Cuối tuần, dùng một trận thiên thần quyền đánh thức đang ngủ mơ Vô Thường Hy phía sau, Tô Hoàng Nguyệt liền tức giận thúc dục
“Ngươi gia hỏa này có thể ngủ như vậy, nhanh nhanh dậy đánh rang rửa mặt còn thu xếp hành lý a, Nhạc thúc không thể đợi ngươi ngủ tới trưa đâu”
Còn có điểm ngái ngủ Vô Thường Hy liền giống con rối bị Tô Hoàng Nguyệt chỉ đạo làm đủ thứ, đợi hắn lấy lại tinh thần lúc mình đã tại trên xe hướng phía sân bay xuất phát.
Nhìn trên xe không có Vân Tử Dao thân ảnh, Vô Thường Hy có chút hiếu kỳ
“Lão cha, mẹ ta đâu? Lần này không cùng chúng ta đi sao?”
Một bên lái xe, một bên chỉnh nhạc Vô Thuần Nhạc nghe thấy Vô Thường Hy hỏi phía sau liền trả lời
“Mẹ ngươi hôm nay không cùng chúng ta đi, nàng ấy về bên ngoại hình như là có chút việc”
“Thì ra là vậy”
Gật đầu, Vô Thường Hy liền biểu thị mình đã hiểu, mà lúc này tới Vô Thuần Nhạc hỏi
“Ngươi không định đưa Serlny theo sao?”
Tại trên xe không thấy mèo béo thân ảnh, Vô Thuần Nhạc có điểm tò mò
Lắc đầu ngáp nhẹ, Vô Thường Hy liền giọng bình thản nói ra
‘’Không cần a, ở nhà có Dương Lan a di chăm sóc nó cũng không có vấn đề lớn, hơn nữa chúng ta đi chơi có 2 3 hôm, mang theo nó đi qua đi lại ta sợ nó không thích nghi được, tới lúc sinh ra cái gì kì quái chứng bệnh sẽ rất khó giải quyết”
“Ân, cũng có lý, tại thấy nó bám ngươi như vậy ta sợ ngươi đi nó sẽ không muốn thôi”
‘’Hắc hắc, cái đó thì không cần lo lắng a lão cha, Serlny siêu ngoan đâu, ta nuôi mèo chắc chắn là trên thế giới ngoan ngoãn và thông minh nhất mèo”
Đắc ý, Vô Thường Hy liền mặt ngửa lên nhìn trần xe giống trần xe cùng hắn có thù giường như.
Một màn này làm cho Tô Hoàng Nguyệt và Vô Thuần Nhạc cũng im lặng hết sức.
Thần kinh a!
Đây là cả hai người lúc này ý nghĩ
Mà Vô Thường Hy không biết rằng, trong miệng hắn thông minh, ngoan ngoãn nhất Serlny lúc này đang làm ra như nào để người chấn kinh một màn.
Xem tại trên ghế sofa nằm xõa, một chân ôm lấy non nước ngọt, một chân cầm điều khiển ti vi không ngừng chuyển kênh Serlny, Dương Lan liền cứ như vậy trợn mắt hốc mồm nhìn đối phương, trên tay thức ăn cho mèo rơi xuống từ bao giờ cũng không biết
Nghe được rơi vỡ âm thanh, Serlny cũng quay đầu ra, khi thấy dưới chân Dương Lan cái kia một phần thức ăn cho mèo, còn có một vài con cá sau, nó trên cái kia mập ục ục mặt mèo liền để lộ ra tiếc nuối thần sắc
“Miêu miêu”
Kêu nhẹ hai tiếng, nó còn dùng mình một cái khác chân chỉ chỉ dưới đất thức ăn, ý muốn nói là rơi rồi, mau nhặt lên cho bổn miêu.
Giống hiểu được ý tứ của nó một dạng, đang chấn kinh sững sờ Dương Lan nhanh chóng phản ứng lại, luống cuống nhặt lên thức ăn, để lên bàn cho Serlny, sau đó vội vàng rời đi.
Cũng may Dương Lan là Vô gia quản gia cũng đã lâu, lòng trung thành hết sức cao, cộng thêm Vô gia từng có ơn với nàng, vì vậy dù biết chuyện mới xảy ra vô cùng khó có thể tin nhưng nàng cũng sẽ không tùy tiện báo đi ra ngoài, mà trước hết gọi điện báo với gia đình bà chủ, Vân Tử Dao.
Nếu để chuyện này bị lộ ra ngoài mà nói không biết sẽ chấn kinh bao nhiêu người, dù thời đại này thông minh chó mèo cũng không ít, trên tiktok cũng đặc biệt nhiều, nhưng mà thân hình vừa ngoại cỡ, lại còn có thể thông minh tới Serlny tình trạng này là chưa tồn tại qua, không cẩn thận Serlny sẽ bị đem đi cắt miếng.
Không biết tới việc xảy ra ở nhà, lúc này Vô gia một nhà cũng đã đi tới sân bay, thông qua vip thông đạo, mấy người rất nhanh liền tới Vô gia máy bay tư nhân chỗ.
Ở đó cũng đã đứng không ít người, nếu ai nhận biết thì sẽ nhận ra đây đều là 11A học sinh, còn có cả Trương Nham và hắn lão bà Tuệ Mẫn, cùng một cái tiểu nhi tử nhìn mập mập khả ái.
Đang nói chuyện vui vẻ cả lớp, khi thấy Vô Thường Hy tới sau, cả đám đều ngừng lại, đặc biệt khi thấy Vô Thuần Nhạc lúc, một đám liền đồng thanh vấn an.
“Vô thúc hảo”
Mỉm cười, Vô Thuần Nhạc liền khoát tay
“Hảo hảo, không cần khách khí như vậy, cũng đều là tiểu Hy đứa nhỏ này đồng học, cứ tự nhiên lên chút”
Thấy nổi tiếng lôi lệ phong hành Vô thị tập đoàn chủ nhân trên thực tế lại như vậy thân thiện phía sau, một đám học sinh cũng thở nhẹ một hơi, thật sự mà nói vị này thương giới đại lão đem lại cho bọn hắn áp lực thực sự quá lớn, cái này khí thế không phải chưa trải sự đời học sinh có thể chống lại.
Nhìn mình đám học sinh túng dạng, Trương Nham liền bật cười, đi lên phía trước cùng Vô Thuần Nhạc bắt tay khách khí nói
“Vô tổng hảo, cảm ơn sự giúp đỡ của ngươi mới khiến bọn ta có cuộc du lịch ngày hôm nay, ta biết ý tưởng này là của Thường Hy đồng học, nhưng không có ngươi đồng ý cũng khó có thể thực hiện, thay mặt toàn thể lớp 11A, trước tiên cảm tạ ngươi”
“Ha hả, Trương lão sư, không cần như vậy khách khí, ta cần cảm ơn ngươi mới đúng, không phải có ngươi công lao, tiểu Hy đứa nhỏ này sợ là kì thi lần này sẽ không có tiến bộ lớn như vậy, thật là không để người bớt lo”
Cùng Trương Nham bắt tay, Vô Thuần Nhạc liền hào sảng cười, tuy nhiên nhắc tới mình nhi tử, hắn lại một hồi đau răng
Vô tình nhìn thấy cách đó không xa Tuệ Mẫn cùng một cái mập mạp tiểu tử, Vô Thuần Nhạc liền có điểm hiếu kỳ
“Trương lão sư, phía sau kia là ngươi thê tử và nhi tử sao?”
“Không sai, đây chính là ta thê tử, Tuệ Mẫn, còn kia là ta nhi tử Trương Hàn, tiểu Hàn, mau tới chào Vô thúc”
Vẫy vẫy tay ra hiệu mình nhi tử lại gần, Trương Nham liền hướng đối phương hô
Rụt rè trốn phía sau mụ mụ mình dần đi tới Vô Thuần Nhạc trước mặt, Trương Hàn có điểm nhược nhược nói ra
“Vô thúc hảo”
Mỉm cười, nhẹ xoa đầu đối phương, Vô Thuần Nhạc cũng coi như đáp lại, nếu không phải phi công ra hiệu tới lúc xuất phát, hắn còn muốn cùng Trương lão sư nhi tử nói chuyện một hồi đâu, nghe nói tiểu tử này mới 9 tuổi nhưng đã hai lần đạt thành tích trong kỳ thi quốc gia môn toán học, không hổ là Trương Nham nhi tử, mình cái kia thối tiểu tử 9 tuổi ngoài việc phá phách nghịch ngợm cũng chẳng còn biết gì khác.
Lắc đầu cảm thán, Vô Thuần Nhạc liền ra hiệu mọi người mau mang theo hành lí lên phi cơ, tiếp đó trước một bước lên phi cơ.
Háo hức theo sau, khi bước vào Vô gia tư nhân phi cơ một khắc này, cả đám đều vô cùng kinh ngạc, nhìn xem xa hoa và hoa lệ trang trí, cả đám liền giống như từ nông thôn bước vào thành phố nhà quê một dạng, không ngừng kinh hô.
Ngay cả gia đình khá giả như Lý Khương Cường cũng chấn kinh, cảm thán mình cái này huynh đệ đúng là hào vô nhân tính, lão cha thì càng hào.
Vừa cảm thán xong, hắn cũng liền thấy đã ngồi trên ghế Tô Hoàng Nguyệt và Vô Thường Hy hai người.
Kinh ngạc đi tới hai người dãy ghế bên cạnh ngồi xuống, Lý Khương Cường liền tại vai Vô Thường Hy đánh nhẹ
“Được lắm a lão Hy, ngươi vậy mà cùng Nguyệt ca trước tiên lên phi cơ, không chào hỏi huynh đệ một tiếng”
Xua xua tay, Vô Thường Hy có điểm chưa hết buồn ngủ
“Đừng hỏi, ta bây giờ vẫn có điểm vây khốn, chỉ muốn ngủ một giấc, đừng làm phiền ta, nếu không tới Thái Dương quốc bên kia ta đều không có tinh thần vui đùa’’
Mơ mơ màng màng nói xong, Vô Thường Hy liền dựa vào vai Tô Hoàng Nguyệt ngáp dài
Thấy gia hỏa này cái bộ dạng này, Lý Khương Cường có điểm im lặng
“Nguyệt ca, ngươi không phải đêm qua hành hạ gia hỏa này cái gì chứ, sao mà hắn sáng nay lại ể oải như này”
Bất đắc dĩ nhìn dựa vào mình tiểu bạn trai, Tô Hoàng Nguyệt cũng không biết nói gì, đêm qua nàng cũng không động chạm gì gia hỏa này hảo đi, còn nhắc hắn ngủ sớm, trời mới biết tại sao hôm nay hắn mệt mỏi như này
“Đừng nói linh tinh, ta cũng không có làm gì hắn a, cơ mà, bên cạnh ngươi cái này là ngươi bạn gái sao”
Đang không biết giải thích thế nào, thấy bên cạnh Lý Khương Cường nữ sinh lúc, Tô Hoàng Nguyệt ánh mắt liền có điểm mập mờ
Bị hỏi như vậy, đang muốn phản biện Tô Hoàng Nguyệt lời nói liền nuốt lại trong bụng, gãi gãi mũi có điểm lúng túng
“Ân, đây là ta bạn gái, Chu Chỉ Nhu, 11B3 học sinh”
Nghe vậy, Tô Hoàng Nguyệt liền tới hứng thú, nhìn một lượt đối phương, sau đó gật đầu nhẹ
“Không tệ, rất đáng yêu, có điểm nhu nhược khí chất bảo sao ngươi lại thích, cũng không nghĩ tới a, giống ngươi dạng này miệng tiện gia hỏa vậy mà cũng có bạn gái, quả là kì lạ”
Lý Khương Cường: “….
.
”
Im lặng một hồi, hắn liềm có điểm không phục
“Nguyệt ca, ngươi nói thế lại không đúng, lão Hy gia hỏa này so ta còn tiện tại sao hắn vẫn có thể cua được ngươi?”
Mê man ngủ Vô Thường Hy vẫn chưa hoàn toàn đi vào giấc ngủ, nghe được mình huynh đệ cái này một phen sau liền mở một mắt, khinh bỉ nhìn đối phương
‘’Đơn giản ta so ngươi soái”
“Phốc”
Lý Khương Cường: “….
”
Cái này một đao đâm khiến Lý Khương Cường không kịp chuẩn bị, toàn thân đều không tốt, sắc mặt nghẹn tới đỏ bừng, nhưng mẹ nó hắn cũng không có cách nào phản bác, ai bảo gia hỏa này thật sự soái đâu, sợ là cả cái thành phố 17 cũng không tìm ra ai so hắn càng soái.
Rốt cuộc không kìm được, thấy bạn trai mình bộ dạng, Chu Chỉ Nhu rốt cuộc bật cười, quá thú vị rồi, cùng hắn yêu nhau lâu như vậy, nàng còn chưa thấy hắn ăn quả đắng bao giờ qua, dù sao mình bạn trai gia đình cũng rất có địa vị, không phải ai cũng có thể trêu trọc, nhưng mà tại toàn trường giáo thảo trước mặt vẫn bị nhả rãnh, thật rất thú vị đâu.
Nghe được Chu Chỉ Nhu tiếng cười, Vô Thường Hy cũng mới chú ý tới, nhìn đối phương, hắn có điểm mộng bức
“Cmn, lão Lý, ngươi còn dẫn cả bạn gái theo a?’’
“Làm sao, không thể sao, ngươi cũng dẫn bạn gái theo đó thôi”
Lý Khương Cường nói xong, hắn còn nhìn Nguyệt ca một mắt.
“Không giống nhau, ta A Nguyệt đây là chúng ta lớp học sinh, còn ngươi bạn gái là ngoại nhân a, nói, có phải hay không ngươi yêu huynh đệ ta cũng là lý do này?”
Biết là Vô Thường Hy không có ý gì xấu, chỉ đang trêu ghẹo nàng, Chu Chỉ Nhu cũng theo hắn lời nói ra
“Đúng a, không được sao?”
“Ai nói không được, rất được là đằng khác”
Mỉm cười, Vô Thường Hy cũng không tiếp tục trêu ghẹo đối phương
Hắn không những không ý kiến, còn vô cùng ủng hộ, hắn cũng biết là Chu Chỉ Nhu yêu Lý Khương Cường không có mục đích gì, đơn giản là gia hỏa này mồm miệng khá tiện, khá vui nhộn mới thích đối phương, không hề liên quan tới gia thế, bởi vì Chu gia trong thành phố 17 cũng khá có bài mặt, hơn nữa hai người này yêu nhau cũng đã hai năm, sợ là tình cảm so hắn với Tô Hoàng Nguyệt còn muốn bền vững.
Điều duy nhất khiến hắn kinh ngạc là biết Lý Khương Cường có bạn gái từ lớp 10, cũng từng gặp mắt đối phương mấy lần, tuy nhiên vẫn không biết tên và thân phận đối phương, không ngờ lại là thành phố 17 Thực phẩm sản nghiệp lão đại, Chu gia nhi nữ, còn có cái tên giống với Lưu Minh lão bà.
Không biết Vô Thường Hy ý nghĩ, Lý Khương Cường liền thở một hơi, nhìn đối phương nham hiểm cười.
“Lão Hy, ngươi cứ cà khịa bọn ta đi, tới Thái Dương quốc phía sau, ngươi sẽ biết tay, hắc hắc”
Nói nói, hắn còn đưa mắt nhìn phía cuối phi cơ Lương Phúc và Vương Siêu.
Thấy đối phương nhìn tới, hai gia hỏa liền lộ ra âm hiểm nụ cười
Còn hỏi tại sao hai gia hoả này ngồi cách xa như vậy, đơn giản là không muốn ăn cơm chó mà thôi.
༎ຶ‿༎ຶ
Mấy gia hỏa này cái này thần thần thao thao bộ dạng khiến Vô Thường Hy có điểm hiếu kỳ, nhưng mà hắn cũng không lo sợ, xem là khi đó ai hố ai, cùng hắn hố, ha hả, còn chưa có ai thắng qua, kể cả là hắn lão cha.
Lần nữa dựa vào vai Tô Hoàng Nguyệt, Vô Thường Hy liền không để ý tới xung quanh, tuy nhiên lúc này, Trần Hinh Di và Lý Khả Nhi liền đi tới phía trước bọn hắn hai người ngồi xuống, mà hai nữ hôm nay ăn mặc khiến người ta vô cùng sáng mắt
Đều ăn mặc vô cùng đẹp đẽ, nói về nhan trị sợ là so Tô Hoàng Nguyệt cũng không kém.
Đang muốn chập mắt Vô Thường Hy thấy hai nữ phía sau liền có điểm kinh ngạc
“Ai nha, chúng ta lớp trưởng và lớp phó đạo đức hôm nay có điểm khác biệt a”
Vừa ngồi xuống ghế, nghe được Vô Thường Hy lời nói, cả hai có điểm hiếu kỳ
“Khác biệt chỗ nào?’’
Nhìn gia hỏa này, các nàng muốn xem xem hắn rốt cuộc muốn làm cái quỷ gì.
“Chính là so mọi hôm đẹp a, ta không ngờ mọt sách lớp trưởng lại có thể thành khí chất nữ thần, tồn tại cảm cực thấp nghiện game nữ lại thành khả ái tiểu la lỵ”
Vuốt cằm, Vô Thường Hy cảm giác mình nói không sai.
Nhưng mà xung quanh mọi người nghe hắn lời nói đều trợn mắt hốc mồm, một bộ khó có thể tin, đơn giản vì Nguyệt ca còn bên cạnh đó a, ngay trước mặt Nguyệt ca dám đi khen nữ nhân khác, đây là không biết chữ “chết’’ viết như thế nào sao
Kính úy nhìn mình cái này huynh đệ, Lý Khương Cường đã thay đối phương cầu nguyện, mong hắn có thể bình an sống tới Thái Dương quốc.
Mà Trần Hinh Di cùng Lý Khả Nhi cũng vô cùng chấn kinh, thật sự hai nàng hôm nay rất đẹp, đẹp vô cùng, thu hút rất nhiều nam sinh chú ý, nhưng cũng không có khả năng khiến gia hỏa này hứng thú a, đặc biệt là còn có đại ma vương Nguyệt ca bên cạnh, đây cũng quá to gan đi.
Trong lúc mọi người nghĩ mọi chuyện cứ như vậy dừng lại, Vô Thường Hy sẽ bị Nguyệt ca một trận hành hung lúc, gia hỏa này tiếp theo câu nói liền khiến cả đám ngã ngửa
“Nhưng mà, vẫn không đẹp bằng nhà ta A Nguyệt”
Tô Hoàng Nguyệt: “….
.
”
Đám người: “….
”
Không phục, Lý Khả Nhi liền nhìn Vô Thường Hy chất vấn
“Hừ, ta và Di Di có điểm nào kém Nguyệt ca, ngươi nói xem”
Thấy đối phương còn dám chất vấn mình, Vô Thường Hy liền tới tinh thần
“Hảo a, nếu đã như vậy thành tâm muốn biết, ta sẽ nói cho ngươi, tới lúc đó đừng bị ta đả kích”
“Hảo a, nói ra, ta mặt dầy, không sợ”
Ưỡn ngực, Lý Khả Nhi liền càng không phục.
Bên cạnh nàng Trần Hinh Di nhìn mình khuê mật cái kia quy mô liền có chút tự ti
Thật mẹ nó lớn
“Hắc hắc, rất tốt, rất có dũng khí, điểm duy nhất các ngươi thua ở A Nguyệt chính là không có như ta một cái siêu cấp siêu cấp soái khí nam bằng hữu, sao nào, có hay không thấy rất có lý, có hay không không cách nào phản bác”
Lý Khả Nhi: “….
”
Đám người: ”….
”
Tức giận véo cho hắn một cái, Tô Hoàng Nguyệt liền hết sức im lặng
“Ngươi a, bớt trang bức, ngươi sắp thăng tới bầu trời rồi đó a”
“Sao ngươi biết, chúng ta cũng đã cất cánh, giờ đang trên trời đâu”
Nói nói, hắn còn chỉ ra ngoài cửa kính mênh mông bầu trời.
Đám người: “……”
Tô Hoàng Nguyệt: “….
”
Rất tốt, nàng lại vô pháp phản bác
Mà Lý Khả Nhi và Trần Hinh Di cũng không biết nói gì, dù là có trang bức hiềm nghi, nhưng gia hỏa này nói cũng không phải không có đạo lý a, bởi vì hắn thật sự soái, soái không bằng hữu cái chủng loại kia, nói thật nhiều khi gia hỏa này nghiêm túc hay tỏ ra nam nhân khí tràng lúc, các nàng cũng có điểm động tâm, hảo phiền toái.
…
Cứ như vậy, một đường vui vẻ trò truyện, máy bay cũng sắp tới Thái Dương quốc, trong quãng thời gian đó, Vô Thường Hy cũng đã như nguyện làm một giấc ngủ thoải mái, bây giờ hắn đã tinh thần hơn rất nhiều.
Tay đan tay Tô Hoàng Nguyệt, nhìn đã dựa vào vai mình ngủ say tiểu bạn gái, hắn liền nhẹ cười, tại trên chán đối phương lưu lại nhè nhẹ nụ hôn, sau đó nhìn ra ngoài cửa kính ngắm lấy mênh mông trời mây.
Nhưng mà Vô Thường Hy luôn cảm giác có điểm không thích hợp, cụ thể ở đâu hắn cũng vô pháp đoán ra.
Trong thời gian này, hầu như tối nào hắn cũng dành thời gian vào không gian thức hải để luyện tập trưởng khống sức mạnh mình có, đấy cũng là lý do mà hôm nay hắn như vậy ể oải, đơn giản vì đêm qua luyện tập quá đà mà thôi.
Một quãng thời gian như vậy tuy chưa chưởng khống được quá nhiều, nhưng thể chất dị năng hắn đã so trước đó thuần thục rất nhiều, phát huy ra sức mạnh cũng lớn hơn, điều này mới khiến hắn có thể nhìn ra khoảng cách vô cùng xa, và cảm giác được có điểm gì đó không thích hợp.
Còn khống độc dị năng, không rõ đã chưởng khống được bao nhiêu %, nhưng hắn có thể tùy ý điều khiển 3 loại khí độc, dù không quá mạnh nhưng cũng có chút tác dụng, về phần sinh mệnh dị năng, hắn cũng đã có thể tự do điều động một lượng nhỏ sinh mệnh lực, có thể chữa lành vết thương ngoài gia, coi như khá tốt, còn lại phi hành dị năng, bình trướng dị năng thì cũng khá thuần thục.
Bây giờ hắn dám khẳng định, mình có thể đánh lại mình trước đó không tốn giọt mồ hôi, chẳng biết là nếu cùng Trắng đánh nhau có thể hay không lật kèo, thật là muốn thử a.
Tuy nhiên hắn trực giác nói cho hắn biết, đừng tìm chết, nếu không muốn ăn hành cũng đừng nghịch dại.
Và chúng ta Hy ca cũng rất tin tưởng trực giác của mình.
Cứ như vậy suy nghĩ, cuối cùng cũng tới Thái Dương quốc, đã thanh tỉnh mọi người đều vô