Tô Tín quyết định muốn giúp Yến Khuynh Tuyết triệt để nổi danh tại Thương Sơn thành thì nhất đinh phải đánh, phải đột nhiên nổi tiếng.
Đám người Yến Trọng Hằng mang theo không ít người tới đây, có vài võ giả Tiên Thiên, vừa vặn hôm nay mình mượn bọn chúng để khai đao.
- Ta cũng biết chủ ý của các ngươi, cũng không cần nói nhảm nữa, vừa vặn các ngươi dẫn tới không ít người, đánh với ta một hồi đi. Đánh thắng ta, Mạnh Thanh Trạch ta sẽ lập tức rời khỏi Thương Sơn thành, lệnh bài của Yến tiểu thư cũng giao ra.
- Nhưng nếu như các ngươi đánh thua, vậy thì đừng có lải nhải nữa, nhanh cút về nhà đi, có dám hay không?
Nghe thấy Tô Tín nói như thế đám người Yến Trọng Hằng lập tức động tâm.
Có thể một trận chiến giải quyết Mạnh Thanh Trạch còn liên quan tới Yến Khuynh Tuyết thì đương nhiên quá tốt, cho dù ngày hôm qua Mạnh Thanh Trạch có thể đánh bại Yến Trọng Hằng nhưng không đại biểu cái gì cả.
Yến Trọng Hằng vừa mới đột phá Tiên Thiên Khí Hải Cảnh chưa tới nửa năm, dưới trướng bọn họ có võ giả Tiên Thiên còn mạnh hơn Yến Trọng Hằng quá nhiều.
Yến Trọng Hằng lúc này nhìn chằm chằm vào Yến Khuynh Tuyết:
- Tiểu muội, hắn nói chuyện ngươi có thể nhận hay không? Đừng có chờ chúng ta đánh bại hắn, kết quả các ngươi lại quỵt nợ.
Yến Khuynh Tuyết thản nhiên nói:
- Mạnh công tử nói đại biểu cho ta.
Yến Khuynh Tuyết rất tín nhiệm thực lực Tô Tín, huống hồ nàng hiện tại đã đặt cược lên người Tô Tín, dù cho đánh bạc thì nàng cũng đánh bạc Tô Tín sẽ thắng.
Yến Trọng Hằng cười lạnh nói:
- Vậy là tốt rồi, như vậy chúng ta có thể bắt đầu.
Tô Tín khoát khoát tay nói:
- Không vội, đi ra bên ngoài trước đã, nơi này không phải nơi có thể động thủ, phá hư khách sạn của người ta thì không hay.
Chưởng quầy khách sạn đang trốn ở một bên không dám nói gì lại âm thầm cảm kích Tô Tín.
Đây mới là phong độ mà cường giả Nhân Bảng nên có đây mà, thời điểm này vẫn suy nghĩ vì tiểu nhân vật như hắn, dáng vẻ này nhìn đám người Yến Trọng Hằng không khác gì thổ phỉ, lúc đi vào còn đạp tung cửa khách sạn.
- Bên ngoài thì bên ngoài, chúng ta đi.
Yến Trọng Hằng vung tay lên, hắn dẫn theo đám người rời khỏi khách sạn.
Trên con đường dài bị thanh lý một đoạn rộng trăm trượng, khá thoải mái cho bọn họ thi triển.
Yến Kế Hằng nói trước:
- Người của ta lên trước.
Yến Trọng Hằng cười ha hả nói:
- Nếu như thập tam đệ muốn lên thì ta sẽ nhường.
Ngày hôm qua hắn đã giao thủ với Tô Tín cho nên biết rõ thế nào là khủng bố.
Hơn nữa Trương Nghiễm thủ hạ của hắn còn không nắm chắc thắng Tô Tín, Yến Kế Hằng muốn xung phong thì hắn cầu còn không được.
- Chung thúc, xem ngươi rồi.
Yến Kế Hằng nói với tráng hán bên cạnh mình.
Tên tráng hán kia ước chừng bốn mươi tuổi, sau lưng còn cõng một thanh quỷ đầu đao to lớn, nhìn nó cương mãnh tới cực điểm.
- Công tử ngươi yên tâm, Nhân Bảng thì thế nào? Nếu không phải Chung Cuồng ta lớn tuổi, nói không chừng cũng có thể bước vào Nhân Bảng đấy.
Tráng hán tên Chung Cuồng cười to.
Đám người bên ngoài nhìn thấy Chung Cuồng ra tay liền hưng phấn không nhỏ.
Chung Cuồng người cũng như tên, hắn cực kỳ cuồng vọng.
Cho dù hắn cuồng vọng nhưng đúng là có tư cách cuồng vọng.
Chung Cuồng bài danh hai mươi lăm trên phong vân bảng, hắn còn cao hơn Trương Nghiễm hai vị trí.
Hơn nữa tiến vào top ba mươi phong vân bảng cũng không dễ dàng khiêu chiến bài danh cao hơn, mỗi ngày chỉ chờ người khác khiêu chiến bọn họ, sau đó ngồi đợi lấy tiền là đủ.
Nhưng Chung Cuồng không giống, mỗi tháng hắn sẽ chủ động khiêu chiến võ giả cao hơn, tuy mỗi lần sẽ tổn thất rất nhiều tiền tài nhưng hắn vẫn không thèm quan tâm.
Một là cường giả Nhân Bảng trẻ tuổi, một là võ giả Tiên Thiên bài danh phong vân bảng lâu năm, là cuồng nhân chiến đấu, hai người bọn họ đại chiến rất đáng xem.
Chung Cuồng cười lạnh đi tới, hắn rút quỷ đầu đao trên vai ra, khí thế toàn thân biến thành cuồng bạo.
Nói thật hắn không đặt võ giả Nhân Bảng vào trong mắt.
Hắn cho rằng tại sao triều đình hạn chế tuổi tiến vào Nhân Bảng chứ? Việc này với tán tu và võ giả tiểu môn tiểu phái như bọn họ là hành vi không công bằng.
Những võ giả đại môn phái tập võ từ nhỏ, có danh sư dạy bảo, còn được cung cấp một lượng dược liệu không nhỏ, khởi điểm khẳng định cao hơn so với bọn họ.
Nếu Nhân Bảng làm thành như Địa Bảng, chỉ có thực lực đầy đủ là lên bảng, vậy Chung Cuồng hắn cũng có tư cách bài danh Nhân Bảng đấy.
- Tiểu tử, hôm nay ta muốn xem võ giả Nhân Bảng như ngươi mạnh ở điểm nào.
Chung Cuồng quát lớn, hắn lập tức lao tới gần Tô Tín như trâu điên động đực.
Mỗi khi hắn bước một bước, khí thế trên người sẽ mạnh hơn một phần, lực lượng dưới chân hắn còn dẫm nát cả đá lót đường, sau khi vượt qua mười bước chân, đường đi dưới chân hắn tan nát thành mảnh nhỏ..
Võ công của Chung Cuồng dùng khí thế thủ thắng, đao đầu tiên của hắn ngưng tụ toàn bộ tinh khí thần, đạt tới đỉnh phong mạnh nhất của hắn.
Trên phong vân lôi ngày xưa không biết có bao nhiêu võ giả bị một đao đầu tiên của hắn chém trọng thương hoặc chém chết, một đao qua đi, đối thủ chưa chết cũng không còn lực lượng chiến đấu.
Lúc này Tô Tín đối diện với một đao kinh thiên kia, thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy trong quỷ đầu đao có chân khí ngưng tụ thành hình ác quỷ với uy thế hết sức kinh người.
Nhưng đáng tiếc Chung Cuồng đối mặt với Tô Tín.
Cho dù là lực lượng hay vũ kỹ, tất cả mọi thứ đều là Tô Tín mạnh hơn hắn nhiều.
Chung Cuồng chém một đao với khí thế vô song nhưng Tô Tín chỉ duỗi một ngón tay và điểm vào thân đao.
Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kinh Thần Chỉ có hai mươi bốn cách dùng khác nhau, trong nguyên tác Bạch Sầu Phi dùng Kinh Trập nhiều nhất, Tô Tín cũng sử dụng Kinh Trập nhiều nhất.
Kinh Trập như nghe lôi, chỉ kình như lôi đình, động như bôn lôi, mau lẹ vô cùng, uy lực cường đại nhất.
Nhưng trừ Kinh Trập ra, Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kinh Thần Chỉ còn có các biến hóa khác cũng cường đại, hiện tại Tô Tín dùng chính là Đại Hàn, ngày đông giá rét cực kỳ đại hàn!
Chỉ kình lạnh như băng đông cứng đao thế, lực lượng cực kỳ khủng bố ập
tới làm đao thế của Chung Cuồng giảm đi một nửa.
Kinh Thần chỉ cường đại chỉ lực cộng thêm Long Tượng Bàn Nhược Công mang tới lực lượng cơ thể đáng sợ, Tô Tín chỉ dùng một ngón tay tiếp lấy đao của Chung Cuồng.
Người ngoài nhìn thấy Tô Tín sử dụng ngón tay tiếp đao, ngón tay ngang với một đao của Chung Cuồng, bọn họ cảm thấy kinh hãi và khủng bố, nếu như Tô Tín xuất một quyền chẳng phải có thể đánh chết Chung Cuồng?
Đương nhiên những võ giả Tiên Thiên như Trương Nghiễm sẽ không nông cạn giống như những võ giả bình thường chung quanh.
Sắc mặt Trương Nghiễm ngưng trọng nói với Yến Trọng Hằng:
- Đây là môn công pháp chỉ pháp cường đại, thiên biến vạn hóa, dung hợp thiên địa ảo diệu, nền móng tuyệt đối không đơn giản, cũng không biết Tông Hạo Dương ra hải ngoại đạt được cơ duyên gì, vậy mà có thể có công pháp chỉ pháp cường đại như thế.
- Võ lâm Trung Nguyên có rất ít công pháp chỉ pháp như thế, Thiếu Lâm tự có bảy mười hai tuyệt kỹ nhưng chỉ có Niêm Hoa Chỉ, Vô Tướng Kiếp Chỉ, Đa La Diệp Chỉ là chỉ pháp, trong tà ma có Hoàng Tuyền giáo sử dụng Hoàng Tuyền chỉ, nhưng ta cảm giác uy lực của môn chỉ pháp này phát huy tới tận cùng thậm chí không kém hơn chúng!
Nhãn lực của võ giả Tiên Thiên đều không kém, nhìn thấy uy lực chỉ pháp đã đoán ra nhiều thứ, bản thân Chung Cuồng là người thấu hiểu nhiều nhất.
Chỉ pháp lạnh buốt như băng không ngừng rót kình lực vào người hắn, kinh mạch của hắn không thông thuận, Sở Cuồng tức giận quát một tiếng và quay người thu đao, chân khí như liệt hỏa bạo phát bức chỉ lực của Tô Tín ra khỏi thân thể.
Hắn lui, Tô Tín liền tiến lên!
Chỉ phong điểm liên hoàn như bôn lôi, Kinh Trập nghe thấy lôi, sét đánh im ắng!
Chung Cuồng vội vàng vung đao ngăn cản, chỉ phong cường đại được chân khí gia trì đánh vào quỷ đầu đao và sinh ra tiếng nổ lớn, đánh xuyên qua thân đao và chung quanh có vô số vết rách.
Chỉ phong như sét đánh, trực tiếp trấn áp Chung Cuồng không ngốc đầu lên nổi.
Những người đang xem cuộc chiến đều nói thầm trong lòng: Chung Cuồng sắp thua!
Bản thân Chung Cuồng là võ giả có sức bật cường đại, con đường võ công của hắn là nhất cổ tác khí nghiền áp tất cả.
Nếu như hắn lâm vào hạ phong cũng rất khó lật bàn, thậm chí có khả năng càng đánh càng yếu, nhất cổ tác khí, nhị mà suy, tam mà kiệt.
Hiện tại bộ dạng hắn thê thảm như vậy, nhuệ khí trong lòng bị Tô Tín đánh tan, rốt cục lúc hắn không cẩn thận bị một chỉ của Tô Tín điểm và vai phải, quỷ đầu đao trong tay hắn rời tay, một chỉ cuối cùng điểm vào ngực hắn, trực tiếp đánh hắn thổ huyết bay xa.
Mọi người xem Tô Tín công kích liền si mê, trước kia Chung Cuồng dùng khí thế áp người, không nghĩ tới hôm nay hắn bị người khác nghiền áp.
Tô Tín đứng chắp tay, thản nhiên nói:
- Còn ai nữa?
Thần thái lạnh nhạt của Tô Tín làm đám người chung quanh tán thưởng không thôi, quả nhiên không hổ là cường giả Nhân Bảng, khí độ quá cao.
Tiểu nha hoàn kéo cánh tay Yến Khinh Tuyết và đong đưa không ngừng:
- Tiểu thư ngươi nhìn xem! Mạnh công tử đúng là quá đẹp trai.
A Nhượng ở bên cạnh ghen ghét:
- Mạnh công tử mạnh thì mạnh nhưng đánh thắng bày tư thái thì ta cũng biết làm.
Tiểu nha hoàn lườm hắn, nói:
- Được rồi, Mạnh công tử người ta là cao thủ tịch mịch, ngươi chính là dương dương đắc ý.
A Nhượng nghẹn lời không nói được gì.
Yến Kế Hằng mặt đen bảo người mang Chung Cuồng quay về, hận không thể rời đi lập tức.
Thật sự là quá mất mặt!
Vừa rồi còn cướp lên đầu tiên, kết quả bị người ta giải quyết dễ dàng.
Hắn không phải võ giả Tiên Thiên cho nên tầm mắt còn chưa đủ, không nhìn ra Tô Tín cường đại, hắn chỉ nhìn thấy Chung Cuồng không dùng được.
Cho nên Yến Kế Hằng âm thầm quyết định, trở về sẽ đuổi Chung Cuồng đi, cầm nhiều tiền tài và tài nguyên tu luyện của ta như vậy mà không được việc, đúng là phế vật.
Yến Thư Hằng và Yến Thịnh Hằng liếc nhau, ánh mắt lộ ra một tia khó khăn.
Bọn họ là con trưởng Yến Hoàng Cửu, thủ hạ không ít.
Một là giao du rộng rãi, hào sảng đại khí nổi danh, thủ hạ võ giả không ít...
Nhưng hiện tại Tô Tín bày ra thực lực đã hù bọn họ, bọn họ mời chào võ giả Thương Sơn thành nhưng không có ai có thể vững vàng áp chế Tô Tín.
Tông môn sau lưng bọn họ có không ít võ giả Tiên Thiên, tuy trở ngại Yến Hoàng Cửu cho nên không dám hiển nhiên mang theo bên người, trong lúc nhất thời không tìm ra người xuất đầu.