Ôn nhu xoa lấy Tô Hoàng Nguyệt mái tóc, Vô Thường Hy nhỏ giọng nói
"Ta cũng rất nhớ ngươi đâu!"
Ôm hắn một lúc như vậy, cảm nhận hắn ôn nhu ngữ khí, Tô Hoàng Nguyệt trong lòng rất là ngọt ngào, bao nhiêu phiền muộn lo âu cũng tiêu tán hơn phân nửa.
Nàng trước đó đâu có như vậy, sống động, cá tính, mạnh mẽ mới là tính cách của nàng, đâu có như lúc này nhu nhược.
Tất cả cũng do gia hoả này, dù chỉ là rời đi vài ngày, nhưng đối với Tô Hoàng Nguyệt tới nói giống như vài năm một dạng, 5 ngày không gặp mặt, không liên lạc, chỉ có thể lo lắng chờ đợi vô ích, cái này đã giày vò nàng đủ nhiều.
Lại thêm cái kia kỳ quái mộng cùng với đặc biệt cảm giác càng khiến Tô Hoàng Nguyệt tâm trí thêm rối bời.
Vì vậy, hôm nay thấy Vô Thường Hy trở lại, nàng nhất thời mới không kìm được cảm xúc, nhào vào ngực hắn, hai tay ôm chặt hắn cổ, khoé mắt có chút hồng hồng.
Rốt cuộc hắn cũng quay lại, thời gian mấy ngày nay không có hắn ở bên thật sự rất khốn khổ, làm gì cũng không có tinh thần, lo lo lắng lắng, cái cảm giác này, nàng thật sự không muốn cảm thụ lần nữa.
Cảm nhận vuốt ve trên đầu mình bàn tay, Tô Hoàng Nguyệt liền không kiềm chế nữa bản thân cảm súc, kéo lấy hắn cổ áo chính là hôn tới.
Vô Thường Hy:"[email protected][email protected]~???"
Nhìn gần trước mắt cái kia tinh xảo gương mặt, lúc này đang đỏ bừng một mảnh, xinh đẹp lông mi không nhịn được run run cho thấy Tô Hoàng Nguyệt trong lòng cũng không hề bình tĩnh và bạo dạn như hành động nàng làm ra, nhưng lại khiến nàng càng thêm mê người, làm cho Vô Thường Hy vừa động tâm vừa mộng bức.
Hắn vậy mà bị mình tiểu bạn gái cho cưỡng hôn???
Việc này không thể chấp nhận, không thể tha thứ!
Vì thế, Vô Thường Hy liền biến bị động thành chủ động, hai tay ôm lấy Tô Hoàng Nguyệt vào trong ngực mình, đầu lưỡi cũng cậy ra Tô Hoàng Nguyệt môi thơm tìm lấy nàng tiểu xảo lưỡi nhỏ, cuốn lại với nhau.
Thẳng đến không thở được, Tô Hoàng Nguyệt mới xấu hổ đẩy Vô Thường Hy ra, hai má đỏ bừng mắt hạnh chừng chừng nhìn Vô Thường Hy.
Gia hoả này vậy mà! vậy mà tiến thêm một bước, mặc dù nàng không phản đối nhưng mà cũng quá đột nhiên khiến nàng không kịp chuẩn bị, tới bây giờ tim vẫn đập bịch bịch đâu.
Liếm liếm môi, Vô Thường Hy dùng đắc ý nhãn thần nhìn đang thẹn giận Tô Hoàng Nguyệt
"Hắc hắc, cảm tạ khoản đãi!"
"Khoản đãi cái đầu của ngươi!"
Tức giận chừng gia hoả này một mắt, Tô Hoàng Nguyệt không nhịn được bật cười.
Cái này đầu gỗ, vẫn là như vậy không đúng đắn, đi tới thế giới khác vài hôm cũng không khiến hắn thay đổi.
Nhưng, đây mới là Vô Thường Hy nàng yêu không phải sao.
Chỉnh lý lại cảm xúc, Tô Hoàng Nguyệt mới tiến vào phòng vệ sinh, vệ sinh buổi sáng đi
Gãi gãi đầu, Vô Thường Hy có điểm hiếu kỳ nhìn nàng
"A Nguyệt, gần tới trưa ngươi vẫn chưa vệ sinh buổi sáng sao"
Cho hắn cái khinh bỉ ánh mắt, nàng liền tiếp tục rửa mặt
"Ta bây giờ mới ngủ dậy ngươi nói xem, hơn nữa không phải ngươi là người đánh thức ta dậy sao, đầu óc ngươi sẽ không phải có vấn đề chứ?"
Nhìn gia hoả này một mắt, Tô Hoàng Nguyệt có điểm hoài nghi hắn qua bên kia một thời gian trở về đầu óc đều bị hư, có vấn đề, dù trước đó nó vốn đã có vấn đề nhưng bây giờ càng thêm có vấn đề.
Vô Thường Hy:"!.
"
Lúng túng vuốt mũi, Vô Thường Hy cảm giác mình hỏi vậy cũng đủ ngốc thật
Tuy nhiên, cũng tại vì thói quen thường thức Tô Hoàng Nguyệt dậy sớm cái thiết lập này, cho nên hắn mới mắc phải sai lầm không đáng như vậy.
"Làm sao? Thấy ta chưa vệ sinh buổi sáng giờ hối hận hôn ta rồi?"
Vô Thường Hy:"!.
"
Đang mải suy nghĩ, bị Tô Hoàng Nguyệt nói vậy hắn sắc mặt liền đen lại, khoé miệng không ngừng co giật.
Cmn, cái này cũng quá vô lý, hắn đâu có nói gì về việc này a, sao nàng lại suy nghĩ tới nó được cơ chứ?
Nhưng nhìn thấy Tô Hoàng Nguyệt nguy hiểm ánh mắt phía sau, Vô Thường Hy liền theo bản năng phủ nhận
"Ta không có, ta không hề, ngươi đừng oan uổng ta!"
"Hừ, không có thì tốt"
Hừ lạnh một tiếng, nàng liền tiếp tục vệ sinh sáng.
Vô Thường Hy:"! "
Mẹ nó, mụ mụ nói không sai, nữ nhân đúng là loài sinh vật kì lạ nhất hành tinh.
Vệ sinh sáng xong, Tô Hoàng Nguyệt liền đi ra khỏi phòng tắm, nhìn Vô Thường Hy hỏi
"Ngươi về từ bao giờ a, đã gặp lại Dao di, Nhạc thúc chưa?"
Ngồi xuống giường, Vô Thường Hy nhún vai, ôn nhu nhìn nàng.
"Chưa a, ta trở lại việc đầu tiên làm chính là tới gặp ngươi, ngay cả lão cha lão mẹ ta cũng chưa gặp qua, thấy ta như vậy ngươi cảm động sao?"
"Không sợ Nhạc thúc biết sẽ đánh gãy chân của ngươi sao?"
Dù nói là nói như vậy, nhưng trong lòng Tô Hoàng Nguyệt vẫn rất vui vẻ, bị người yêu coi bản thân là quan trọng nhất làm gì có ai không vui vẻ cơ chứ
"Sách, lão cha ta biết ta tới gặp ngươi đầu tiên cao hứng còn không kịp đâu, làm gì có việc đánh ta, hắn còn đang muốn có cháu bế đâu, cho dù có muốn đánh thì bây giờ lão cha cũng không phải ta đối thủ", Nói xong, hắn liền đắc ý cười.
Tô Hoàng Nguyệt:"!.
.
"
Nghe tới "muốn có cháu bế" mấy chữ này, nàng sắc mặt lại không nhịn được đỏ lên.
Gia hoả này đang nói linh tinh cái gì đâu, cả Nhạc thúc cũng vậy, nghĩ linh tinh cái gì đó a, nàng còn chưa 18 tuổi, nghĩ tới bế cháu có phải là quá sớm hay không???
Đúng là, hai cha con không có chính hành.
Nếu để Tô Hoàng Nguyệt biết Vân Tử Dao cũng muốn có cháu bế không biết nàng lúc đó biểu lộ sẽ như thế nào.
"Vậy ngươi gặp cha mẹ ta chưa a, bọn họ có hỏi gì về việc ngươi rời đi vài ngày như vậy không"
Bỏ qua mất cái kia khiến người đỏ mặt suy nghĩ, Tô Hoàng Nguyệt liền hỏi ra một cái quan trọng vấn đề.
Nàng lão cha lão mẹ có thể biết tới Vô Thường Hy siêu phàm giả thân phận, nhưng về siêu phàm khu tồn tại thì vẫn không biết hảo, cái này cũng không có lợi gì đối nhị lão cả.
Khương Nhật Kha ý kiến cũng là như vậy.
Vô Thường Hy trường hợp này là rất ưu ái nên mới khiến Vô Thuần Nhạc và Vân Tử Dao cùng Tô Hoàng Nguyệt biết về Siêu Phàm Khu tồn tại, các cái khác gia hoả ngay cả người nhà cũng không được quyền biết đâu.
Hai tay ôm lấy Tô Hoàng Nguyệt, vuốt ve nàng tinh xảo nhàn nhạt 6 múi cơ bụng, Vô Thường Hy tuỳ tiện trả lời
"Ân, ta đã chào hỏi Ngô di, nàng cũng có thắc mắc ta rời đi mấy ngày nay, ta cũng chỉ nói là ngoại công mang ta đi huấn luyện đặc biệt một chút, nàng cũng không hoài nghi gì nhiều, còn Tô thúc hôm nay hình như ra ngoài làm việc, ta chưa gặp hắn"
Đánh nhẹ lấy hắn không an phận bàn tay, nàng liền trầm ngâm một lúc
"Như vậy cũng tốt, tránh cho ta lão cha biết tới Siêu Phàm Khu tồn tại, hắn máu nghiên cứu lại nổi lên sẽ rất phiền phức, trước đó ngươi không có ở đây thời điểm, cha ta vẫn thuyết phục ta từ ngươi nơi này cầm 1 giọt huyết chở về để hắn nghiên cứu đâu"
Vô Thường Hy:"!.
"
Cmn, nhà khoa học đều nhiệt tình điên cuồng như vậy sao, ngay cả hắn cái này nhạc phụ cũng vậy.
Ngay cả mình con rể cũng không định buông tha!
Đây rốt cuộc là nhân tính vặn vẹo hay là đạo đức không có!
Haizzz, quả nhiên, giống hắn cái này ưu tú nam hài tử là phải biết bảo vệ bản thân
Không chỉ có bên ngoài đám kia hoa si quái ngấp nghé hắn dung mạo, tới cả hèn mọn đại thúc cũng không có ý định buông tha hắn.
Chỉ cần nghĩ tới thôi đã khiến người tâm oa lạnh oa lạnh.
Nếu Tô Hoàng Nguyệt biết gia hoả này não bổ suy nghĩ mà nói, nàng chắc chắn sẽ không ngần ngại cho hắn tới mấy quyền, Tô Trường Thanh chắc chắn sẽ trói hắn lại rút máu làm thí nghiệm.
"Đúng rồi, tại sao ngươi hôm nay ngủ dậy muộn như vậy a, mọi hôm không phải dậy rất sớm sao? Là có việc gì hay mệt mỏi ở đâu sao?"
Thấy hắn quan tâm nhãn thần, Tô Hoàng Nguyệt ngọt ngào cười, lắc đầu.
"Không có gì, chỉ là hôm trước ta tới đại di mụ, vì vậy có chút mệt mà thôi"
Nàng cũng không định đối với hắn nói ra mình cái kia kỳ quái giấc mơ, ít nhất hiện tại là không thể, nàng luôn có cảm giác sẽ có không được sự tình phát sinh, mà sự tình này đối với nàng rất là trọng yếu.
"Không nói tới cái này, ngươi kể cho ta về cái kia thế giới cùng mấy ngày này ngươi trải qua sự tình có thể sao?"
Nhìn nàng trờ mong nhãn thần, hắn liền mỉm cười