Vào lúc chết đi một khắc này, Vô Thường Hy linh hồn liền tự động tách khỏi cơ thể hướng lên cao bay tới, nếu có người chứng kiến được cảnh này sẽ cho rằng là hắn đang bay tới thiên đường, nhưng lúc này linh hồn của hắn đã vượt ra khỏi cao vút tầng mây, thậm chí vượt ra khỏi cái này tinh cầu hướng xa hơn địa phương bay tới.
Mà nếu lúc này Vô Thường Hy có ý thức hắn sẽ vô cùng kinh ngạc và chấn kinh một màn trước mắt, bởi vì hắn sống 20 năm cái kia tinh cầu tuyệt không giống tưởng tượng và thông tin cho thấy đơn giản như vậy.
Nó so trong thông tin cho biết cái kia tinh cầu còn lớn gấp vô số lần, ngang ngửa một cái đại hằng tinh, thậm chí còn vượt hơn, quan trọng hơn là chỉ có một vùng nhỏ khoảng chừng 0.1% tinh cầu có thể từ bên ngoài tinh không nhìn vào thấy xanh biếc một mảnh cùng mơ hồ mây mù, còn toàn bộ xung quanh đều bị vô biên mây mù che lấp kín mít không nhìn thấy một thứ gì, từ bên ngoài nhìn vào chỉ thấy một mầu trắng xóa, ngoại trừ vùng tròn nhỏ chiếm 0.1% kia.
Thật đáng tiếc khi Vô Thường Hy vô pháp chứng kiến một cảnh này, nếu không tam quan của hắn sẽ sập a, thế giới hắn đang ở dù khoa học kỹ thuật phát triển khá vượt bậc nhưng vẫn chưa thể thành công phóng thích tên lửa giống như có một loại lực lượng nào đó ngăn cản nó bay ra khỏi quỹ đạo tinh cầu một dạng, hơn nữa các vệ tinh đều đang hoạt động trong khoảng tròn 0.1% kia, chưa thể xâm nhập tới xa hơn, một khi đi vào đám mây mù đó liền mất tín hiệu.
Khả năng cao tầng đã biết tinh cầu này chân thật dáng vẻ, nhưng mà lại đang giấu diếm đi nó bản chất a, dẫn tới người dân không ai biết được hình dáng thật sự của tinh cầu mình sinh sống a.
Không nói đến những thứ này, lúc này Vô Thường Hy đã bay ra rất xa rất xa, vượt ra khỏi hệ ngân hà này hướng nơi càng xa bay tới, không chỉ vậy tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh giống như bị thứ gì đó kéo đi vậy, vượt qua vô số tinh thần, vượt qua vô số tinh hệ, vô số tinh vực, nếu chứng kiến sẽ thấy tốc độ của hắn lúc này đã vượt xa tốc độ ánh sáng vô số lần.
Không biết trải qua bao lâu, tại một nơi mà xung quanh tinh vực trống trải, phạm vi vài tỷ năm ánh sáng bên trong đều không có một tinh hệ nào chỉ có vô biên tinh không cùng một cái cỡ nhỏ hắc động, cũng có thể mạnh dạn đoán đạo này hắc động đã thôn phệ trong phạm vi vài tỷ năm ánh sáng vật thể a.
Lúc này, linh hồn Vô Thường Hy dừng trước hắc động mà lại không hề bị hút đi vào, một hồi sau mới bị hút vào bên trong.
Bên trong là vô tận hư vô, khắp nơi nhìn tới là hắc ám một mảnh chỉ có thể chứng kiến từng điểm sáng không ngừng lấp lóe, nhưng nếu nhìn kĩ đó không phải là điểm sáng hay gì mà chính là một cái lại một cái toàn vũ trụ, từ đó cũng có thể hiểu đây chính là hư vô, hay còn là infinity trong khoa học nói tới.
Không biết những thứ này, Vô Thường Hy linh hồn lần nữa chuyển động lên hướng trung tâm của vô tận hư vô đi tới, mặc dù nói không gian nơi đây là vô hạn chiều sẽ không có trung tâm cái khái niệm này, nhưng mà bất kỳ ai nhìn thấy Vô Thường Hy đang di chuyển thì đều sẽ toát ra ý nghĩ trong đầu rằng hắn đây là đang đi tới trung tâm của hư vô, thật là một cái hoang đường và lớn mật ý nghĩ.
Thời gian cứ như vậy trôi qua, linh hồn của hắn vẫn không ngừng du đãng , giống như đã qua 1 năm, giống như đã qua 10 năm, 100 năm,… thậm chí là vô số kỷ nguyên, cuối cùng thì linh hồn của hắn cũng đã dừng lại.
Mà trước mặt của hắn là một vùng vô biên bạch sắc năng lượng thể, nhìn vào sẽ không thể biết nguồn năng lượng này lớn bao nhiêu, chỉ biết rất lớn rất lớn thậm trí ngang ngửa với hư vô không gian.
Đấy là cảm nhận của thường nhân, nhưng trong cảm nhận của các kinh khủng thực thể, nguồn năng lượng này đang toát ra một loại kinh khủng khí thế, kinh khủng uy năng có thể dễ dàng hủy diệt hết thảy mọi thứ, hay cũng có thể sáng tạo tất cả mọi thứ kể cả là vùng hư vô không gian này.
Kinh khủng như vậy một dạng năng lượng thể tồn tại vậy mà lúc này lại như mãnh liệt biển cả không ngừng hướng Vô Thường Hy bên trong linh hồn chui vào, đúng, chính là đang cùng hắn dung hợp lại với nhau.
Nếu để các cái kia cao nhất tầng thứ thực thể nhìn thấy một cảnh này sợ là sẽ chấn kinh vô cùng a, một cái bình thường linh hồn vậy mà có thể tiếp nhận cái này nguồn năng lượng mà không bị tan biến quả là bất khả tư nghị, nhưng sự thật chính là như vậy
Qua một thời gian dài vô cùng cuối cùng toàn bộ nguồn năng lượng kia cũng đã dung nhập vào Vô Thường Hy linh hồn, mà lúc này đây hắn linh hồn đã không thấy, chỉ còn một cái cỡ nhân loại bình thường lớn nhỏ bạch sắc quả trứng, bên trên nó tồn tại vô số cửu thải đừng vân khắc họa thành từng đạo kỳ dị phù văn ấn ký, từ trên thân quả trứng này toát ra năng lượng khiến cho cả vùng hư vô đều đang run rẩy, đều đang sợ hãi, nhưng rất nhanh khí tức đó liền biến mất.
Nguyên nhân là do cái kia quả trứng đã đi vào hố đen biến mất tại chỗ
Lần nữa xuất hiện đã là tại vùng kia tinh vực bên trong, nơi mà xung quanh vài tỷ năm ánh sáng không một vật thể tồn tại.
Tiếp đó, nó liền lẳng lặng ở đó, toát ra nhu hòa cửu thải quang mang.
Mà đạo này quang mang đã hấp dẫn không biết bao nhiêu cấm kỵ tồn tại đi tới thăm dò, khi thấy được cái này bất phảm quả trứng đều rất có hứng thú và muốn cầm đi nhưng lại vô pháp dịch chuyển nó mảy may dù là một chút, trong khoảng thời gian đó có Vũ Trụ Hải Tặc đoàn, một thế lực cường đại nhất Vũ Trụ một trong, dưới sự dẫn đầu của thủ lĩnh đi thăm dò nơi này nhưng vô pháp đạt được thứ gì, kể cả sử dụng tới trạng thái tối thượng của mình, trạng thái có khả năng hủy diệt tinh hệ cũng vô pháp mang đi cái kia thần kỳ quả trứng, chỉ có thể ủ rũ rời đi để tránh gặp phải các tồn tại cường đại khác, hoặc là The Observer, một thực thể được coi là có ở mọi nơi trên vũ trụ, ẩn chứa không lường được sức mạnh cũng không thể nhúc nhích cái này quả trứng dù là một chút, hoặc là Kẻ Thôn Phệ, một thực thể tồn tại với sự hiểu biết trong suy nghĩ mọi sinh mệnh thể là kẻ nguy hiểm nhất vũ trụ, bởi vì nó thôn phệ mọi thứ, kể cả không gian hay thời gian, nếu không phải vũ trụ này đẳng cấp quá cao thì bây giờ sợ là đã bị nó thôn phệ hoàn toàn, mà tồn tại kinh khủng như vậy cũng vô pháp thôn phệ đi quả trứng này, còn bị phản phệ cũng đủ thấy quả trứng này thần kì chỗ
Điều này khiến cho càng nhiều tồn tại muốn đạt được nó nhưng đều phí công vô ích, cho tới khi có một đầu tinh không cự thú tồn tại dưới hình dạng của một đầu cự long, nhưng nó to gấp vô số lần, có thể nói nó là một cái di động tinh vực cũng không quá.
Khi nó gặp quả trứng này, điều đầu tiên muốn làm vậy mà không phải chiếm hữu mà là bảo vệ, vì thế nó liền dừng lại tại vùng tinh vực chết này, một mực quấn lấy quả trứng coi như con của mình