Từ trong căn nhà nhỏ đổ nát tỏa ra ánh đèn mông lung mờ ảo, chỉ có thể thấy thấp thoáng một hình bóng gầy còm, bé nhỏ co quắp bên cạnh bàn.
Tô Hinh Nhi cẩn thận cầm nửa miếng bánh ngô đã mốc meo lên và không ngừng nuốt nước bọt.
- Không! Mình không thể ăn, phần này phải để dành cho ca ca.
Tô Hinh Nhi cố kiềm chế cơn đói đang kêu réo, đặt miếng bánh ngô về lại bát.
Nhìn thiếu niên nằm trên chiếc giường cũ nát, mắt Tô Hinh Nhi bỗng đỏ lên.
- Hu hu hu! Ca Ca nhất định phải tỉnh lại đấy, Hinh Nhi vô dụng quá, cái gì cũng không biết, chỉ biết khóc thôi, muốn đến quầy thuốc trộm ít thuốc về, thế mà lại bị chưởng quầy bắt được, đến chiếc vòng mà mẹ để lại cũng bị người ta cướp đi mất.
Khóc một hồi, Hinh Nhi lau khô khóe mắt, tâm trạng bình ổn lại.
Cô cẩn thận trèo lên vò gạo, đếm những hạt gạo còn lại, chỉ có chín mươi hạt.
Cẩn thận đếm ra ba mươi hạt, Hinh Nhi bắt đầu nhóm lửa nấu cơm.
Tuy cô chỉ mới bảy tuổi nhưng những đứa bé nghèo sớm biết làm việc nhà, những thứ này lúc năm tuổi cô đã biết làm.
Củi lửa ẩm ướt đã làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của cô trở nên đen nhẻm, mất rất nhiều công sức, cô mới nấu xong được một bát không thể gọi là nước cháo.
Húp một ngụm cháo nhỏ, khóe mắt Tô Hinh Nhi lại đỏ lên, giọt nước mắt rơi vào trong bát cháo được cô húp vào.
Lúc này, người thiếu niên đang nằm trên giường đột nhiên động đậy, Tô Hinh Nhi bỗng kinh ngạc vui mừng vứt bát cháo trong tay xuống đất, lao vào lòng người thiếu niên đó òa khóc.
- Hu hu hu! Cuối cùng ca ca cũng tỉnh lại rồi! Hinh Nhi sợ quá, mẹ đi rồi, cha cũng đi rồi, Hinh Nhi sợ ca ca cũng đi mất!
…
Tô Tín từ từ mở mắt ra, ký ức trong đầu dường như chỉ dừng lại ở kiếp trước.
Kiếp trước cậu là quản lý bậc trung của một công ty chế tạo máy móc, tuy không được coi là giàu có, nhưng cũng là người có mức lương hàng năm hơn mười vạn tệ (*), quản lý đến mấy trăm người làm, cộng thêm độ tuổi chưa đến ba mươi, cậu được coi là trẻ tuổi có triển vọng.
Trong một lần trên đường đi du lịch ở vùng núi, chuyến xe buýt mà cậu đi gặp phải ba tên lưu manh cướp giật, những tên đó không những cướp tiền, mà còn định làm nhục một hành khách nữ xinh đẹp.
Hơn ba mươi người trên xe chỉ có Tô Tín đứng ra ngăn cản, nhưng cuối cùng cậu lại bị ba tên côn đồ đó đánh chết!
Hơn ba mươi hành khách đứng ngây ra nhìn cậu bị đánh chết không có một ai đứng ra ngăn cản, kể cả nữ hành khách vừa được cậu cứu đó.
Trong ký ức cuối cùng của Tô Tín, máu cậu chảy ra và cơ thể lạnh dần đi, cùng lúc đó, lòng cậu cũng nguội lạnh.
Nhìn Tô Hinh Nhi trong lòng, trái tim băng giá của Tô Tín dần ấm lại.
Thật ra ba ngày trước cậu đã tỉnh lại, nhưng khoảng thời gian này cậu đang làm quen với ký ức của kiếp này, nên không thể điều khiển cơ thể.
Nhưng cậu cũng có thể cảm nhận được sự chăm sóc tỉ mỉ chu đáo và sự lẻ loi yếu đuối của cô bé bảy tuổi này.
Tô Tín kiếp này vẫn có tên là Tô Tín, là một bang chúng nhỏ bé trong Phi Ưng bang của tam bang tứ hội Ninh Phủ ở triều đường Đại Chu, phụ mẫu đều mất, chỉ để lại một muội muội bảy tuổi là Tô Hinh Nhi sinh sống cùng cậu.
Ba ngày trước trong lúc Phi Ưng bang và Thanh Trúc bang đang tranh đoạt địa bàn, cậu đã bị người của mình hãm hại, để cho người Thanh Trúc bang vây đánh trọng thương mất mạng, vậy nên mới có chuyện Tô Tín xuyên không.
Tô Tín xoa đầu Tô Hinh Nhi, ba ngày qua nhìn cô bé từ một búp bê sứ trở thành bộ dạng như một người ăn mày, lòng cậu bỗng đau như có kim châm.
- Hinh Nhi ngoan, ca ca sẽ không đi đâu hết.
Tô Hinh Nhi mắt rưng rưng rời khỏi lòng cậu, cầm nửa miếng bánh ngô lên đưa cho Tô Tín, tự hào nói rằng:
- Ca ca nhìn này, bánh này là muội đặc biệt để dành cho huynh đấy.
- Ừ, Hinh Nhi ngoan lắm.
Tô Tín xoa nhẹ đầu Hinh Nhi, nuốt miếng bánh ngô đã khô cứng lại hệt như mùn gỗ, lúc này cơ thể suy nhược đến cực độ của cậu mới hồi phục chút sức lực.
Nhìn ca ca ăn hết miếng bánh ngô, Hinh Nhi mới yên tâm nhắm mắt lại, lim dim trong lòng Tô Tín.
Ba ngày qua vì chăm sóc cho Tô Tín, cô dường như không dám ngủ, giờ nhìn thấy Tô Tín tỉnh lại rồi, cuối cùng cô cũng có thể yên tâm ngủ một giấc.
Đặt Hinh Nhi đang ngủ say lên giường, lòng Tô Tín cười lạnh:
- Kiếp trước chết vì cứu người, kiếp này lại bị hãm hại vì tin tưởng huynh đệ, đúng là người tốt không sống lâu, tai họa kéo dài nghìn năm sau. Nếu là vậy, kiếp này mình phải làm một kẻ xấu tàn nhẫn, độc ác nhất!
Bùm!
Trong đầu Tô Tín truyền đến một tiếng nổ lớn.
- Kí chủ đã phù hợp yêu cầu hệ thống đại phản diện, hệ thống đang chính thức mở ra, đang dung hợp, 10%, 30%, 70%, 100%, dung hợp thành công.
Tinh thần Tô Tín bước vào một thế giới trắng xóa, xung quanh đều giống như đang có sương mù, chỉ có một màn hình lớn dựng đứng phía trước, nhưng trên đó lại là một mảng đen kịt.
- Chào kí chủ số 1 Tô Tín, chào mừng đến hệ thống đại phản diện.
Tiếng nói vang lên dường như giống của một người máy vậy, bởi trong đó không hề có chút tình cảm nào.
- Kí chủ số 1? Nếu vậy tôi là người đầu tiên dùng hệ thống đại phản diện rồi, tại sao lại chọn tôi?
Tô Tín chau mày quan sát hết thảy xung quanh, cảm giác quen thuộc tự nhiên sinh ra.
Kiếp trước khi đọc tiểu thuyết, từ hệ thống này chẳng hề lạ lẫm gì với cậu.
Hệ thống trả lời với giọng không cảm xúc:
- Trong người kí chủ có hai hệ thống, chỉ khi phù hợp với một trong hai, mới mở ra được.
- Vậy hệ thống còn lại là gì? Tô Tín tò mò hỏi.
- Hệ thống đại anh hùng.
Tô Tín: “...”
- Thế làm người xấu thì phù hợp với hệ thống đại phản diện rồi sao?
Tô Tín cười khổ:
- Thôi vậy, đại phản diện cũng được. Người tốt không sống lâu, tai họa kéo dài nghìn năm, kiếp trước làm anh hùng, đáng tiếc cũng không có kết cục tốt.
- Vậy hệ thống đại phản diện của ngươi có tác dụng gì? Tô Tín hỏi.
Màn hình trước mặt Tô Tín bỗng sáng lên, trên đó hiện ra một vòng quay dùng để rút thăm trúng thưởng, bên trên có sáu lựa chọn, lần lượt là loại công pháp, loại tiêu hao một lần, loại đơn dược, loại binh khí, loại tạp vật, ô trống.
- Những thứ này có ý nghĩa gì?
Hệ thống giải thích:
- Hệ thống đại phản diện dung nạp tất cả mọi thứ của nhân vật phản diện trong thế giới võ hiệp.
Quay thưởng trúng loại công pháp sẽ xuất hiện ngẫu nhiên một nhân vật phản diện, mỗi nhân vật phản diện sẽ ngẫu nhiên mang theo một hoặc nhiều loại công pháp hoặc võ kỹ, kí chủ có thể ngẫu nhiên rút lấy một loại để tiến hành tu luyện, ban đầu mặc định mức độ luyện là 5%, có thể nâng cao lên tùy vào khả năng tu luyện của kí chủ.Cách rút thưởng loại tiêu hao một lần sẽ giống như loại công pháp, nhưng công pháp loại này không cần kí chủ cố gắng tu luyện, mà mức độ luyện đã mặc định đạt 100%, nhưng chỉ có thể dùng một lần.
Loại đơn dược có thể rút được các loại đơn dược, loại binh khí thì có thể rút các loại binh khí, loại tạp vật bao gồm vật phẩm ngẫu nhiên của thế giới võ hiệp, ô trống tức là không rút được gì.
Ngoài ra xin kí chủ hãy chú ý, tất cả vật phẩm của hệ thống đại phản diện đều dựa theo cấp sao để chia, từ nửa sao đến 5 sao, tổng có 10 cấp, cấp 1 rút chỉ có thể rút được vật phẩm hai sao rưỡi trở xuống.
- Rút thưởng cũng phân cấp sao?
Hệ thống nói:
- Cấp rút thưởng chia làm cấp 1-2-3, cấp 1 chỉ có thể rút được vật phẩm
hai sao rưỡi trở xuống, mỗi ngày hệ thống sẽ cho kí chủ một cơ hội rút thưởng cấp 1.
Rút thưởng cấp 2 có thể rút được tất cả các vật phẩm 4 sao trở xuống, đồng thời có thể bỏ đi một loại không thích, kí chủ có thể tích 10 lần rút thưởng cấp 1 đổi lấy 1 lần rút thưởng cấp 2.
Rút thưởng cấp 3 có thể rút được những vật phẩm 3 sao trở lên, đồng thời có thể chỉ định một loại để rút, kí chủ có thể tích lũy 10 lần rút thưởng cấp 2 để đổi lấy 1 lần rút thưởng cấp 3.
- Rút thường cấp 3 cần tích lũy thời gian lâu như vậy sao? Tô Tín chau mày hỏi.
Hệ thống đại phản diện này rất dễ hiểu, Tô Tín dường như vừa nghe qua đã hiểu mấu chốt trong đó.
Rút thưởng cấp 1 đơn thuần dựa vào vận may, chỉ có sáu lựa chọn, nên tỉ lệ rút trúng ô trống cũng không phải nhỏ.
Rút thưởng cấp 2 có giới hạn trên, nhưng không có giới hạn dưới, có nghĩa là dù dùng loại này, cũng có thể rút trúng vật phẩm nửa sao.
Chỉ có rút thưởng cấp 3 là đáng tin nhất, có giới hạn dưới, cũng có thể chọn loại hình.
Hệ thống đáp:
- Kí chủ cũng có thể thông qua các nhiệm vụ để tích lũy điểm phản diện, 10 điểm phản diện có thể tiến hành một lần rút thưởng cấp 1, 100 điểm phản diện có thể rút thưởng cấp 2, 1.000 điểm phản diện có thể rút thưởng cấp 3, ngoài ra điểm phản diện còn có thể mua vật phẩm ở tiệm đổi.
- Tiệm đổi nằm ở đâu?
- Chưa hoàn thành nhiệm vụ chỉ định, không thể mở tiệm đổi.
Tô Tín thắc mắc:
- Vậy nhiệm vụ này là những gì?
- Nhiệm vụ do hệ thống sinh ra ngẫu nhiên, không có mục tiêu cụ thể.
Tô Tín bỗng có linh cảm xấu:
- Ý của ngươi là?
Hệ thống đáp:
- Nghĩa là nhiệm vụ gì còn tùy vào tâm trạng của hệ thống.
Tô Tín không nói nên lời, điều này cũng tùy hứng quá rồi!
Hệ thống đáp:
- Vì là lần đầu kí chủ dung hợp, nên hệ thống tặng thêm cho kí chủ 1 lần rút thưởng cấp 2, hiện giờ kí chủ có 1 lần rút thưởng cấp 1 và 1 lần rút thưởng cấp 2. Xin hỏi kí chủ muốn rút thưởng chứ?
- Đương nhiên phải rút chứ, ta rút thưởng cấp 2 trước, bỏ cái ô trống đó đi cho ta.
Vòng quay trên màn hình lớn bắt đầu chuyển động, trong ánh mắt mong chờ của Tô Tín, cuối cùng nó đã quay vào loại công pháp.
Một nam tử trẻ tuổi thân hình thon dài, trên mặt có ba vết sẹo xuất hiện trước mặt, tay trái cầm kiếm, đôi mắt màu xám chết chóc làm người khác vô cùng sợ hãi.
- Chúc mừng kí chủ đã rút được nhân vật Kinh Vô Mệnh, có công pháp “Kinh Vô Mệnh Khoái Kiếm”, không cần rút thưởng thêm, cấp công pháp là hai sao rưỡi.
- Sao cấp của Kinh Vô Mệnh lại thấp như vậy? Tô Tín thắc mắc hỏi.
Vị này là một cường đạo, là đệ nhất cao thủ của Thượng Quan Kim Hồng ở Kim Tiền bang, từng diệt đệ tứ binh khí phổ Thiết Kiếm Quách Tung Dương, kiếm nhanh vô song, vô cùng tàn độc.
Nhưng không ngờ cao thủ này lại chỉ được hai sao rưỡi, thuộc hàng trung, vậy nhân vật 5 sao sẽ như thế nào?
Hệ thống giải thích:
- Kí chủ có chút hiểu nhầm, Kinh Vô Mệnh có thể diệt Quách Tung Dương là vì lúc đó Quách Tung Dương đang lấy thân thử kiếm, không thể dùng toàn sức, hơn nữa bên cạnh còn có Thượng Quan Kim Hồng, làm Quách Tung Dương phân tâm.
Ngoài ra kiếm của Kinh Vô Mệnh có phong cách cá nhân mạnh mẽ, ngoài Kinh Vô Mệnh ra, những người khác không thể tu luyện nó đến 100% được, vì thế đánh giá sẽ giảm nửa sao.
Nó cũng giống như phi đao của Lý Tầm Hoan vậy, Tiểu Lý Phi Đao chỉ khi trong tay Lý Tầm Hoan mới thực sự là Tiểu Lý Phi Đao, đổi thành người khác, dù có được Phi Đao đao pháp cũng luyện không ra được Lý Tầm Hoan thứ hai.
- Được, điều này ta chấp nhận, tiếp tục rút thưởng cấp 1 đi.
Vòng quay chuyển động lần nữa, không biết có phải vì người mới nên gặp được may mắn không, rút thưởng cấp 1 lại quay vào loại công pháp, lần này xuất hiện một đạo sĩ tuấn tú trẻ tuổi.
- Chúc mừng kí chủ rút được nhân vật Doãn Chí Bình, có công pháp “Nội công sơ cấp Toàn Chân Giáo” và võ kỹ “Kiếm pháp sơ cấp Toàn Chân Giáo”, cấp công pháp được đánh giá là nửa sao. Kí chủ có thể chọn rút thưởng nhẫu nhiên, cũng có thể tốn 5 điểm phản diện tiến hành chọn chỉ định.
Tô Tín đột nhiên bất lực, không ngờ rút được một kẻ từng làm việc xấu xa Doãn Chí Bình. Người này cũng không phải đã làm qua chuyện đại gian đại ác gì, chỉ là hắn làm chuyện dâm ô, khiến người khác muốn gào đánh, hận không thể ăn tươi nuốt sống, vậy cũng đủ xui xẻo rồi.
Nhưng đối với Tô Tín, điều tệ hại nhất đó là tên này lại có hai loại công pháp: “Kiếm pháp sơ cấp Toàn Chân Giáo” chỉ là võ quèn, bởi cậu đã có khoái kiếm Kinh Vô Mệnh, còn cần thứ kia làm gì?
Nội công còn chấp nhận được, dù sao cậu cũng chỉ là người bình thường, lúc gấp gáp có thể dùng nội công để tăng thực lực cơ bản của mình lên.
Tuy có thể dùng điểm phản diện để tiến hành lựa chọn, nhưng hiện giờ trong tay Tô Tín lại chẳng có điểm phản diện nào.
- Quay thưởng ngẫu nhiên đi.
- Chúc mừng kí chủ rút được bộ “Nội công sơ cấp Toàn Chân Giáo”.
Tô Tín sững người, đúng là may mắn thật?
Công pháp và võ kỹ đều đã nằm trong tay, Tô Tín hỏi:
- Giờ làm sao ta ra khỏi đây được?
Hệ thống đáp:
- Kí chủ chỉ cần mặc niệm trong lòng muốn rời đi là được, kí chủ vào hệ thống này dù bao lâu, ở bên ngoài kia vẫn chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, không cần lo lắng việc không ai trông coi cơ thể.
Tô Tín mặc niệm một tiếng rời khỏi, tinh thần quả nhiên đã trở về với cơ thể.
Nhìn Hinh Nhi bên cạnh vẫn ngủ say, còn mút đầu ngón tay, Tô Tín thề rằng, cậu sẽ không để cho muội muội mình chịu chút uất ức hay khổ nhọc nào.
Tựa vào cạnh Tô Hinh Nhi, Tô Tín cũng bắt đầu lim dim ngủ.
Giờ cậu vẫn còn yếu nhưng vì tu luyện nội công Toàn Chân Giáo, cơ thể đã có một luồng khí nhẹ len lỏi.
Công pháp đạo môn đang hòa quyện, tuy tốc độ tu luyện không nhanh, nhưng mọi thứ đều ổn định, trong lúc ngủ, Tô Tín cũng có thể dần dần hồi phục cơ thể.
(*) Mười vạn tệ tương tương 34 triệu đồng