Lạc Ly khuôn mặt biến sắc, tên này nhìn như chỉ có tu vi Luyện Hồn sơ kỳ, nhưng khí thế cùng công pháp đều là thượng thừa!Thấy kiếm quang bay tới, nàng vội vàng xuất kiếm, cũng đánh ra một đạo kiếm nghênh đoán."Oanh!"Hai đạo kiếm khí chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ thật lớn."Phốc!"Lạc Ly lại phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lần nữa lui lại."Chết đi! Bá vương kiếm xuất ra, không người nào có thể sống sót!""Vù!"Hạng Võ trong nháy mắt vọt lên, hai tay cầm kiếm, hung hăng bổ xuống."Cái gì! Không biết thương hoa tiếc ngọc sao? Đừng giết nàng!" Tây Môn Hạo trong thân thể hô lớn.Thế nhưng Hạng Võ không hề nghe hắn, trong mắt Hạng Võ, Lạc Ly là địch nhân, mà địch nhân thì ắt phải chết!"Sư muội! Ta tới giúp ngươi!" Theo một tiếng quát lớn, một vệt bóng đen lao đến, xuất hiện hai cây đoản thương chống đỡ tại trước người Lạc Ly."Coong!""Phốc!"Diệp Lăng Phong tu vi kém Lạc Ly hai cấp, hiển nhiên là không chịu nổi, phun một ngụm máu tươi, cả người cũng bay ra ngoài."Ngưu bức a! Một chiêu phun một ngụm máu, bá vương, ngươi thật trâu bò!" Tây Môn Hạo giơ ngón tay cái lên khen."Hừ! Thân thể không chịu nổi, bằng không thì một kiếm này còn có thể uy hiếp cả tính mạng!" Hạng Võ trang bức nói hô hố."Ta..."Tây Môn Hạo xạm mặt lại, đây không phải là đang khinh thường chính mình sao?"Sư huynh! Dâm tặc có cao nhân tương trợ, rút lui!"Lạc Ly biết đánh không lại cái người đột nhiên chiếm lấy thân thể dâm tặc này, vội vàng đỡ sư huynh dậy rồi cùng lui về phía sau."Này... đây là có chuyện gì? Hắn làm sao mạnh như vậy?" Diệp Lăng Phong gương mặt ngây ngốc cùng chấn động."Không kịp nói rõ lý do đâu, đi!"Lạc Ly thấy đối phương lại muốn công kích, vội vàng lôi kéo Diệp Lăng Phong hướng phía nơi xa chạy đi, chớp mắt biến mất trong đêm tối."Hừ! Cái đám chuột nhắt các ngươi! Có dám tái chiến với ta?" Hạng Võ phóng ra khí thế, bá đạo kêu to."Này, đừng kêu nữa, đều đi rồi." Tây Môn Hạo nói."Im miệng! Thân thể này của ngươi thật yếu! Bổn vương khuyên ngươi, có thời gian tranh thủ rèn luyện thân thể nhiều một chút, như thế mới có thể để cho bổn vương phát huy tối đa thực lực! Được rồi, uy hiếp đã giải trừ, bổn vương đi tìm Ngu Cơ.""Này! Ngươi...""Xoạt!"Tây Môn Hạo bỗng cảm giác trong thân thể thiếu đi thứ gì, sau đó khí tức cả người yếu bớt, đồng thời trở lại khống chế thân thể của mình."Mịa nó! Đau quá a!"Tại thời điểm trở lại khống chế thân thể, Tây Môn Hạo liền cảm nhận thân thể mỗi một tấc cơ bắp, mỗi một cây xương cốt đều đau nhức khó nhịn, không khỏi ngã khuỵu xuống đất."Kí chủ, tên Hạng Võ kia nói quả thật không sai, thỉnh thần là bọn hắn tạm thời mượn dùng thân thể của ngươi, nếu thân thể quá yếu, chẳng những không phát huy ra thực lực chân chính của bọn hắn, mà sau khi kết thúc sẽ còn đau đớn vô cùng. Khuyên kí chủ nên cố gắng rèn luyện thân thể của mình đi." Hệ thống nhịn không được nói."Mẹ nó! Sao ngươi không nói sớm a!" Tây Môn Hạo toét miệng mắng."Ngươi cũng không có hỏi a!"Hệ thống oan uổng nói."Thế lần này ta có hỏi không mà ngươi nói?" Tây Môn Hạo lần nữa quát lên."..." Hệ thống trầm mặc, thật lâu không có động tĩnh."Công tử! Công tử ngươi ở đâu. . ." Lưu đội trưởng thanh âm từ chỗ cách đó không xa truyền đến."Ở đây. . ." Tây Môn Hạo nằm trên đồng cỏ, hư nhược kêu lên.. . . .Khách sạn."Ha. . ."Tây Môn Hạo duỗi thẳng cái lưng đang nhức mỏi, toàn thân phát ra "Két băng két băng" giòn vang, vẫn còn có chút hơi đau nhức.Bên ngoài mặt trời đã lên cao, nhìn thấy Bích Liên vẫn đang ngủ say ghé vào trên mép giường, hiển nhiên là cả đêm trông chừng cho hắn."Ha! Tiểu cung nữ này cũng thật là tận tụy."Tây Môn Hạo tự nói tự cười, sau đó rón rén xuống giường, không làm kinh động đối phương. Nhìn thoáng qua sắc trời, cũng gần đến trưa rồi, một giấc ngủ này, xem như từ khi hắn xuyên việt đến, là một giấc ngủ thoải mái nhất.Hồi tưởng lại chuyện tối hôm qua, cảm giác có chút hoang đường. Chỉ là, hình ảnh thân thể hoàn mỹ của mỹ nhân kia vẫn còn lấp lánh trong trí nhớ, hiển nhiên đó không phải là nằm mơ."Kẹt kẹt..."Nhẹ nhàng mở cửa phòng ra, hắn liền giật nảy mình."Mịa nó! Hết hồn a?"Tây Môn Hạo nhìn thấy trước cửa là Địch Doanh Doanh, tiểu cô nương này đang nhìn trừng trừng lấy mình, tóc còn tán loạn, khuôn mặt hơi tái nhợt.Hai bên