Tóm tắt
Thượng tướng! Vợ ngài bỏ trốn rồi!
==================================
Chu lão gia ở nhà la hét vui vẻ, cho đến khi vào Quân Bộ, nhìn thấy Chu Dịch Kình, ông mới thu liễm tâm trạng lại.
Dù gì cũng đang ở trước mắt con trai ông, phải ra dáng bậc trưởng bối chứ.
Hơn nữa giữa bọn họ còn có sự ức chế pheromone phân cấp giữa các Alpha.
Chu lão gia từ trên ghế sopha đứng dậy, nhìn khuôn mặt lạnh băng của Chu Dịch Kình, đáy mắt ông càng lập lòe phát sáng.
" Cha.
" Chu Dịch Kình hướng ông gật đầu: " Có chuyện gì sao? "
Chu gia là một gia tộc lâu đời làm trong quân đội.
Chu lão gia đã sớm nghỉ hưu về nhà trồng hoa từ bốn mươi năm trước.
Cái chậu hoa lan trắng của Tần Ý trồng ở khóa học lúc trước mà đã được hiệu trưởng đưa đến bàn làm việc của Chu Thượng tướng, thực ra ý định ban đầu của bọn họ là để lấy lòng Chu lão gia.
Bởi vì Chu Thượng tướng là một người vô cùng lạnh lẽo cứng ngắc.
Mọi người đều biết hắn là một người có cổ tay máu sắt (*1) nhưng lại không ai biết được sở thích cụ thể của hắn.
....Yêu thích huấn luyện binh lính có được xem là một loại sở thích không?
Chu lão gia đưa ly nước cho Chu Dịch Kình.
" Nhìn con đổ mồ hôi nhiều chưa này, trước tiên uống ly nước đi, phải bổ sung nước, bổ sung nước a.
"
Trên trán Chu Dịch Kình đến một giọt mồ hôi cũng không có.
Khoa học kỹ thuật của xã hội ngày nay rất phát triển, những bộ quân phục mà hắn mặc trên người đều là những bộ được chế tạo bởi các tấm vải đặc biệt.
Nó vừa vặn bao bọc lấy thân thể hắn một cách hoàn hảo, luôn tạo cảm giác thoải mái cho người mặc.
Chu Dịch Kình nhìn thấy được ý đồ không hề bình thường của Chu lão gia.
Nhưng hắn vẫn nhận lấy ly nước.
Vị nước hơi ngọt, bên trong chứa đầy đủ các nguyên tố vi lượng mà con người cần bổ sung sau khi vận động nhiều.
Chu lão gia thấy hắn cầm ly nước uống xong, lúc này ông mới lấy đủ tự tin để thông báo chuyện quan trọng với hắn.
Ông ho nhẹ một tiếng: " Vào sáng sớm hôm nay, Cục Dân Chính đã gửi về cho ta bản báo cáo.
"
Chu Dịch Kình không chút kinh ngạc nào: " Ừm, lại là bản báo cáo so sánh về độ trùng khớp khả thi của con với các Omega khác sao? "
" Không.
" Chu lão gia dừng lại một chút, trong lòng không khỏi cao hứng: " Lần này là thông qua, do chính tay Tần gia đưa tới.
Con biết chuyện này có ý nghĩa gì không? "
Chuyện này có nghĩa, sau hơn một trăm năm chờ đợi, cuối cùng cũng xuất hiện một Omega có độ trùng khớp cao với hắn.
Nếu không, biểu hiện của Chu lão gia cũng sẽ không thất thố như vậy.
Không chừng là ông ấy đã đem chuyện này nâng lên thành tầm cao mới của Đế quốc luôn rồi.
Trước đây, hắn nhớ loáng thoáng là độ trùng khớp cao nhất của hắn với Omega cũng chỉ vỏn vẹn có 3%.
Thấp đến nỗi ngay cả hệ thống cũng chả biết phải nên biểu hiện gì.
Là một con số thấp đến đáng thương.
Nhưng dù vậy, Chu Dịch Kình cũng không có ý định sẽ kết hôn ngay với một Omega chỉ vì có độ trùng khớp cao.
Chu lão gia chờ nửa ngày vẫn không thấy hắn mở miệng đáp lại, ông hằng giọng một cái, vừa chuẩn bị nói tiếp thì liền bị...!
Chu Dịch Kình bình tĩnh hỏi: " Tại sao bản báo cáo bây giờ mới tới? "
" Hả? " Chu lão gia sững sốt.
" Điều này có nghĩa là đối phương vừa mới trưởng thành, vừa mới thực hiện kiểm tra đo lường lần đầu tiên, cho nên não chủ trung ương mới thu thập được dữ liệu trùng khớp giữa con và cậu ta.
"
Chu Dịch Kình dừng một chút: " Cậu ta chỉ vừa tròn 18 tuổi.
"
Chu lão gia xoa xoa lòng bàn tay, bây giờ ông mới ý thức được vấn đề này.
Nhưng cái này có được coi là vấn đề hả?
" Hơn một nghìn năm trước, các nhà khoa học đã tiến hành đo gen, máu và xương của con người.
Với sự phát triển của khoa học công nghệ, gen đã có những thay đổi tiến bộ.
Vì để thích nghi nhanh với thời đại này, loài người vẫn sẽ như cũ lấy tuổi 18 làm tuổi trưởng thành, đó là lúc mà các cơ quan khác của cơ thể và pheromone đều sẽ trưởng thành cùng một lúc.
"
" Nhưng tuổi trẻ của nhân loại đã được kéo dài từ 18 lên gần 100.
Thời kỳ đỉnh cao của cuộc đời con người đã được kéo dài từ 100 lên 260.
Tùy thuộc vào sự phát triển của khoa học kỹ thuật và thậm chí là các chủng tộc khác có mặt di truyền vượt trội hơn, thì tuổi thọ của họ sẽ kéo dài nhiều hơn nữa...!"
" Điều này sẽ đảm bảo rằng con người có thể truyền lại nhiều gen xuất sắc hơn trong những năm sau này.
Nếu không thì Alpha và Omega đã tuyệt chủng từ mấy trăm năm trước.
"
" Con còn trẻ mà.
Mà Omega này cũng đã thành niên, đúng với điều kiện kết hôn.
Ta nghĩ chuyện này cũng không có gì không ổn.
"
Chu lão gia không có giậm chân phản đối, ông chỉ bình tĩnh giải thích cho Chu Dịch Kình một cách khách quan hơn.
Bởi vì có giậm chân phản đối với hắn thì căn bản cũng đều vô dụng.
Cho dù hắn là con trai của ông đi nữa.
Mà nếu ông bình tĩnh giải thích cho hắn hiểu, không chừng là hắn còn nghe lọt lỗ tai một hai câu, khách khí cùng ông ngồi phân tích.
" Trưởng thành về mặt thể chất không có nghĩa là trưởng thành về mặt tâm lý.
" Lực chú ý của Chu Dịch Kình không nằm ở chuyện này, hắn vừa nói chuyện với Chu lão gia vừa đi đến bàn làm việc của mình xử lý giấy tờ.
" Thì cũng có sao đâu chứ? Nhóc ấy không phải sẽ rất đáng yêu sao? " Chu lão gia phản bác.
" Khoảng cách hơn một trăm năm tuổi tác không thể bù đắp được.
"
" Lúc con xử lý công việc, cậu ấy sẽ hi vọng con dẫn cậu ấy đi dạo phố mua đồ.
Cậu ấy sẽ dành ra cả ba tiếng đồng hồ chỉ để gọi điện cho con, hi vọng con sẽ cùng cậu ấy coi một bộ phim tình cảm.
Lúc con lái cơ giáp ra chiến trường thì cậu ấy sẽ hỏi con rằng có thể mang theo cậu ấy không, nếu như trả lời là không thể mang theo thì cậu ấy sẽ khóc lóc phàn nàn nói là con không đủ yêu cậu ấy...!"
" Người cảm thấy như thế này rất đáng yêu sao? " Chu Dịch Kình bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Chu lão gia rồi hỏi ngược lại ông.
Chu lão gia: ".....!"
Oh shit.
Ai đã nói với mi mấy điều chết tiệt này vậy!
Chu lão gia: " Trước đây ta có gửi mấy cái Omega qua cho con, con đến liếc mắt cũng không thèm để ý mà.
Làm sao con biết được Omega thì nhất định phải có dạng như vậy? "
Chu Dịch Kình: " Kỷ Dương cùng với Omega của hắn đang đòi ly hôn, đã ba năm rồi nhưng vẫn chưa thành công.
"
Kỷ Dương chính là cấp dưới của Chu Dịch Kình, đã ở cùng hắn một khoảng thời gian dài.
Omega của Kỷ Dương thì hắn cũng có gặp qua vài lần, là một Omega yếu đuối, à không, phải là vô cùng yếu đuối.
Từ thể xác đến tâm lý đều rất yếu đuối.
Đối phương la hét đòi ly hôn nhưng thật ra lại không muốn ly hôn với Kỷ Dương.
Đôi bên đều bị giày vò đến khổ không thể tả.
Đây cũng là điều khiến Chu Dịch Kình cảm thấy khó hiểu nhất.
Chu lão gia: ".....!"
Hóa ra là nghe được từ đây!
Chu lão gia nhịn không được liền nói: " Không phải tất cả các Omega trên thế giới này đều như vậy đâu...!"
" Bọn họ đều không có gì khác biệt.
" Chu Dịch Kình chắc như đinh đóng cột nói: " Con không muốn mang theo bên người một đứa con nít.
"
Chu lão gia nghẹn một cục trong họng đến nỗi muốn phun ra một ngụm máu già.
Đó là vợ tương lai của mi a, mi có thể nói vợ mình là một đứa con nít à?
Làm việc nhiều quá nên khiến lý trí của mi bị suy giảm rồi đúng không?
Chu lão gia âm dương quái khí mỉm cười: " Thì sao? Nhóc ấy đã tới đây rồi.
"
Chu Dịch Kình: ".......!"
Chu Dịch Kình: " Cậu ấy căn bản là sẽ không gặp được con.
"
Chu lão gia: " Ta sẽ đưa nhóc ấy đến Quân bộ và ta sẽ thông báo cho toàn bộ cấp dưới của ngươi biết rằng nhóc ấy chính là vợ tương lai của ngươi.
"
Chu Dịch Kình nhướng mi: " Vậy người phải làm thật tốt, nếu không cậu ấy sẽ khóc rống lên và không bao giờ muốn gặp lại con nữa đâu.
"
Chu lão gia rất không hài lòng rời khỏi Quân bộ.
Ông ngồi trong phi hành khí, hậm hực giậm chân một hồi rồi xua tay với thuộc hạ: " Đi mua sắm trước đi.
"
Chu lão gia đã chuẩn bị rất nhiều quà cho Omega mà ông chưa từng gặp mặt này.
Phi hành khí.
Mua.
Mô hình cơ giáp.
Mua.
Đao năng lượng, kiếm ánh sáng.
Mua.
Lúc này, thuộc hạ của Chu lão gia cuối cùng cũng cảm thấy có điều gì đó không đúng.
" Thưa lão gia, cậu ấy là một Omega, có lẽ...!cậu ấy sẽ không thích những thứ này.
" Thuộc hạ khéo léo nói.
- -------------
Mỗi ngày Chu lão gia sẽ đều bức ép Chu Dịch Kình.
Hừ, cái đồ thẳng nam chó hoang chết bầm.
Còn Chu Dịch Kình hắn cũng chẳng khá hơn là bao.
Hắn trầm mặc vài phút trước khi chấp nhận hiện thực này, sau đó nhanh chóng lấy lại tinh thần, một lần nữa nhìn một lượt hết những món đồ màu hồng mới được mua về.
Đĩa phim tình cảm mà lại mua một lần về tận mấy chục đĩa.
Chu lão gia vẫn cảm thấy chưa đủ.
Ông thậm chí còn bỏ ra rất nhiều tiền để thay đổi lớp vỏ khổng lồ bảo vệ đang bao trùm Chu gia thành màu hồng, với những họa tiết hoa lá nhỏ trông rất ngây thơ trong sáng, vô cùng phổ biến ở thời cổ đại.
Tăng gia cũng là một gia tộc phục vụ trong quân đội, bọn họ suýt chút nữa thì trượt chân té dập mặt vì sợ hãi khi đi ngang qua Chu gia.
" Tộc Kyabi xâm lược Đế quốc rồi à? "
" Chu Thượng tướng đột tử rồi hả? "
Qua ngày hôm sau, Tăng gia mới biết tại sao.
Nói là vì Chu Thượng tướng tìm được một Omega có tỷ lệ trùng khớp 100%.
Ha?
Làm thế nào có chuyện đó được?
Đúng là chuyện viễn vông!
Đây là phản ứng đầu tiên của Tăng gia.
A, coi như Chu gia thần thông quảng đại, đã tìm được cho Chu Thượng tướng một Omega trùng khớp đi.
Nhưng...!cậu ta sẽ sống sót mà đi đến Đế quốc sao?
Đây là phản ứng thứ hai của Tăng gia.
- -------------
Tần Ý–người đã gây sự chú ý của các quan viên, cán bộ ở Đế quốc lúc này vẫn còn đang ngồi trên phi thuyền.
Khoang phòng ngủ dành cho chỉ huy trên phi thuyền quân sự này được giao lại cho Tần Ý.
Bộ trưởng cán bộ cấp cao của Phan Đạt Tinh Cầu cũng được đánh giá là người có gia thế tốt.
Điều chỉnh nhiệt độ trong phòng ngủ ở mức thích hợp nhất, thay thế dung dịch dinh dưỡng thành một bữa trưa thịnh soạn dành riêng cho Omega.
Rau cùng trái cây.
Không có.
Vậy còn thịt đâu?
Tần Ý nhướng mày.
Bây giờ bỏ trốn luôn có được không?
Cậu một chút cũng không muốn mỗi ngày đều phải cố định ăn thức ăn thông thường của Omega.
Nhưng có thích hay không là một chuyện.
Đây được coi là quyền lợi của Omega và những người khác không được thay đổi nó.
Tần Ý chậm rãi ăn đồ ăn trước mặt, sau đó đứng ở giữa phòng ngủ, thong thả tháo nút thắt, cởi áo khoác ra.
Bên trong cậu chỉ mặc một chiếc áo sơ mi.
Bàn tay cậu rất đẹp.
Những ngón tay của cậu lướt qua hàng cúc áo, cởi từng cái từng cái cho đến khi làn da trắng nõn ửng hồng lộ ra ngoài lớp áo.
Lúc này, vị giám sát đang quan sát camera theo dõi, mi mắt hắn ta liền giật giật vài cái, không dám nhìn nữa, vội vàng tắt màn hình đi.
Người giám sát này chính là do Phan Lợi phân phó.
Lúc gặp Tần tiên sinh, ông ấy cũng đã dặn là phải theo dõi nhất cử nhất động của Tần thiếu gia.
Bọn họ là đang sợ Omega này chạy trốn sao?
Hắn ta cảm thấy thật nực cười.
Làm sao một Omega sắp được kết hôn với Thượng tướng Đế quốc mà lại có thể chạy trốn?
Nhưng dù sao thì hắn ta cũng không dám nhìn.
Tuy rằng vị Tần thiếu gia này quả thực cực kỳ đẹp đẽ.
Nhưng cậu ta là người của Thượng tướng a!
Nếu mà nhìn thêm lần nữa, thì mạng nhỏ của hắn ta sẽ không còn nữa.
Tần Ý thay xong quần áo ngủ.
Sau đó lấy một bộ đồ bình thường để vào túi rồi giấu kỹ vào người.
Áo ngủ mà cậu đang mặc rất rộng.
Bên hông đeo một cái thắt lưng lỏng lẻo quấn quanh eo.
Tần Dịch mang dép lê chậm rãi đi ra ngoài, ngẫu nhiên gọi lại một tên lính Beta: " Chúng ta sẽ đi ngang qua Minh Lượng Tinh sao? "
Vì để tránh sự cố ngoài ý muốn xảy ra và tránh bị Chu gia trách tội nên toàn bộ những binh lính đi theo hộ tống Tần Ý lần này đều là Beta.
" Đúng rồi.
" Tên lính trả lời Tần Ý.
Sở dĩ cái tinh cầu này có tên là Minh Lượng Tinh là vì nó có các mỏ tài nguyên bảo thạch rất phong phú.
Khi phi thuyền đến gần, bạn sẽ thấy những ánh sáng rực rỡ của vô số bảo thạch đá quý.
" Tôi muốn đến nơi này mua vài thứ.
"
" Mua cái gì? " Tên lính nhíu mày.
Tần Ý từ từ nâng cổ tay lên.
Tên lính thấy trên cổ tay của cậu đeo một cái vòng ngọc lục bảo tuyệt đẹp.
Những viên đá quý được cắt thành nhiều đường gờ, có tác dụng phản ra những tia sáng rực rỡ.
Tần Ý nói: " Tôi cảm thấy nó còn chưa đủ đẹp.
"
Làm thế nào có thể không đẹp được? Rõ ràng là nó...!
Tần Ý đưa cổ tay để sát vào má cậu: " Anh nhìn xem, màu sắc của nó trông vô cùng ảm đạm.
"
Tầm mắt của tên lính Beta liền chuyển đến trên khuôn mặt Tần Ý.
Ngũ quan của thiếu niên đẹp như tạc tượng.
Đẹp đến kinh động tâm phách.
Vòng ngọc lục bảo được đặt kế bên má cậu lúc này quả thực là có chút ảm đạm.
Tên lính hơi há mồm, nhắm mắt lại.
Ở trước mặt có mỹ nhân như vậy, hắn ta đột nhiên có cảm giác co rúm.
Lúc này mỹ nhân khẽ nhíu mày, trông có vẻ lo lắng: " Sắp gặp Chu Thượng tướng rồi, tôi rất sợ.
Ngài ấy nhất định là đã thấy qua rất nhiều mỹ nhân, tôi sợ ngài ấy sẽ không coi tôi ra gì...!"
Không.
Cậu là người đẹp nhất mà tôi từng thấy.
Tên lính hơi mở miệng, muốn nói ra nhưng lại thôi.
Đem hắn ta so sánh với Chu Thượng tướng, chắc chắn hắn ta sẽ không là cái đinh gì cả.
" Tôi nghĩ, có lẽ mình nên mua thêm vài viên đá quý đẹp hơn để làm đẹp cho mình.
" Cậu gõ nhẹ vào quang não.
Trên màn hình hiện lên số tiền trong tài khoản của cậu.
Cậu nói: " Một trăm triệu nhân dân tệ, hẳn là đủ rồi, đúng không? "
" Tất nhiên.
" Tên lính mạnh miệng trả lời.
Suy nghĩ của hắn ta đã hoàn toàn bị cuốn đi, và tất cả những gì anh có thể nghĩ bây giờ là xoa dịu Omega trước mặt: " Đá quý của Minh Lượng Tinh rất đẹp và đa dạng.
Vì đây là khu vực khai thác nên đá quý ở đây rẻ hơn nhiều so với những nơi khác.
Ngài chọn mua ở đây là một quyết định chính xác, mua ở đây tương đối lời hơn.
"
Tần Ý nở nụ cười: " Cảm ơn, tôi đi ngủ trước, khi nào đến thì hãy đánh thức tôi.
"
Khoảng ba ngày sau, phi thuyền mới đến được Minh Lượng Tinh.
Một giấc ngủ này của Tần Ý liền kéo dài ba ngày.
Khiến cho một đám Beta trên phi thuyền đều lo lắng thúi ruột, sợ rằng vị Omega mỏng manh này sẽ đem chính mình đói chết.
Sau khi Tần Ý tỉnh dậy, cậu đi tắm rồi mặc một chiếc áo choàng tắm rộng rãi.
Khi mấy tên lính đến giao bữa ăn, cậu lười biếng dựa trên bàn, tay áo trượt xuống, lộ ra cổ tay mảnh khảnh trắng nõn.
Sắc mặt cậu tái nhợt, thân hình lại trông nhỏ nhắn yếu ớt.
Giống như một kiện đồ