Tuy thanh danh của Đại Chu vương triều không được tốt lắm nhưng Nhân Bảng vẫn có quyền uy đấy.
Lục Phiến môn có mật thám tuần bổ trải rộng thiên hạ cũng không phải là ngồi không, trên cơ bản chỉ cần nơi có người động thủ thì mật thám tuần bổ của Lục Phiến môn đã có thể căn cứ sức chiến đấu của ngươi mà chế định Nhân Bảng.
Trên Nhân Bảng viết rõ một năm trước Mạnh Thanh Trạch vẫn chỉ là Khí Hải cảnh mà thôi, hiện tại hắn đả thông nhãn khiếu và nhĩ khiếu.
Thời gian một năm đả thông bốn khiếu, loại tốc độ này cũng không tránh khỏi quá mức khủng khiếp một ít, phải biết rằng cho dù với thiên phí của Mạc Thiên Lan và tài nguyên Thương Lan cốc Mạc gia ủng hộ, hắn phải bế quan suốt năm năm mới có thể đả thông bốn khiếu, cường giả Nhân Bảng không thẹn với danh xưng.
Tô Tín nhìn sang đám người Phương Trầm Vũ và thản nhiên nói:
- Các vị muốn tới thử một chút không?
Phương Trầm Vũ nhìn sang Lăng Đào đã hôn mê và nói:
- Chậc chậc, tại hạ không dám dễ dàng tỷ thí với Mạnh huynh, Mạnh huynh ngươi ra tay quá nặng.
Phương Trầm Vũ xoay người nói:
- Hôm nay tại hạ không tới gây chuyện, tại hạ tới cầu hôn.
- Cầu hôn? Ngươi tới cầu hôn?
Phương Trầm Vũ cười to nói:
- Đương nhiên là tới cầu hôn Yến tiểu thư, tại hạ thành tâm muốn cưới Yến tiểu thư, kết làm tần tấn, cả đời không thay đổi.
Tất cả mọi người sững sờ, bọn họ đều biết Phương Trầm Vũ yêu thích nữ sắc nhưng lúc này hắn bị “tinh trùng lên não” sao? Hiện tại bọn họ phải cướp lấy vị trí thành chủ Thương Sơn thành trong tay Yến Khuynh Tuyết, ngươi bây giờ lại muốn cầu hôn nàng?
Người nơi này không phải người ngu, hơi suy nghĩ một lúc liền hiểu ra: Phương Trầm Vũ muốn mượn tay Yến Khuynh Tuyết triệt để khống chế Thương Sơn thành.
Chiêu này đúng là tốt, nhưng trong bốn người bọn họ cũng không phải chỉ có Phương Trầm Vũ mới nghĩ ra chủ ý này.
Tính cách Lăng Đào tự phụ, hắn thà dùng đao trong tay nói chuyện cũng không muốn dùng loại thủ đoạn này.
Hơn nữa Mạc Thiên Lan thân là con cháu đích hệ Mạc gia, trên người đã sớm có hôn ước với thế lực võ lâm khác trong Tương Nam, hắn căn bản không thể cưới Yến Khuynh Tuyết, cũng chỉ có Phương Trầm Vũ mới không ái ngại dùng chiêu này.
Nhưng Yến Khuynh Tuyết không do dự, nàng trực tiếp cự tuyệt:
- Thật có lỗi Phương công tử, hôn nhân đại sự phải do phụ mẫu quyết định, không có phụ thân đồng ý, ta sẽ không đồng ý ngươi.
- Chính Yến thành chủ đồng ý, ngươi sẽ gả cho ta sao?
Phương Trầm Vũ hỏi.
Yến Khuynh Tuyết lắc lắc đầu nói:
- Thật có lỗi, cũng sẽ không.
- Vậy ngươi đùa nghịch ta?
Sắc mặt Phương Trầm Vũ âm trầm đáng sợ.
- Yến tiểu thư, làm người phải tự hiểu lấy mình, ngươi nên biết ngươi hiện tại lâm vào hoàn cảnh thế nào, nếu ngươi gả cho ta, Cửu Hoa Kiếm tông sẽ làm hậu thuẫn cho ngươi, ngươi còn có thể ngồi vững vàng vị trí thành chủ Thương Sơn thành, nếu không hậu quả ngươi không chịu nổi.
Sắc mặt Phương Trầm Vũ âm lãnh nói.
Tô Tín vuốt cằm, hắn ngạc nhiên nói:
- Vị Phương huynh Cửu Hoa Kiếm tông kia, xin hỏi ngươi nói câu này ngươi có tin được hay không?
- Yến tiểu thư có ngồi vững vị trí thành chủ Thương Sơn thành hay không cũng không phải ngươi nói mới tính, muốn nàng gả cho ngươi, ngươi đừng vọng tưởng nữa.
Ánh mắt Phương Trầm Vũ lạnh lẽo, hắn âm tàn nói:
- Mạnh Thanh Trạch, ta đang cầu hôn Yến tiểu thư, ngươi chỉ là thủ hạ của nàng làm gì có tư cách quản ta?
Yến Khuynh Tuyết lúc này nhìn sang Tô Tín, nhưng đáng tiếc Tô Tín trả lời làm nàng thất vọng.
- Ta thu đồ vật của Yến tiểu thư, tự nhiên sẽ bảo vệ nàng ngồi vững vị trí thành chủ Thương Sơn thành, nếu ngươi lại dám dây dưa, đừng trách ta đánh gãy chi thứ năm của ngươi, ngươi đời này vĩnh viễn không có tư cách cầu hôn.
Nghe nói như thế, Lan Vũ Điệp đang xem náo nhiệt lập tức buột miệng cười vang, nàng dựng ngón cái với Tín và nói:
- Có sáng ý, lời này bổn cô nương rất tán thưởng.
- Mạnh Thanh Trạch! Ngươi muốn chết!
Nếu như Phương Trầm Vũ còn nhịn được lời này thì hắn không còn là nam nhân.
Nghe vậy hắn lập tức rút kiếm, trường kiếm đâm nhanh về phía trước, kiếm thế của hắn nặng nề như núi.
Hắn làm người háo sắc nhưng khi thi triển kiếm pháp rất trầm ổn, không chê vào đâu được.
Tô Tín vận dụng Kinh Thần chỉ bắn liên tục, Kinh Trập chỉ lực bộc phát, mặc cho kiếm pháp Phương Trầm Vũ trầm ổn cỡ nào cũng không thể chịu được trong thời gian dài.
Tô Tín tu luyện Long Tượng Bàn Nhược công, sau khi đột phá cảnh giới Tiên Thiên cũng thuận lợi tiến vào tầng thứ hai, sau khi hắn thuận lợi đột phá nhãn khiếu và nhĩ khiếu liền tấn thăng tới tầng thứ tư.
Long Tượng Bàn Nhược công tầng thứ tư đã gia tăng cường độ thân thể Tô Tín không kém gì những võ tăng Thiếu Lâm chuyên tu hành Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam, Kinh Thần chỉ điểm lên thân kiếm Phương Trầm Vũ liền phát ra tiếng oanh minh như kim loại va vào nhau, cổ tay Phương Trầm Vũ đau đớn như sắp buông kiếm.
- Hai người các ngươi còn đứng nhìn hay sao?
Phương Trầm Vũ lập tức nổi giận gầm lên với Mạc Thiên Lan và Lan Vũ Điệp.
Một phát tay hắn đã phát hiện mình như vậy lại hoàn toàn không ngăn cản nổi Tô Tín thế công, thậm chí chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản trước cường đại thế công của Tô Tín mà thôi.
Hắn cũng không phải là gia hỏa tự phụ như Lăng Đào, sau khi thấy mình đánh không lại liền lên tiếng gọi người.
Mạc Thiên Lan không nói hai lời lập tức gia nhập chiến trường, song chưởng đánh ra, chưởng lực cường đại như biển cát ập thẳng về phía trước.
Tô Tín lại điểm một chỉ về phía hắn, Đông Hàn rét lạnh thấu xương, trực tiếp làm chưởng lực của hắn đông cứng lại như băng đá.
Gương mặt Lan Vũ Điệp lộ ra thần thái hưng phấn, lúc trước đám lão già trong tông môn không cho phép nàng động thủ với môn phái khác, hiện tại không có ai ngăn cản nàng?
- Mạnh Thanh Trạch, tuy bổn cô nương có cảm giác không tồi với ngươi nhưng ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu.
Trường tiên trong tay Lan Vũ Điệp đánh tới, nàng quán thâu chân khí vào bên trong, trong nháy mắt bóng roi đầy trời ập thẳng về phía trước, trường tiên bao phủ ba người vào trong.
- Lan Vũ Điệp ngươi là nữ nhân điên! Ngươi nhìn kỹ rồi đánh có được hay không?
Phương Trầm Vũ tức giận chửi ầm lên.
Một kích của Lan Vũ Điệp tấn công không phân biệt ai với ai, bóng roi đầy trời bao phủ hắn và Mạc Thiên Lan vào
bên trong, tràng diện quả thật quá hỗn loạn.
Trong mắt Tô Tín bắn ra hàn quang đáng sợ, Du long kiếm trong tay ra khỏi vỏ đâm về phía Lan Vũ Điệp.
Cho dù Du long kiếm sinh ra kiếm thế tàn nhẫn hay phong phạm vương giả, trong kiếm của hắn mang theo khí tức phá diệt đáng sợ.
Đây chính là kiếm đạo ban đầu Tô Tín mới lĩnh ngộ ra, cho dù Huyết Hà Thần kiếm có huyết khí sát cơ hay khoái kiếm Kinh Vô Mệnh chỉ là kỹ thuật giết người thuần túy đều dung nhập vào trong đó.
Hạch tâm của kiếm ý vô cùng đơn giản, chính là phá diệt tất cả, nhất kiếm xuất, vạn pháp diệt!
Trường tiên va chạm với thân kiếm của Tô Tín, kiếm quang Huyết Hà Thần kiếm mang theo huyết quang bị che dấu đi nhưng trên thân kiếm được nhiều máu tươi uẩn dưỡng như vậy tỏa ra mùi máu tươi tanh nồng.
Trường tiên của Lan Vũ Điệp bị kiếm quang xé rách, trường tiên của nàng dùng tơ hỏa chu Nam Man kết hợp với thiên tầm ti Tây Vực và dây thép đặc thù bện thành, trường tiên này chính là binh khí hoàng cấp nhưng bị kiếm khí xé rách vài chỗ dường như sẽ đứt rời thành từng khúc ngay sau đó.
Không phải binh khí nàng không bằng Tô Tín, mà là nàng không đánh bại kiếm của Tô Tín.
Lan Vũ Điệp lui! Lui cực nhanh.
Kiếm của Tô Tín quá mức xuất sắc, nàng không ngăn cản nổi.
Ánh mắt Phương Trầm Vũ bắn ra tinh quang, thừa dịp Tô Tín một kiếm bức lui Lan Vũ Điệp, thân kiếm của hắn nhộn nhạo, kiếm thế tập trung đánh lén Tô Tín.
Nhưng Tô Tín tu luyện khoái kiếm Kinh Vô Mệnh cho nên không chỉ rèn tốc độ xuất kiếm nhanh, hắn còn rèn luyện thủ đoạn sử dụng kiếm, cho dù không dùng kiếm vẫn có thể sử dụng chỉ pháp.
Tô Tín duỗi ngón tay nhỏ điểm lên thân kiếm Phương Trầm Vũ, một kích nhìn như nhẹ nhàng nhưng lại làm cho Phương Trầm Vũ phải biến sắc, hắn vội vàng buông tay nhưng trường kiếm trong tay bị đánh thành nát vụn!
Hắn không phải Lan Vũ Điệp có thân phận thánh nữ cao quý, dùng thực lực của hắn còn không có tư cách có được một thanh binh khí nhập phẩm
Cho nên Lan Vũ Điệp có thể đỡ được Du long kiếm của Tô Tín nhưng kiếm của hắn không thể ngăn cản chỉ lực Tô Tín.
Sức mạnh khổng lồ từ thân kiếm truyền vào cổ tay, Phương Trầm Vũ kinh hãi rút lui.
Mạc Thiên Lan thấy không ổn liền dùng song chưởng điên cuồng tấn công Tô Tín.
Nhưng lúc này Tô Tín giống như chỉ nhìn Phương Trầm Vũ, hắn ỷ có Long Tượng Bàn Nhược công khiến cho thân thể cường đại nên không tránh né, hắn đón đỡ một chưởng của Mạc Thiên Lan, chân khí như biển cát tiến vào thân thể Tô Tín nhưng lại bị Tử Hà Thần công trong cơ thể Tô Tín tiêu hóa mất chín thành sức mạnh.
Một chưởng này chỉ làm sắc mặt Tô Tín ửng hồng một chút, thậm chí hắn còn không bị thương nhẹ.
Nhưng Phương Trầm Vũ không nhẹ nhàng như vậy.
Tô Tín toàn lực chuyên tấn công một mình hắn, Kinh Thần chỉ toàn lực thúc dưới bao phủ toàn thân Phương Trầm Vũ, đánh hắn thổ huyết rút lui.
Lấy một địch ba, Tô Tín cũng không nhẹ nhàng như lúc đối địch với Lăng Đào, còn có thể cố tình khống chế thương thế Lăng Đào.
Tô Tín toàn lực dùng Kinh Thần chỉ công kích, kinh mạch toàn thân Phương Trầm Vũ đã đứt đoạn, trên người có máu tươi chảy ra như suối, thiếu chút nữa hắn bị Tô Tín giết chết tại chỗ.
Lan Vũ Điệp và Mạc Thiên Lan sau lưng đồng thời ra tay như hỏa diễm nóng rực, biển cát ầm ầm.
Tô Tín cười dài, kiếm khí tung hoành, chỉ kình như gió oanh kích hai người.
Từ khi hắn tiến vào cảnh giới Tiên Thiên đến nay, hắn chỉ giao thủ với cường giả tán tu như Hồng Liệt Đào mới có cảm giác áp lực, đám người Lão Đao Bả Tử và đạo phỉ Tương Nam quá yếu làm hắn đánh không thỏa thích.
Đám người Phương Trầm Vũ đều xuất thân đại phái Tương Nam, cho dù thực lực hay vũ kỹ không phải tán tu có thể so sánh, ba người vây công một mình hắn, nếu Tô Tín nói không có chút áp lực là không thể nào.
Sau khi hắn đột phá nhãn khiếu và nhĩ khiếu, đây là lần đầu tiên hắn có thể chiến đấu với người khác vui sướng như vậy, hắn có thể rèn luyện vũ kỹ bản thân, Tô Tín có thể buông bỏ cơ hội này hay sao?
Sau khi giao thủ hơn mười chiêu, rốt cuộc Mạc Thiên Lan không ngăn cản nổi thế công của Tô Tín, hắn trúng ba chiêu Kinh Thần chỉ của Tô Tín liền thổ huyết bay ra sau.
Tuy Lan Vũ Điệp là nữ tử xinh đẹp nhưng Tô Tín hiện tại không có ý định lưu thủ, bốn người này không thể chết được nhưng nhất định phải trọng thương.
Nàng bị kiếm khí của Tô Tín đánh bay, kinh mạch trong cơ thể bị kiếm khí lạnh thấu xương xé rách, kém một chút đã mất mạng tại chỗ.