Hai người giao thủ uy thế quá mạnh, chỉ dư âm ảnh hưởng cũng làm trọng thương mười mấy người, thậm chí còn chết mấy người.
Lâm Trường Hà đang nghe Côn Dương chân nhân diễn giải liền cau mày, ngàn vạn kiếm khí giao nhau làm ảnh hưởng hắn nghe Côn Dương chân nhân diễn giải.
Lâm Trường Hà vung tay lên, chân khí màu xanh như sông lớn đánh tất cả kiếm khí biến mất.
Hà Hưu nhìn thấy Tô Tín bị kiếm khí của mình trọng thương, hắn chuẩn bị dùng một kiếm cuối cùng phế mười năm tu vi của Tô Tín.
Tô Tín lúc này cũng chuẩn bị tiến vào hệ thống hối đoái một môn tiêu hao phẩm bốn sao hoặc là bốn sao rưỡi đối cứng với Hà Hưu một lần.
Lúc này có một bàn tay trắng noãn như ngọc ngăn cản trước người Hà Hưu, cong ngón tay búng ra, đạo uẩn bộc phát xua tan kiếm ý của Hà Hưu, cũng đánh hắn rút lui.
Nhìn người ngăn cản mình chính là Lâm Trường Hà, Hà Hưu cau mày nói:
- Lâm Trường Hà ngươi có ý gì? Ngươi muốn giúp hắn?
Lâm Trường Hà lắc lắc đầu nói:
- Các ngươi động thủ ở đây ảnh hưởng ta nghe đạo!
- Nếu như ta không phải động thủ ở đây?
Hà Hưu lạnh lùng hỏi.
Lâm Trường Hà không nói gì, nhưng trên người hắn lại tràn ngập đạo, phụ trợ bản thân hắn như dung nhập vào trong thiên địa.
Hà Hưu nhìn Lâm Trường Hà, hắn đã chiến với Lâm Trường Hà hơn mười trận nhưng chưa thắng lần nào, lần nữa động thủ với Lâm Trường Hà cũng không thể thắng đối phương.
Ánh mắt Hà Hưu nhìn sang Tô Tín, lúc này Tô Tín đã bị thương nhưng Hà Hưu lại không biết vì sao, hắn vẫn có cảm giác Tô Tín còn thừa lực.
Hắn tới đây gây phiền toái với Tô Tín là vì nhân tình với Địch Kinh Phi, tuy hiện tại còn kém hơn suy nghĩ của hắn nhưng Tô Tín thật bị thương, cũng có thể xem như hòa, cho nên Hà Hưu liền thu kiếm vào vỏ, quay người rời đi.
Nhìn thấy Hà Hưu rời đi, Tô Tín thở ra một hơi.
Nếu Hà Hưu muốn tái chiến, vậy hắn liền sử dụng tiêu hao phẩm đánh cược một lần, hơn nữa thắng bại không biết bao nhiêu.
Hiện tại hắn rời đi, Tô Tín cũng có thể tiết kiệm một ít phản phái trị.
Lâm Trường Hà thấy Hà Hưu đi rồi liền ngồi xuống bên người Côn Dương chân nhân, lần nữa tiến vào trạng thái trong mắt không người.
Côn Dương chân nhân lúc này không diễn giải tiếp, mà là nhìn Tô Tín nói:
- Người trẻ tuổi, con đường sau này của ngươi không thuận, cần biết sát nghiệt quá nặng vi phạm Thiên Đạo.
Côn Dương chân nhân mỗi ba năm liền khai đàn diễn giải một lần, cho nên hắn nhìn thấy không ít thế hệ trẻ trong võ lâm, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy sát nghiệp nặng như Tô Tín.
Hắn đã gặp qua võ giả xuất thân ma đạo, cho dù người ma đạo ra tay tàn nhẫn nhưng có thể giết bao nhiêu người.
Trên tay một người dính máu vài trăm người là cao, dù sao trừ kẻ điên giết người làm niềm vui, cho dù là ma đạo cũng không rảnh rỗi đi giết người không mục đích.
Côn Dương chân nhân thấy khí huyết sát trên người Tô Tín gần như hóa thành thực chất, có thể nghĩ hắn đã giết hơn vạn người.
Nhiều sát nghiệp như thế hắn chỉ thấy trên người những hành quân đại tổng quản của Đại Chu vương triều khi mới lập quốc, hiện tại là thời đại thái bình, Tô Tín có thể nhiễm sát nghiệp lớn như thế, có thể nghĩ hắn đã gieo bao nhiêu phong ba trên giang hồ.
Tô Tín lại lắc lắc đầu nói:
- Chân nhân nói lời ấy sai rồi, ngươi nói thiên địa vạn vật đều là đạo, sát nghiệt cũng là một trong Thiên Đạo.
Côn Dương chân nhân lắc lắc đầu nói:
- Đây không phải Thiên Đạo, đây là tà đạo.
Tô Tín trầm giọng nói:
- Sư hổ săn lộc cũng là sát, trời sinh vạn vật vốn chính là mạnh được yếu thua, có thể thấy được sát là một phần không thể thiếu trong thiên địa chi đạo.
- Đều là vạn vật linh trưởng, con người khác với dã thú ở điểm này? Bởi vì người có dục vọng.
- Người là sinh linh duy nhất sau khi ăn no lại đi săn giết đồng loại của mình.
- Sát đạo là đạo được khắc sâu trong lòng người.
Lần này Tô Tín nói những lời đầy tà khí làm mọi người giật mình, đều dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Tô Tín.
Côn Dương chân nhân há hốc mồm nhưng lại không biết phản bác như thế nào.
Lúc này Tô Tín lại tiến vào cảnh giới không linh, thiên địa nguyên lực chung quanh chủ động chen chúc vào cơ thể hắn, mọi người nơi này mở to mắt nhìn.
Thiên Nhân Hợp Nhất! Nửa bước Nguyên Thần!
Tô Tín vừa mới nói xong ngụy biện tà thuyết liền tiến vào cảnh giới này, có còn đạo lý hay không?
Cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất không tính là đột phá đại cảnh giới cho nên chỉ dùng nháy mắt là Tô Tín liền hoàn thành lột xác, hắn cảm giác thiên địa nguyên lực không tự chủ vờn quanh người hắn.
Tô Tín thi lễ nói với Côn Dương chân nhân:
- Nghe chân nhân diễn giải tại hạ được ích lợi không nhỏ, cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất đã chứng minh vừa rồi tại hạ nói không sai.
Sau khi nói xong lời này, Tô Tín quay người rời đi, mà Côn Dương chân nhân thở dài một hơi.
Điểm đáng sợ chân chính của Tô Tín không phải sát nghiệp quá nặng trên người hắn, cũng không phải hắn tu luyện sát đạo, mà là Tô Tín căn bản cho rằng mình đang làm đúng.
Ngay cả những ma đầu cũng biết chính mình làm những việc mà người chính đạo cho rằng là ma đạo, nhưng có lẽ tâm lý của bọn họ vặn vẹo, hoặc là vì lợi ích, bọn họ sẽ tiếp tục làm như vậy.
Hiện tại tâm tính của Tô Tín cảm thấy mình tạo sát nghiệp không có gì không đúng, nếu giết là phương pháp tốt nhất, vậy hắn liền giết, mang theo tâm tình bình tĩnh giết chóc, người như vậy mới kinh khủng nhất.
Côn Dương chân nhân chưa thấy qua loại người này nhưng hắn nghe nói qua, người nọ gọi là Bạch Liên Thánh Mẫu!
Đó là kẻ điên hàng thật giá thật, nàng đạt được Vô Sinh lão mẫu truyền thừa, cho rằng thế gian dơ bẩn tội ác quá nhiều, cho nên cần tinh lọc thế gian gây dựng lại quê hương, nàng mang theo lòng từ bi giết người.
Hiện tại Tô Tín không tới mức cố chấp như Bạch Liên Thánh Mẫu, nhưng Côn Dương chân nhân xem ra hắn đang dần dần bước về phương hướng này
Cho dù biết rõ như thế, Côn Dương chân nhân cũng không
động thủ, bởi vì không hợp với ‘đạo’ của hắn.
Côn Dương chân nhân ngộ đạo cả đời, đạo của hắn là thiên địa vạn vật chi đạo, Tô Tín có thể phát triển đây là đạo, Tô Tín chết cũng là đạo.
Cho dù là loại nào đều không phải do Côn Dương chân nhân can thiệp.
Lúc này Lâm Trường Hà vẫn không nói gì bỗng nhiên nói:
- Hắn mới tìm ra đạo của mình?
Côn Dương chân nhân lắc lắc đầu nói:
- Hắn vẫn biết mình muốn làm gì cho nên hắn không cần tìm, đạo trong lòng hắn rất kiên định.
Trong mắt Lâm Trường Hà lộ ra một tia mờ mịt.
Thực lực Tô Tín không bằng hắn nhưng Tô Tín vừa mới bắt đầu đã biết đạo của mình là gì, hắn biết rõ mình cái gì, nhưng mình thì sao? Chính mình nghĩ muốn cái gì?
Trong mắt Lâm Trường Hà như có vòng xoáy, vô tận đạo uẩn luân chuyển trong đó.
Thái Nhất Đạo Môn có Thái Nhất Quy Nguyên Đại Đạo Tàng chính là một kinh điển của Đạo môn, bộ công pháp kia chú ý có tài nhưng thành đạt muộn, Lâm Trường Hà tu luyện Thái Nhất Quy Nguyên Đại Đạo Tàng hơn hai mươi năm, cộng thêm hắn ngộ đạo vài chục năm, rốt cục đã thấu triệt vào thời khắc này.
Trước kia Lâm Trường Hà vẫn truy tìm đạo của mình, cho tới bây giờ hắn mới hiểu được, kỳ thật mình đã tìm được đạo của mình, chính là cầu đạo chi tâm trong lòng hắn.
Thông ngộ điểm này, chân khí quanh người Lâm Trường Hà bắt đầu khởi động, vô tận lực lượng thiên địa hội tụ quanh thân hắn, trong lúc nhất thời cương khí bốn phía tràn ngập đạo uẩn.
Sau khi tất cả biến mất, Lâm Trường Hà đứng dậy, trên người hắn sinh ra khí tức của võ giả Hóa Thần Cảnh.
- Đa tạ chân nhân giải thích nghi hoặc.
Lâm Trường Hà thi lễ với Côn Dương chân nhân.
Côn Dương chân nhân lắc lắc đầu nói:
- Không cần cám ơn ta, suy nghĩ cẩn thận là chính ngươi, muốn tạ cũng phải tạ chính ngươi mới đúng.
Mọi người nơi này đã sôi trào, không nghĩ tới bọn họ nhìn thấy đệ nhất Nhân Bảng Đạo Si Lâm Trường Hà bước vào Nguyên Thần.
Đây chính là tin tức lớn, hai ngày sau đó là lúc Nhân Bảng đổi mới lại sinh ra biến hóa.
Nhân Bảng mỗi tháng đổi mới một lần, nhưng còn có một loại tình huống có ngoại lệ, đó chính là Nhân Bảng phát sinh biến đổi lớn, Nhân Bảng cũng sẽ lập tức đổi mới.
‘Đạo Si’ Lâm Trường Hà đột phá Nguyên Thần Cảnh, võ giả Nhân Bảng còn lại tiến lên một vị trí, thay đổi này đủ lớn cho nên Nhân Bảng đổi mới hợp tình lý.
Cho nên hiện tại tốp mười Nhân Bảng đã đổi thành:
Danh Kiếm Sơn Trang Kiếm công tử Hà Hưu, đứng thứ nhất.
Giang Nam Tiêu thị Tiểu An Hầu Tiêu Hoàng, đứng thứ hai.
Hỏa Vực Ma Thần Diễn Na La xuất thân Tây Vực ba mươi sáu quốc, đứng thứ ba.
Tạo Hóa Đạo môn Xích Tùng Chân Nhân Phong Lâm Tử, đứng thứ tư.
‘Đại La Thiên Đao’ Trần Kính xuất thân môn phái nhỏ Thiên La Tông, đứng thứ năm.
Lục Phiến Môn ‘Huyết Kiếm Thần Chỉ’ Tô Tín, đứng thứ sáu.
Huyễn Ma Đạo ‘Thiên Diện Ma Nữ’ Duẫn Tịch Tuyết, đứng thứ bảy.
‘Thất Sát Thương’ Diêm Đông Thần xuất thân triều đình Đông Tấn, đứng thứ tám.
Dịch Kiếm Môn ‘ Cửu Kiếp Việt Nữ ’ Tạ Chỉ Yến, đứng thứ chín.
Lang Gia Chư Cát thị ‘Trí Kế Kinh Tiên’ Chư Cát Thanh Thiên, đứng thứ mười.
Tất cả võ giả Nhân Bảng đồng loạt lên một vị trí, Chư Cát Thanh Thiên vừa mới rớt khỏi tốp mười chưa được vài ngày đã lại vào trong tốp mười, kết quả này làm hắn dở khóc dở cười.
Tăng xếp hạng lên nhưng mất hứng nhất là Hà Hưu.
Nhân Bảng xưng hùng, hắn đấu với Lâm Trường Hà mấy năm nhưng chưa thắng một lần, kết quả hiện tại Lâm Trường Hà thực sự vượt qua hắn bước vào Nguyên Thần sớm hơn một bước.
Hiện tại Hà Hưu thành đệ nhất Nhân Bảng nhưng hắn không có cảm giác thành tựu, hắn cảm giác vị trí đệ nhất Nhân Bảng của mình là Lâm Trường Hà cố ý bố thí cho hắn.
Cho nên sau khi biết được tin tức này, Hà Hưu lập tức tuyên bố bế quan, bế sinh tử quan, hắn tuyệt đối không cam lòng rớt lại phía sau Lâm Trường Hà một bước.
Tô Tín đánh với Hà Hưu một trận cũng có ghi lại chút ít phong ba nhỏ nhưng lại kém xa không bằng việc Lâm Trường Hà đột phá Nguyên Thần Cảnh, cho nên trên lý lịch của hắn chỉ gia tăng chiến tích nhưng lại không có người nào nghị luận và không ai thảo luận.