Trong chính điện lộng lẫy sa hoa mang đậm phong cách của Mục đế quốc.
Hoàng đế uy nghiêm ngồi trên ngai vàng cao nhất, bên dưới thấp hơn chính là Hoàng Thái tử trẻ tuổi.
Thái tử đã thay đồ thành bộ trang phục thường ngày mà hắn hay mặc, quân phục màu xanh và trắng.
Nó khiến hắn trông càng oai vệ và lăng lệ (*) hơn.
(*) Lăng lệ (凌厉): Mạnh bạo, ác liệt hoặc sắc bén.
Nhưng lại không đến mức như Chu Dịch Kình, người đã mài giũa sự nghiệp cầm quân của mình trong nhiều năm ở quân bộ.
Đi xuống bên dưới tiếp là Lục Tế và Chu Thượng tướng ngồi ở hai bên.
Nhất thời cả không gian vô cùng yên tĩnh, sắc mặt của mọi người có vẻ hơi khó coi.
Hoàng đế hắng giọng, quan tâm hỏi: " Con đang muốn tìm cái người tên Kỳ Lợi Á sao? Chuyện này có thể gác lại một chút.
Halls, trước tiên con nên nằm trong khoang chữa trị thêm ba tiếng đồng hồ...!"
Halls phớt lờ lời của cha mình.
Ánh mắt của hắn đều tập trung trên người Lục Tế và Chu Dịch Kình.
Sau một hồi quan sát, Halls quay lại nhìn tên thị vệ vừa rồi: " Ngươi nói có Kỳ Lợi Á ở đây? "
Tên thị vệ nhìn thấy thái độ của Thái tử, liền biết chuyện này rất quan trọng, cũng không dám chịu trách nhiệm, vội quay đầu lại chỉ tay: " Là do tên đó nói ấy ạ.
"
Lục Tinh:?
Lục Tế cười lạnh một tiếng, ánh mắt như được quét thêm một lớp sương lạnh: " Không thấy người ta chỉ vào ngươi sao? Mau nói cho bọn họ biết, Kỳ Lợi Á đâu."
Khi nghe thấy vậy, Chu Dịch Kình không chút lưu tình cau mày lại.
Chẳng lẽ nó giống như cái tên "Chu Nghệ"?
Là một chiếc áo choàng (*) khác của Tần Ý sao?
(*) Chiếc áo choàng: thân phận giả
Lục Tinh: " Nói thật à? "
Lục Tế: " Nói.
"
Hoàng đế ở một bên ngó trái ngó phải, do dự muốn nói lại thôi.
Ông cảm thấy như mình đang bị bỏ rơi.
Ngay cả thượng tướng địch quốc dường như cũng tập trung vào câu chuyện về "Kỳ Lợi Á" kia.
Lúc này, Lục Tinh hít sâu một hơi, thấp giọng nói: " Kỳ Lợi Á chính là cái tên mà lão đại của tụi tôi ngẫu nhiên đặt ra...!"
Halls cắt ngang: " Đây là cái tên mà Lục Tế tiên sinh đặt cho cô ấy? "
Mặt mày của Halls càng trầm hơn, gần như mất đi vẻ thanh lịch và điềm tĩnh thường ngày.
Lục Tinh: " Không, lão đại tự đặt cho chính mình.
Chúng tôi đã hành nghề này lâu năm, có thêm mấy cái tên giả không phải là chuyện thật bình thường sao? "
Halls im lặng.
Hắn nói cho cô ấy một cái tên giả.
Cô ấy nói lại cho hắn một cái tên giả.
...Vậy thì cũng không thể xem như là cô ấy sai được.
Lục Tế bây giờ mới lên tiếng, ngả người trên ghế ngồi, cặp mắt đào hoa mang theo đầy ám quang băng lãnh: " Hiện tại ta muốn hỏi điện hạ một câu,...! Cái vị Kỳ Lợi Á trong miệng ngài nói, ngài đã gặp ở đâu? "
Halls mím môi dưới.
Trước nay hắn luôn là người hỏi lý do của người khác, chứ chưa bao giờ có ai khác dám hỏi lý do của hắn.
Halls: "...Trên một hành tinh không tên.
"
Lục Tế và Chu Dịch Kình liếc mắt một cái, lập tức liền xác định được ngay đây là hành tinh mà Tần Ý đã nhắc đến trong lời nhắn của mình.
" Ngài có ảnh chụp hay chân dung của cậu ấy không? " Chu Dịch Kình bình tĩnh hỏi.
Lúc này, Halls cũng cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Halls: " Không có.
"
Hắn có thể đội mũ giáp vào để kết nối thần trí, sau đó có thể chiếu hình ảnh từ trong tâm trí của mình ra ngoài.
Nhưng Halls ghét làm vậy.
Loại hành vi này giống như là đang cắt mở bộ não của hắn và đem toàn bộ hình ảnh Kỳ Lợi Á ở trong đầu của hắn đào ra.
Hơn nữa, bộ não của Hoàng Thái tử, dĩ nhiên là không phải ai cũng có thể thấy được.
Halls dừng lại, hạ lệnh: " Đi truyền họa sĩ của hoàng gia đến.
"
Họa sĩ rất nhanh liền đến.
Hàng năm ông đều đảm nhiệm về những bức chân dung cho gia đình hoàng thất và bảo quản chúng theo cách cổ xưa.
Nhưng không ngờ rằng lần này ông lại phải vẽ một người lạ chưa từng nghe qua tên.
Halls: " Cô ấy...có mái tóc đen dài...!"
" Chiếc váy dài màu trắng."
" Vòng eo rất nhỏ...!"
Trong tích tắc, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Halls.
Halls xụ mặt, lặp lại: " Rất nhỏ.
"
Lục Tế nhướng mày: " Làm sao ngươi biết eo cậu ấy nhỏ? "
Halls phớt lờ hắn ta và nói tiếp: " Bàn tay cô ấy rất đẹp...!Sau gáy còn có một hình xăm lớn, hoa văn cũng rất đẹp.
"
" Đôi chân cô ấy thật dài, thật thẳng...!"
Lần này Chu Dịch Kình cũng ngắt lời hắn: " Điện hạ, những lời miêu tả của ngươi nghe có vẻ hơi mạo phạm.
Ngươi hẳn là nên dùng những từ ngữ miêu tả có tính khách quan hơn và không mang theo sắc thái tình cảm.
"
Tóm gọn lại ý của câu trên là: Mấy lời này của ngươi, con mẹ nó nghe vào liền thấy không đứng đắn.
Họa sĩ hoàng gia vừa mờ mịt lại vừa bất lực, ông không thể nào hạ bút vẽ nổi.
Thậm chí còn loáng thoáng cảm nhận được một chút, à không, rất nhiều...mùi vị nồng nàn của thuốc nổ...
Cuối cùng, họa sĩ hoàng gia vẫn không tác dụng.
Cảm thấy như có một cuộc đại chiến sắp diễn ra, vị hoàng đế còn đang ngơ ngác hỏi lớn: " Có camera nào trên phi thuyền thu lại được hình ảnh không? "
Ngay sau đó, bầu không khí lại bị ép trở lại như cũ.
Halls mím môi, hắn không thực sự muốn miêu tả Kỳ Lợi Á cho bọn họ.
Càng miêu tả.
Hình ảnh "thiếu nữ" trong tâm trí hắn lại ngày càng rõ nét.
Như vậy khiến hắn lại càng không muốn chia sẻ vẻ đẹp này với người khác.
Cũng giống như bản năng của loài rồng canh giữ kho báu.
Camera hành trình trên phi thuyền của hắn không thể công bố, cái này liên quan đến mức độ cơ mật.
Camera giám sát của ngân hàng Meli được lắp đặt dưới góc độ bảo vệ quyền riêng tư của khách hàng, cũng không có khả năng đưa ra.
Một khi được đưa ra, lợi thế lớn nhất của ngân hàng bọn họ bị mất.
Halls tự hỏi trong vài giây, sau đó liền nhanh chóng ra lệnh cho đội thân vệ liên lạc với đoàn phim trước đó.
Trên phi thuyền của bọn họ hẳn là sẽ có camera giám sát đi.
- -----------------
Đoàn phim vừa mới dàn dựng xong studio để chụp ảnh.
Các thành viên của đoàn đều thần sắc tiều tụy, phờ phạc, thậm chí bọn họ còn không dám nhớ lại cảnh tượng hãi hùng khi chiếc phi thuyền rơi xuống bến cảng vào ngày hôm đó.
Quả thật, chuyến đi đấy cứ như một cơn ác mộng.
Không ai trong số họ dám nhắc đến Trịnh Nhất An.
Bọn họ sợ rằng sau khi liên minh phát hiện ra việc nhà ngoại giao mất tích, thì sẽ liền đổ tội hết lên đầu bọn họ.
" Được rồi, được rồi! Di chuyển đi! Sẵn sàng bắt đầu chụp! " Đạo diễn cố gắng hết sức để làm sôi động bầu không khí.
" Vẫn còn phải chụp tiếp sao? " Có người không nhịn được hỏi
" Nếu không chụp thì ngươi có chịu bồi thường tiền không? Đoàn phim đã trì hoãn tiến độ quá nhiều ngày rồi...!" Đạo diễn hùng hổ mắng, sau đó vừa nghiêng đầu thì nhìn thấy binh lính trên Tata tinh.
Binh lính vây quanh một nam nhân trung niên.
Mọi người tức khắc liền căng thẳng, cả người đều căng chặt đứng thẳng, ngay cả hô hấp cũng nhẹ đi.
Đạo diễn cẩn thận đón nhận ánh mắt của nam nhân, lắp bắp: " Xin hỏi ngài là...!"
Kỳ thực nam nhân kia lúc này cũng đang rất khẩn trương.
Tata tinh chỉ là một hành tinh xa xôi, nhưng sau khi tiếp đón Hoàng Thái tử xong thì lại nhận được mệnh lệnh từ Đế tinh.
" Tôi cần một đoạn video giám sát.
" Nam nhân nói.
Sau nửa giờ.
Nam nhân đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, viên mãn rời đi.
Đến bây giờ, những người kia mới dám xúm lại hỏi đạo diễn: " Anh ta yêu cầu đoạn video giám sát của ai vậy? "
Đạo diễn xuất thần nói: " Kỳ Lợi Á.
"
" Kỳ Lợi Á đã phạm phải chuyện gì à? "
" Ha, để tôi nói thẳng nhé, loại người như cô ta nhất định sẽ rất giỏi việc đưa Alpha vào lòng bàn tay để đùa giỡn.
Có lẽ những gia tộc khó lường đằng sau của những Alpha kia đang tìm cô ta tính sổ...!"
Một người khác vỗ vai nam diễn viên Alpha và nói: " May ghê, xem như anh thoát được một kiếp.
"
Cổ họng của đạo diễn thắt lại, ông vội vàng cắt ngang lời nói của hai người họ.
"