Diêm Đông Thần có nhân duyên không tốt tại Đông Tấn, nhưng đại đa số người đều chán ghét với hắn, cho rằng hắn phản bội Đông Tấn mà thôi, nhưng bọn họ vẫn tán thành thực lực của Diêm Đông Thần, cho nên cũng không có ai đi khiêu khích hắn.
Nhưng Hướng Ngọc Lân không giống, phải nói đệ tử Thiên Long đạo tràng nhất mạch đều có thù oán với Diêm Đông Thần.
Lúc trước Diêm Đông Thần được thu vào Đông Tấn Thần Vũ Các, kỳ thật lúc trước Thần Vũ Các còn chuẩn bị lựa chọn một tên võ giả khác gia nhập, tên võ giả kia chính là Thiên Long đạo tràng đại đệ tử Khâu Minh Nhạc.
Nhưng đáng tiếc cuối cùng Thần Vũ Các lựa chọn Diêm Đông Thần, cho nên từ nay về sau Thiên Long đạo tràng nhất mạch bọn họ kết thù oán với Diêm Đông Thần.
Trước kia Diêm Đông Thần có bối cảnh quân đội, đệ tử Thiên Long đạo tràng nhất mạch không thể làm gì hắn.
Không nghĩ tới bỗng nhiên Diêm Đông Thần lại động kinh, hắn trực tiếp rời khỏi quân đội đi Đại Chu lưu lạc, bị võ lâm Đông Tấn xem thành phản đồ, lần này Thiên Long đạo tràng cũng không có băn khoăn gì.
Vào lúc Hướng Ngọc Lân cho rằng Diêm Đông Thần nhất định sẽ tức giận phản kích, bỗng nhiên hai người Đại Chu kia đứng lên, một người trong đó mang theo nụ cười lạnh buốt, nói:
- Ngươi nói ai là Chu cẩu?
Cho dù Tô Tín hay là Trần Kính, kỳ thật bọn họ đều là người có tư tưởng ích kỷ, tán thành với Đại Chu cực thấp, nếu như Đông Tấn có thể cho bọn họ nhiều quyền lợi hơn, cho bọn họ thêm nhiều lợi ích, bọn họ chưa chắc không gia nhập Đông Tấn.
Hiện tại bị gọi là Chu cẩu trước mặt người khác, nếu bọn họ không tỏ vẻ một chút thì không nói nổi.
Hướng Ngọc Lân cười lạnh nói:
- Nói các ngươi là Chu cẩu thì như thế nào? Ngày xưa Đại Chu cũng chỉ là Nam Man tiểu quốc mà thôi, thừa dịp Đông Tấn nguy cơ nên chiếm cứ Trung Nguyên.
- Các ngươi hung hăng càn quấy tại Đại Chu cũng bỏ đi, nhưng đừng quên đây là nơi nào, nơi này là thành Tiêu Dương! Nơi này là Đông Tấn!
Lúc này Thanh Dương quan Liễu Mộc nhìn thấy hai người Tô Tín và Trần Kính liền nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt thay đổi.
Hắn vừa định nói cái gì đó nhưng đã muộn.
Tô Tín khẽ vươn tay, chân khí cường đại bộc phát, Hướng Ngọc Lân muốn ngăn cản nhưng hắn chỉ có tu vi Linh Khiếu Cảnh, chút thực lực ấy trong mắt Tô Tín lại yếu ớt như đứa trẻ.
Tay Tô Tín trực tiếp xuyên thấu chân khí hộ thể và bóp cổ hắn, một đạo kiếm khí xâm nhập vào cơ thể, phong tỏa kinh mạch Hướng Ngọc Lân, làm cho hắn không thể vận dụng chút nội lực nào.
Tô Tín bóp cổ Hướng Ngọc Lân và nện đầu hắn xuống đất phát ra một tiếng vang thật lớn, kèm theo tiếng kêu thảm thiết của Hướng Ngọc Lân.
Hướng Ngọc Lân không phải võ giả chuyên tu luyện thể, bỗng nhiên bị nện xuống mặt đất, mặt mũi hắn đầy máu tươi, răng nứt vỡ hơn một nửa, bộ dạng thê thảm tới cực điểm.
- Chẳng lẽ sư phụ ngươi không dạy ngươi làm người phải hiểu lễ phép sao? Rất thích gọi người ta là chó sao, đây cũng không phải là thói quen tốt.
Ngữ khí Tô Tín giống như đồng bạn đang giáo huấn tiểu bằng hữu, ngữ khí vô cùng lạnh nhạt nhưng động tác tay của hắn không dừng lại, vẫn cầm đầu Hướng Ngọc Lân nện có tiết tấu xuống đất, nện mấy lần như vậy, Hướng Ngọc Lân cũng đã hấp hối.
Lúc này người trong quán rượu cảm thấy lạnh buốt, người bên Đông Tấn lúc này mới kịp phản ứng, Thiên Long đạo tràng đại sư huynh Khâu Minh Nhạc trực tiếp phẫn nộ quát:
- Lớn mật!
Hắn còn chưa nói xong, thân thể Khâu Minh Nhạc giống như đại long tấn công Tô Tín, hắn đánh ra một quyền như như cự long phẫn nộ.
Tô Tín cười lạnh một tiếng, buông Hướng Ngọc Lân ra, hắn đánh ra một quyền vô cùng đơn giản, trong nháy mắt lực lượng thiên địa trong đại sảnh bị rút lấy không còn.
Chân khí cuồng bạo tụ tập vào một quyền này, một quyền mang theo chân khí cường đại phóng ra ngoài, Tô Tín đột phá Long Tượng Bàn Nhược Công tầng bảy cách đây không lâu nên lực lượng rất mạnh, hắn dùng một quyền đánh lui Khâu Minh Nhạc.
Khâu Minh Nhạc có thực lực Thần Cung Cảnh đỉnh phong nhưng không có đạt tới Thiên Nhân Hợp Nhất nửa bước Thần Cung Cảnh.
Đối mặt võ giả thực lực như vậy, thậm chí Tô Tín không cần động tới vũ kỹ, trực tiếp bằnglực lượng tuyệt đối nghiền áp tại chỗ.
Mọi người hít sâu một hơi, dùng ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Tô Tín.
Bọn họ đã gặp qua võ giả nửa bước Nguyên Thần Cảnh, nhưng như Tô Tín vừa mới đạt tới nửa bước Nguyên Thần Cảnh, ra tay đã có thể dẫn động lực lượng thiên địa bàng bạc cũng quá khủng bố.
Trong những người Đông Tấn, Thanh Dương quan Liễu Mộc vỏ kiếm đỏ rực như máu bên hông Tô Tín liền nghĩ tới cái gì đó, bỗng nhiên hoảng sợ nói:
- ‘Huyết Kiếm Thần Chỉ’ Tô Tín! Hắn là thứ sáu Nhân Bảng Huyết Kiếm Thần Chỉ Tô Tín!
Mấy người bên phía Đông Tấn hít sâu một hơi.
Tuy bọn họ đều là nhân vật nổi danh trên Nhân Bảng Đông Tấn nhưng bọn họ lại biết mình là mặt hàng gì.
Thứ sáu Nhân Bảng Đại Chu không phải đệ nhất Nhân Bảng Đại Tấn có thể so sánh, nhìn Khâu Minh Nhạc là biết rõ, quả thực không phải đối thủ.
Mọi người thấy thế liền ra tay, đối mặt Tô Tín, bọn họ không cần quan tâm tới vây công hay không vây công.
Tô Tín cười lạnh một tiếng, phất tay đánh ra hơn mười đạo kiếm khí, kiếm khí vô hình vô tướng quấy toái hư không, thừa sức làm võ giả Đông Tấn ứng phó mệt mỏi.
Diêm Đông Thần muốn lên giúp đỡ nhưng lại bị Trần Kính đè lại.
Nếu như đối phó đám gà đất chó kiểng còn cần đám người mình ra tay, thực lực Tô Tín không tránh khỏi quá hữu danh vô thực.
Những võ giả Nhân Bảng Đông Tấn trong mắt Tô Tín, thực lực cao nhất chỉ sánh ngang tầng giữa Nhân Bảng Đại Chu mà thôi, có chút thậm chí còn khó tiến vào tầng chót Nhân Bảng Đại Chu.
Đối chiến với những người này, Tô Tín chỉ dùng tám phần thực lực là có thể giải quyết toàn bộ.
Vào lúc này Triệu gia đại tiểu thư nhìn Tô Tín, ánh mắt không phải mang theo kinh ngạc, mà là cảm giác nghiền ngẫm.
Đọ sức với đám người này không có ý nghĩa, đang lúc Tô Tín chuẩn bị nặng tay, một khí tức nóng bỏng ập tới, một
thân ảnh màu đỏ xuất hiện sau lưng Tô Tín, hắn đánh một quyền vào lưng Tô Tín.
Tô Tín không chút hoang mang, hắn sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, Tô Tín nhìn thoáng qua người xuất quyền, Thanh Dương quan Liễu Mộc thổ huyết bay ngược về phía sau.
Sắc Vi Kiếm bên hông Tô Tín ra khỏi vỏ, phía trên còn có một vết rạn, đây là vết rạn xuất hiện khi đối chiến với Hà Hưu, tuy ảnh hưởng không lớn nhưng Tô Tín chuẩn bị sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ đi kho binh khí Địa phủ nhận binh khí Địa cấp.
Biển máu ngập trời, màu đỏ như máu bao phủ toàn bộ quán rượu, Huyết Sắc Vi yêu dị nở rộ, một kiếm này mang theo uy thế làm tất cả người Đông Tấn sợ hãi sắc mặt tái nhợt.
Huyết Hà Thần Kiếm đạt tới đỉnh phong nên sinh ra uy thế kinh người, nếu vừa rồi Tô Tín vận dụng một chiêu này, chỉ sợ bọn họ không ngăn cản được mấy chiêu.
Vào lúc này bóng người màu đỏ giống như liệt diễm tấn công Tô Tín, liệt diễm u lam bộc phát đốt huyết hà của Tô Tín bốc hơi, liệt diễm đánh ra một quyền, Huyết Sắc Vi bị đánh tan, đại đạo tối giản, uy thế kinh người.
Sắc mặt Tô Tín hơi biến hóa, người bỗng nhiên ra tay đánh lén có thực lực vượt qua Tô Tín dự đoán, quả thực mạnh đến quá mức, Tô Tín gặp được võ giả Thần Cung Cảnh thì người này gần với Hà Hưu.
Thực lực Tô Tín không kém người này bao nhiêu, hắn sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di giáng trả đối phương, nhưng một quyền vừa rồi của Tô Tín chỉ có thể dùng Đấu Chuyển Tinh Di dời được quyền đầu tiên, có thể thấy được thực lực của người này còn mạnh hơn Tô Tín một đường.
Một cái tên mơ hồ xuất hiện trong đầu Tô Tín, bóng người trong liệt diễm cũng tươi cười, huyết diễm khôn cùng bay lên không trung, khí huyết sát của người này kinh người còn mạnh hơn cả mười tòa Huyết Sát kiếm trận.
Hai tay người nọ kết ấn, huyết diễm hóa thành một đầu huyết sắc cự mãng trong lòng bàn tay, hắn đánh ra một ấn, huyết sắc cự mãng mở răng nanh cắn xé Tô Tín.
Duỗi bàn tay trắng noãn như ngọc, Tô Tín điểm ra một chỉ, chỉ kình đầy trời hợp nhất, ánh sáng vô tận nở rộ, Tam Chỉ Đạn Thiên, nhất chỉ Phá Sát!
Huyết sắc cự mãng tan rã, một ấn thất bại, bỗng nhiên người nọ há mồm phát ra âm tiết kỳ dị, mọi người nơi này thống khổ che tai.
Nhưng trong đầu Tô Tín điên cuồng vận chuyển Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp, tinh thần lực ngưng tụ thành mũi nhọn va chạm với đối phương, hai người đều kêu rên một tiếng, đồng thời lui về phía sau ba bước.
Sau khi đứng lại, quanh người Tô Tín bộc phát trăm đạo kiếm khí, kiếm khí có cương mãnh bạo liệt, nhu phong thực cốt, cả hai hợp nhất ngưng tụ thành kiếm khí cường đại chém thẳng về phía người kia.
Người nọ biến chưởng thành đao, hỏa diễm vô tận hóa thành trường đao sau đó chém ra, trong nháy mắt huyết diễm khôn cùng bay lên.
Huyết diễm đao va chạm với Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí, cả quán rượu chấn động, đỉnh quán rượu xuống đổ ầm ầm, nếu không phải nơi đây đều là võ giả, chỉ sợ sẽ phải chết một đống người.
Nhìn thấy Tô Tín lại không làm gì được đối phương, Trần Kính rút đao ra, Diêm Đông Thần cầm thương đứng lên.
Nói như thế nào hai người cũng ở chung một chỗ với Tô Tín, đương nhiên không thể cứ đứng nhìn như vậy.
Vào lúc này có giọng nói hào sảng vang lên:
- Ta nói các vị làm gì thế? Đều là người một nhà, đây chính là lũ lụt xông miếu Long Vương, tại sao lại đánh nhau?
Một trung niên nho nhã mặc mãng bào màu vàng, dẫn theo một đám tùy tùng đi vào trong quán rượu, nhìn trước mắt cảnh tượng trước mặt liền lắc đầu, thần sắc khó hiểu.
Nhìn thấy trung niên này xuất hiện, đám người Khâu Minh Nhạc cung kính hành lễ:
- Tham kiến Thành vương điện hạ.
Trần Kính và Diêm Đông Thần cùng đi lên hành lễ, trung niên nho nhã này là Thành vương Triệu Nguyên Điển.
Thành vương Triệu Nguyên Điển bề ngoài không tệ, tướng mạo nho nhã đường hoàng, đường đường khí thế bất phàm, rất khó tưởng tượng hắn là người xem tiền như rác trong mắt võ giả.
Trần Kính chỉ vào Tô Tín nói:
- Vị này chính là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, ‘Huyết Kiếm Thần Chỉ’ Tô Tín, đứng hàng thứ sáu Nhân Bảng Đại Chu, cũng là người ta chuẩn bị dẫn tiến cho Thành vương điện hạ.
Đôi mắt Triệu Nguyên Điển sáng ngời, thứ sáu Nhân Bảng cũng bỏ đi, trọng yếu nhất là thân phận tổng bộ đầu Giang Nam đạo của Tô Tín, có thể cung cấp ngoại viện không tệ cho hắn
Triệu Nguyên Điển không sợ người khác nói hắn cấu kết Đại Chu, đối với hắn mà nói, hiện tại chỉ cần có thể đoạt được ngôi vị hoàng đế còn quan trọng hơn tất cả.