Tô Tín lúc này cười ôn hòa, nói khẽ:
- Yến tiểu thư, ta tới chào từ biệt, chuyện Thương Sơn thành đã xong, ta cũng nên rời đi.
Yến Khuynh Tuyết run rẩy hỏi:
- Mạnh công tử, ngươi thật sự không thể ở lại sao?
Tô Tín thở dài một hơi:
- Khuynh Tuyết.
Một tiếng “Khuynh Tuyết” làm cho Yến Khuynh Tuyết lập tức chấn động, trên mặt vui mừng lẫn sợ hãi.
Nhưng không nghĩ tới tiếp theo Tô Tín lại nói:
- Ngươi cũng biết ta, nếu không có bức họa của sư tôn, ta căn bản không có khả năng ở lại Thương Sơn thành, tương cứu trong lúc hoạn nạn không bằng cá quay về nước, quên đi chuyện trên bờ, nếu có duyên, ngày sau chúng ta sẽ còn tương kiến.
Yến Khuynh Tuyết nghiến chặt hàm răng, cuối cùng nàng hạ quyết tâm to lớn nói một câu:
- Ta sẽ đi cùng ngươi lưu lạc giang hồ.
Tô Tín vươn tay nhặt lá rụn trên vai Yến Khuynh Tuyết, nói khẽ:
- Đừng làm rộn, Thương Sơn thành không thể rời khỏi ngươi.
- Phụ thân ngươi giao Thương Sơn thành cho ngươi, Lương bá, Lục Ly, đám người Hồng Liệt Đào đang giao tương lai cho ngươi, nếu ngươi đi thì bọn họ làm thế nào?
- Cả đời của ngươi sẽ mang theo rất nhiều thứ, tương lai Thương Sơn thành, tương lai võ giả trong thành đều đặt lên vai ngươi, cũng là trách nhiệm của ngươi.
Tô Tín giao túi gấm vào trong tay Yến Khuynh Tuyết:
- Ta đã đánh hạ căn cơ Thương Sơn thành cho ngươi, Đào Thiên và Lương bá lão luyện thành thục, Hồng Liệt Đào và Niếp Phương thiên phú không yếu, chỉ cần bọn họ có thể tiến bộ, nhất định sẽ trở thành phụ tác đắc lực của ngươi.
- Mặc dù Liệt Tử Trọng trung thành nhưng chỉ có đám người Hồng Liệt Đào mới là thành viên hạch tâm.
- Nếu ngươi gặp phải cửa ải khó khăn không thể vượt qua hãy mở túi gấm, nhưng ta hi vọng ngươi đời này không cần dùng tới nó, Khuynh Tuyết, có duyên sẽ gặp lại.
Sau khi nói xong Tô Tín quay người rời đi, áo trắng cầm kiếm tiêu sái như lúc tới.
Nước mắt Yến Khuynh Tuyết không ngừng chảy dài.
Đối với nàng mà nói, cuộc đời này có hai nam nhân quan trọng nhất, trừ phụ thân đã rời khỏi nàng mà đi, còn lại chính là Mạnh công tử che gió che mưa cho nàng, một đường bảo hộ nàng.
Thậm chí đối với Yến Khuynh Tuyết, Tô Tín còn quan trọng hơn cả phụ thân, bởi vì thời khắc nàng bất lực nhất, người ra tay cứu nàng không phải Yến Hoàng Cửu, mà là Mạnh công tử.
Sau khi rời khỏi Thương Sơn thành, trong đầu Tô Tín có âm thanh hệ thống vang lên.
- Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến: thay lòng đổi dạ.
- Ban thưởng nhiệm vụ: 500 điểm phản phái trị, năm lần rút thưởng trung cấp.
- Nhiệm vụ “chó má”, ta cũng không muốn lại gặp lần thứ hai.
Tô Tín lắc đầu.
Kỳ thật Tô Tín rất thích Yến Khuynh Tuyết, nhưng vẻn vẹn chỉ có ưa thích và thưởng thức, hoàn toàn không phải động tâm.
Hắn có ý định của mình, cho dù hắn nghe theo Yến Hoàng Cửu ở lại Thương Sơn thành làm thành chủ ẩn hình, Yến Khuynh Tuyết sẽ giao tất cả quyền lợi cho hắn nhưng Thương Sơn thành quá nhỏ nên không thể chứa nổi Tô Tín.
Lúc nãy hắn cho Yến Khuynh Tuyết túi gấm chính là phương thức liên hệ mật thám với mình tại Lục Phiến môn, tương lai có thể không gặp lại, cũng như Tô Tín nói lúc trước, có duyên gặp lại.
Sau khi rời khỏi Thương Sơn thành, Tô Tín cũng tháo mặt nạ da người xuống, hắn vốn định đốt hủy nhưng Tô Tín lại thu nó vào trong không gian hệ thống.
Thân phận Mạnh Thanh Trạch đã thành sự thật, nói không chừng lúc nào đó sẽ dùng tới.
Hắn tháo phần che tay Niếp Phương chế tạo cho Du Long kiếm xuống, Tô Tín lại thay võ sĩ phục màu đen, hoàn toàn khôi phục tướng mạo ban đầu.
Chính vào lúc này Tô Tín cảm giác một tia không đúng, tay trái xuất kiếm, Du Long kiếm phát ra âm thanh như long ngâm, trên thân kiếm xuát hiện huyết khí đậm đặc, kiếm đâm về sau lưng hắn.
Loong coong!
Âm thanh kim thiết vang lên, Thiết Vô Tình cầm Phượng Dực Bát Trảm đao xuất hiện sau lưng Tô Tín, khẽ cười nói:
- Tô Tín, quả nhiên ta không nhìn lầm ngươi, mới một năm ngươi đả thông mắt, tai, loại tốc độ này làm đám đệ tử đại phái Trung Nguyên phải xấu hổ đấy.
Tô Tín thu kiếm vào vỏ, kinh ngạc nói:
- Thiết đại nhân, tại sao ngươi ở nơi này?
Thiết Vô Tình thu hồi Phượng Dực Bát Trảm đao, nói:
- Chuyện Thương Sơn thành bên trong Lục Phiến môn cũng là nhiệm vụ không nhỏ, trong Thương Sơn thành có không ít mật thám Lục Phiến môn, sau khi Yến Khuynh Tuyết leo lên vị trí thành chủ thì ta đã chờ ngươi tại nơi này.
- Nhưng ta hiếu kỳ là ngươi có thể bỏ qua Thương Sơn thành và ôn nhu hương nhanh chóng rời đi như vậy. Ta nghe nói Yến Khuynh Tuyết có tình cảm không muốn xa rời ngươi, chỉ cần ngươi tại Thương Sơn thành, Thương Sơn thành trên cơ bản chỉ có ngươi.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Thiết đại nhân đừng nói giỡn, nếu ta ở lại Thương Sơn thành, chỉ sợ đời này tiến cảnh của ta sẽ dừng bước tại chỗ.
- Nói tốt lắm!
Thiết Vô Tình vỗ tay ba cái nói:
- Thương Sơn thành quá nhỏ nên không thể chứa nổi ngươi, nếu ngươi ham an nhàn tại Thương Sơn thành, chỉ sợ ngươi cuối cùng có đột phá Nguyên Thần cảnh thì thành tựu cũng có hạn.
Sau khi nói lời này, Thiết Vô Tình nghiêm túc nói:
- Tô Tín, lần này ngươi hoàn thành nhiệm vụ không tệ, cấp trên quyết định cho ngươi một ngàn điểm công tích điểm ban thưởng, hơn nữa cộng với bổng lộc mỗi tháng, điểm công tích của ngươi là một ngàn năm trăm điểm, khi nào ngươi đi thành Thịnh Kinh cũng có thể tói tổng bộ Lục Phiến môn hối đoái.
Tô Tín cau mày nói:
- Hoàn thành nhiệm vụ mới có được một ngàn công tích điểm? Ta nhớ viên Thiên Trùng đan lúc trước có giá hai ngàn điểm công tích mà?
Thiết Vô Tình cười lạnh nói:
- Ngươi cũng đừng không biết đủ, một ngàn điểm chính là vì ngươi hoàn thành nhiệm vụ rất đẹp, không sử dụng tới bất cứ lực lượng nào của Lục Phiến môn, là một mình ngươi tự giải quyết vấn đề cho nên cấp trên quyết định cho ngươi một ngàn điểm công tích, nếu không loại nhiệm vụ này chỉ ban thưởng sáu trăm tới tám trăm điểm mà thôi.
- Huống hồ ngươi cho rằng Thiên Trùng đan là rau cải trắng sao? Thiên Trùng đan là đan dược huyền cấp, đan dược đột phá là thứ cực kỳ khó kiếm trong các loại đan dược, giá cả của Thiên Trùng đan có thể sánh ngang đan dược địa cấp, một ngàn điểm công tích điểm cũng không phải thiệt thòi.
Thiết Vô Tình vỗ vỗ vai Tô Tín nói:
- Kỳ thật ta cố ý đến chờ ngươi cũng là vì muốn nói cảm tạ ngươi, lần này ngươi hoàn thành nhiệm vụ rất kịp thời, cấp trên rất cao hứng, ta với tư cách là người tiến cử ngươi vào Lục Phiến môn cũng thăng quan một cấp.
- Thăng quan một cấp? Ngươi thăng
nhiệm truy phong tổng bộ đầu?
Tô Tín kinh ngạc nói.
Thiết Vô Tình lắc đầu, khóe miệng tươi cười vui vẻ:
- Là tổng bộ đầu Tương Nam đạo.
- Tổng bộ đầu Tương Nam đạo?
Tô Tín kinh nghi bất định.
Hắn nhớ rõ Thiết Vô Tình từng nói qua với hắn, kết cấu của Lục Phiến môn là dưới tổng bộ đầu cùng tứ đại thần bộ có bốn mươi chín tổng bộ đầu, mà truy phong tuần bổ và tập sự mật thám cũng có hơn ba mươi vị tổng bộ đầu.
Từ cấp bậc mà nói tập sự mật thám tổng bộ đầu và truy phong tuần bổ tổng bộ đầu tương đương với tổng bộ đầu bốn mươi chín đạo, nhưng dù sao người ta là thổ hoàng đế, quyền lợi chênh lệch nhau như trời và đất.
Thiết Vô Tình từ truy phong tuần bổ thăng nhiệm thẳng tổng bộ đầu Tương Nam đạo, thậm chí có thể nói là thăng liền hai cấp.
Trọng yếu nhất là dựa theo truyền tống Lục Phiến môn, tổng bộ đầu bốn mươi chín đạo đều do Nguyên Thần cảnh võ đạo tông sư đảm nhiệm, yếu nhất cũng là Hóa Thần cảnh trong Nguyên Thần tam cảnh, điểm ấy mặc dù không có văn bản quy định rõ ràng nhưng là quy tắc ngầm.
Huống hồ tổng bộ đầu một đạo cũng là tổng bộ dầu, đại biểu cho thể diện của Đại Chu vương triều.
Đại Chu vương triều thành lập tại mỗi đạo một vị trí hành quân đại tổng quản, ví dụ như Tương Nam đạo có người mạnh nhất đại biểu triều đình chính là Tương Nam đạo hành quân đại tổng quản, trong tay hắn chính là lực lượng tinh nhuệ nhất triều đình, chuyên dùng trấn áp một đạo.
Trong một đạo có hành quân đại tổng quản, tổng bộ đầu phụ trách giám sát võ lâm tông môn, xử lý các loại vụ án đột biến.
Từ trên nhân số không thể so sánh với hành quân đại tổng quản có mấy vạn thậm chí hơn chục vạn quân dã chiến, nhưng bộ khoái xuất thân Lục Phiến môn cũng không phải kẻ yếu, kém nhất cũng co tu vi Hậu Thiên đại viên mãn.
Về phần nhân vật số ba trong các đạo chính là quan văn, tên án sát sứ. Quan văn tại các châu phủ giám sát hành quân đại tổng quản, tổng bộ đầu có vi phạm kỷ cương hay không.
Bọn ho tương đương với tai mắt của triều đình, bọn họ không có quyền chấp pháp nhưng có quyền lợi trực tiếp thượng tấu Đại Chu Nhân Hoàng, cho nên đối mặt với các an sát sứ, cho dù là hành quân đại tổng quản và tổng bộ đầu các đạo vẫn khách khí với bọn họ.
Thiết Vô Tình nhíu mày, nói:
- Không cần ngạc nhiên như vậy, ngươi không nên tưởng tượng chức tổng bộ đầu Tương Nam đạo là quan trọng như thế.
- Sau khi Đại Chu vương triều lập quốc vì gom góp tạo thành bốn mươi chín đạo liền tác Tam Tương đạo phân thành Tương Nam đạo, Tương Tây đạo, Tương Giang đạo.
- Hiện tại diện tích Tương Nam đạo chưa đủ một phần ba ban đầu, còn không bằng một phần năm các đạo ở Trung Nguyên, cho nên ta mới có thể dùng tu vi Tiên Thiên Thần Cung cảnh, cộng thêm có công tiến cử ngươi mới có thể lên làm tổng bộ đầu.
Tô Tín gật gật đầu không hỏi thêm gì, hắn khẳng định Thiết Vô Tình lên làm tổng bộ đầu Tương Nam đạo không chỉ riêng vì địa vực Tương Nam nhỏ hẹp và có công lao tiến cử, đoán chừng Thiết gia trong Lục Phiến môn có tác dụng không nhỏ.
Thân là đệ tử Thiết gia, có Thiết gia trợ lực, Thiết Vô Tình thăng chức cũng nhanh hơn các bộ khoái khác trong Lục Phiến môn rất nhiều.
Thiết Vô Tình nói:
- Đúng rồi, treo thưởng ngươi trên Hắc bảng đã bị hủy bỏ, hiện tại ngươi có thể yên tâm lớn mật xuất hiện trên giang hồ, kế tiếp ngươi muốn đi đâu? Ngươi tốt nhất không nên đụng đám người Thanh Thành kiếm phái, nếu không khó bảo toàn bọn chúng nhận ra ngươi rồi ra tay.
Tô Tín suy nghĩ một lúc và nói:
- Ta muốn đi Trung Nguyên xem sao, đặc biệt là Giang Nam đạo, nghe nói nơi này chính là một đạo có võ lâm mạnh nhất Trung Nguyên, còn có vô số cường giả.
Tô Tín đã nghĩ kỹ nên đi tới võ lâm Trung Nguyên một chuyến, trên đường võ đạo chỉ có gặp được đối thủ cường đại mới có thể tấn cấp nhanh hơn.
Thiết Vô Tình gật đầu nói:
- Đúng vậy, ngươi cũng nên đi Trung Nguyên xem một chút, Tương Nam chi địa vẫn quá nhỏ, cho dù ngươi xưng vương xưng bá tại nơi này, đến võ lâm Trung Nguyên cũng sẽ mò mẫn không biết gì, nhưng ta có một tin tức phải nói cho ngươi biết, ngươi có khả năng phải chậm tới võ lâm Trung Nguyên một thời gian.
- Xảy ra chuyện gì?
Tô Tín kinh ngạc hỏi.
Thiết Vô Tình nói:
- Phi Ưng bang mà ngươi một tay thành lập gặp chuyện không may.
Tô Tín cau mày nói:
- Có người bên ngoài muốn đối phó Phi Ưng bang sao?
Tam Anh hội đã bị diệt, Phi Ưng bang đã thành bang phái lớn nhất phủ Thường Ninh, Lý Phôi cũng có thực lực Hậu Thiên đại viên mãn, hơn nữa hắn tu luyện Tịch Tà kiếm phổ, có thể nói vô địch dưới Tiên Thiên.
Trừ người bên ngoài ra, Tô Tín thật sự không nghĩ ra người phương nào có thể uy hiếp tới Phi Ưng bang.