuộc về ngài.
"
Halls nheo mắt lại, dùng đầu ngón tay gõ vào một đoạn dữ liệu khác: "...Hửm? Đây là cái gì? Thuộc về một Alpha khác? "
Đại thần lấy lại tờ giấy và nhìn chằm chằm vào thông tin trên đó một lúc, khi chỉ huy cấp cao nhất của Beiman tinh báo cáo với gã, dường như họ có nói..." Đó là vị Alpha đã mang theo Chu tiên sinh đi làm kiểm tra, độ trùng khớp hợp giữa bọn họ cũng là 100%.
"
Nói đến đây, đại thần trở nên kích động: " Cho nên thưa điện hạ, chúng ta phải lập tức đi đến Beiman tinh, đem Omega này tiến vào cung.
Bằng không, thưa điện hạ, nếu chậm một bước, hắn sẽ trở thành phu nhân của người khác! "
Halls: "...!"
Halls: " Ý ngươi là muốn ta đi cướp vợ của người khác? "
Đại thần không cảm thấy là có gì không đúng.
Gã dõng dạt trả lời: " Điện hạ, ngoài bệ hạ ra thì ngài là người tôn quý nhất ở Mục đế quốc! Ngài là niềm hy vọng và tương lai của tất cả thần dân ở đây! Ngài là ngôi sao của Mục đế quốc! Ngài xứng đáng có được những gì tốt nhất trên thế giới này...có được một Omega ưu tú.
Cho dù hắn là vợ của người khác, nhưng vậy thì có sao? Chỉ có những Omega như vậy mới có thể sánh với ngài! "
Halls ngắt lời gã: " Ngươi thực sự tin rằng trên đời này sẽ có một Omega có thể sánh đôi 100% với ta sao? Thậm chí, cậu ta còn có thể đồng thời khớp 100% với một Alpha khác.
Đến truyện cổ tích còn không dám viết như thế...!"
Đại thần bình tĩnh lại một chút.
Đúng vậy.
Điều này nghe qua có vẻ rất khó tin.
" Điện hạ, cho dù là giả đi nữa thì ngài cũng nên đi thử một lần.
Nếu hệ thống gặp trục trặc, thì đây cũng là một vấn đề lớn cần giải quyết mà, phải không? "
" Điều quan trọng hơn là...nếu tin tức này đến một lúc nào đó không thể được kiềm chế và lan truyền ra ngoài.
Điện hạ, những người từ các quốc gia khác sẽ đến để cướp Omega này.
Họ sẽ cố gắng uy hiếp ngài thông qua Omega này.
Điện hạ, ngài vẫn không tin vào uy lực của độ trùng khớp 100%...!" Đại thần cau mày nói tiếp.
" Ngài thử nghĩ xem, hiện tại thượng tướng của nước địch đã ở trên lãnh thổ của chúng ta, nếu để Omega này rơi vào tay hắn? Thật là một điều khủng khiếp? "
Halls chậm rãi đứng dậy, hắn nhẹ nhàng nói: " Ngươi nói đúng, ta không tin vào uy lực của độ trùng khớp 100%.
Nhưng ta thà giết nhầm còn hơn là bỏ sót.
"
Đại thần nghe vậy không khỏi than thầm, nửa câu sau nghe nó cứ lạ lạ sao á?
Một giây tiếp theo, Halls đã xác nhận ý định của mình.
Halls: " Ta sẽ đích thân đến Beiman tinh.
Nếu báo cáo là sự thật thì ta sẽ giam giữ Omega này.
Hoặc là cứ giết chết cậu ta đi, vậy có phải là tiện hơn không? Sau đó sẽ không có bất kì ai có thể dựa vào cậu ta để uy hiếp ta được nữa.
"
Hắn bình thản nói, mang theo vẻ ưu nhã của hoàng tộc.
Đại thần:???
Đại thần cứ như bị chết máy tại chỗ.
Hận không thể giãy đành đạch cho hắn xem.
Nhưng Halls đã vô cùng hiệu suất mà quay đầu lại ra lệnh.
Chuẩn bị phi thuyền.
Chuẩn bị đội vệ binh.
Hắn muốn đi ra ngoài.
Đại thần hốt hoảng bò dậy, vội vàng lui binh đi tìm Hoàng thượng để viện trợ.
Gã cho rằng, so với việc bị địch quốc bắt đi, thì có lẽ việc bị Thái tử điện hạ nhà mình bắt đi còn nguy hiểm hơn.
Gã cần nghĩ cách để giữ lại người vợ có khả năng là chỉ có một người duy nhất trong cuộc đời của điện hạ.
Lúc này, Hoàng đế vẫn đang mang lên chiếc mặt nạ giả dối trò chuyện thân mật cùng với Thượng tướng địch quốc Chu Dịch Kình.
" Hầu hết mọi công vụ của đế quốc đều đã được chuyển giao lại cho con trai ta.
Nó sẽ hỗ trợ cho thượng tướng...!"
Vừa nói đến đây, ông liền bị đại thần cắt ngang.
Đại thần sốt sắng nói: " Bệ hạ! Ngài phải thuyết phục điện hạ, hôn sự của điện hạ, ngài ấy, ngài ấy không muốn...!"
Các thần dân hai nước đang xem qua màn hình liền được một phen náo động.
Hôn sự?
Không có dấu hiệu nào trước đó.
Tại sao việc kết hôn của Hoàng Thái tử nước bọn họ lại được bất ngờ công bố trong chương trình nghị sự?
Hoàng đế cũng sửng sốt.
Trong lòng tự nhủ, tại sao ta cũng không biết rằng con trai ta sắp lấy vợ vậy?
Đại thần đưa bản báo cáo cho Hoàng đế.
Gã vốn là không muốn để lộ chuyện này trước công chúng, đây là muốn tránh cho các nước địch quốc sinh dã tâm bất thiện.
Nhưng hiện tại, mối nguy hiểm lớn nhất chính là Hoàng Thái tử! Vậy nên, việc để lộ thông tin ra là rất cần thiết! Chỉ có như vậy, mới có thể cứu được mạng sống của Omega đó.
Hoàng đế không rõ lý do mà kiểm tra tờ giấy.
Trước au chưa đầy nửa phút.
Ông sắc mặt đại biến đứng lên.
Các thần dân phía bên kia màn hình