Thân là luyện khí tông sư, Tô Tín có thể nhìn ra Công Thâu Ngu cũng có thực lực Hóa Thần Cảnh đỉnh phong.
Đương nhiên với tư cách luyện khí tông sư, thực lực cũng là một thủ đoạn cam đoan luyện khí.
Từ xưa đến nay, võ giả cường đại chưa chắc là luyện khí tông sư cường đại, nhưng một vị luyện khí tông sư lại nhất định là võ giả cường đại.
Nếu không chỉ với nhiệt độ bếp lò cực cao của Công Thâu Ngu, nếu không có nội lực cường đại sẽ không thể chèo chống được.
Hơn nữa thực lực của ngươi rất yếu, ngươi không thể vung đại chùy nặng mười vạn cân đúc kiếm như Công Thâu Ngu.
Huống chi đối với một ít đúc kiếm sư mà nói, nếu ngươi không hiểu kiếm, dựa vào cái gì lại đúc kiếm? Cho nên mỗi một vị luyện khí đại tông sư tinh thông đúc kiếm đều là cao thủ kiếm đạo, cũng tỷ như Lê Đạo An chính là như thế.
Vị Công Thâu Ngu trước mặt theo lời Hậu Thổ nói chính là luyện khí tông sư, nhưng tạo nghệ đúc kiếm một đạo lại không kém gì luyện khí đại tông sư, hắn chỉ thời vận bất lực mới không thể luyện chế ra một thanh binh khí Thiên cấp để chứng minh thực lực bản thân mình mà thôi.
Trong đình viện ở vang lên âm thanh đinh đinh đang đang suốt nửa khắc đồng hồ mới dừng lại, Công Thâu Ngu liên tục gõ chùy và khối phôi thép đã có hình dạng ban đầu của thanh kiếm.
Công Thâu Ngu buông đại chùy, lau mồ hôi trên đỉnh đầu, hắn đẩy đống khoáng thạch qua một bên, lộ ra bàn đá và ghế đá, nói với Tô Tín:
- Ngồi đi.
Tô Tín cũng không có sĩ diện cãi láo, hắn trực tiếp ngồi lên cái ghế đầy tro bụi.
Công Thâu Ngu xuất ra phong thư Hậu Thổ viết, ánh mắt lộ ra hồi ức, sau nửa ngày hắn mới nói:
- Nàng hiện tại vẫn khỏe chứ?
Tô Tín biết rõ Công Thâu Ngu nói ‘nàng’ là Hậu Thổ, nhưng vấn đề là Tô Tín cũng không biết thân phận chân chính của Hậu Thổ là ai, hoặc nói Công Thâu Ngu cũng không biết chuyện Địa phủ.
Cho nên Tô Tín chỉ nói:
- Cũng không tệ lắm.
Thân là cường giả Dương Thần Cảnh, là tồn tại trong Địa phủ gần với Địa Tạng Vương, có lẽ Hậu Thổ trôi qua cũng không tệ lắm.
May mà Công Thâu Ngu cũng không có hỏi nhiều, hắn thở dài và nói:
- Nếu ngươi do nàng giới thiệu tới, ta nhất định sẽ chế tạo một thanh binh khí tốt cho ngươi, ngươi mang hài cốt Thiên binh ra đây, ta xem tỉ lệ trước đã.
Tô Tín gật đầu, hắn giao mũi kiếm cho Công Thâu Ngu.
Công Thâu Ngu quan sát kỹ một lúc và nói:
- Không tệ, trước khi mũi kiếm không có hủy diệt là một thanh Thiên binh thượng phẩm, dùng nguyên liệu rất không tồi, phía trên cũng là máu cường giả Chân Vũ Cảnh hàng thật giá thật. Nàng nói dùng hài cốt Thiên binh này rèn ra binh khí Địa binh có ba thành nắm chắc tấn cấp Thiên binh, đây chẳng qua là tài năng của lão phu mười năm trước, hiện tại do lão phu rèn, tối thiểu có năm thành nắm chắc.
Nói đến đây, trên mặt Công Thâu Ngu lộ ra dáng vẻ rất tốt.
Tô Tín không nghĩ tới còn có niềm vui ngoài ý muốn như vậy, hắn chắp tay nói:
- Vậy thì phiền Công Thâu đại sư.
Công Thâu Ngu nói:
- Không cần đa lễ, nhận ủy thác của người làm việc thay người mà thôi, hiện tại ngươi nói cho ta biết thói quen dùng kiếm của mình, trường kiếm mảnh kiếm hay vẫn trọng kiếm?
Tô Tín nói:
- Trường kiếm dài ba xích là được.
Công Thâu Ngu gật đầu, hắn cầm một thanh trọng kiếm ra khỏi túi giới tử, nói:
- Chúng ta đánh một hồi.
Tô Tín lập tức sững sờ:
- Công Thâu đại sư có ý gì?
Luyện khí tông sư không phải đều chấp nhất luyện khí sao, chẳng lẽ Công Thâu Ngu là cuồng nhân chiến đấu?
Công Thâu Ngu tức giận nói:
- Nếu phải chế tạo binh khí cho ngươi, đương nhiên phải hiểu rõ đặc điểm bản thân ngươi mới được. Nói không thì sẽ không rõ, cần phải đích thân động thủ thử một lần mới biết được.
Tô Tín gật đầu, không hổ là luyện khí tông sư, quả nhiên chuyên nghiệp.
- Đúng rồi, chỉ dùng kiếm pháp, đừng có dùng võ công của ngươi. - Công Thâu Ngu lại dặn dò một câu.Tô Tín gật đầu, trong nháy mắt Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí bộc phát liền dọa Công Thâu Ngu kêu to một tiếng.
Kiếm khí sắc bén bay tán loạn đầy trời, Công Thâu Ngu cầm trọng kiếm thế trọng lực trầm nhưng vẫn bị kiếm khí bức lui về phía sau.
Mới vừa ra tay Tô Tín cũng cảm giác được có chút không ổn, vội vàng thu hồi một ít lực lượng, nếu không Công Thâu Ngu sẽ bị Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí làm trọng thương.
Hắn cũng quên, Công Thâu Ngu là Hóa Thần Cảnh nhưng dù sao hắn chỉ là luyện khí tông sư mà thôi, luyện khí đúc kiếm mới là am hiểu của hắn.
Bởi vì vũ kỹ của hắn có được truyền thừa Ba Thục Kiếm Các nên xem như thông qua, nhưng kinh nghiệm chiến đấu còn không bằng võ giả Hóa Thần Cảnh xuất thân tán tu.
Kể từ đó Tô Tín chỉ dùng ba thành khí lực đối chiến với Công Thâu Ngu, hắn biểu thị Huyết Hà Thần Kiếm, phá diệt kiếm ý cho Công Thâu Ngu xem một phen mới thu tay lại.
Ngừng tay, Công Thâu Ngu xoa xoa cánh tay đang run rẩy, ngược lại không oán trách Tô Tín ra tay quá nặng, hắn chỉ kinh ngạc mà thôi, kinh ngạc thực lực của Tô Tín.
Trở thành luyện khí tông sư nhiều năm như vậy, người thỉnh Công Thâu Ngu hỗ trợ luyện khí đúc kiếm cũng không ít, mỗi một lần Công Thâu Ngu cũng phải thử thân thủ mới quyết định luyện kiếm như thế nào.
Trong nhiều người như thế, Tô Tín có thực lực mạnh nhất trong Hóa Thần Cảnh, rất khó tưởng tượng Tô Tín chỉ vừa mới đột phá Hóa Thần Cảnh không đến một năm.
Huống chi danh hiệu của Tô Tín chính là Huyết Kiếm Thần Chỉ, hắn vừa rồi chỉ thi triển kiếm pháp bản thân mà thôi.
- Được rồi, lão phu biết rõ thực lực của ngươi, còn lại giao cho ta là được.
Công Thâu Ngu dứt lời liền mặc kệ Tô Tín, hắn trực tiếp đi vào trong sân tìm kiếm nguyên liệu.
Công Thâu Ngu đúc kiếm ở nơi này, Tô Tín lại tìm nơi hẻo lánh tu luyện.
Ba Thục Kiếm Các là nơi rất lớn, đáng giá tham quan nhưng Tô Tín lại không phải đi tham quan.
Ba Thục Kiếm Các quanh năm có người ngoài tới đây cầu kiếm, hơn nữa đại đa số đều là một ít đệ tử danh môn đại phái, có lẽ trong đó còn có thể tìm được một ít gia hỏa có thù oán với Tô Tín, ví dụ như Thanh Thành kiếm phái,
Thất Hùng Hội…
Vạn nhất vừa đi ra ngoài gặp bọn họ thì phiền toái, cho dù Tô Tín không sợ bọn họ nhưng lại không nghĩ sẽ chuốc nhiều phiền toái.
Có chút thời điểm thật sự trùng hợp như vậy, ngươi không đi gây phiền toái nhưng phiền toái lại tới chọc giận ngươi.
Luyện chế một thanh binh khí Địa cấp không phải chuyện đơn giản như vậy, phối hợp các loại nguyên liệu luyện khí, tính toán, nếm thử cộng thêm chính thức bắt đầu chế tạo, cho dù Công Thâu Ngu là luyện khí tông sư cũng cần hơn mười ngày thậm chí là một tháng mới có thể làm được.
Nhưng đó là xem như ngắn, thậm chí có chút ít cần mấy tháng thậm chí một năm mới có thể chính thức đúc ra một thanh kiếm như vậy.
Cho nên trong Ba Thục Kiếm Các, đại bộ phận đúc kiếm sư trong tay đều có một thanh hoặc là vài thanh kiếm chờ chế tạo.
Trước khi Tô Tín chưa đến, Công Thâu Ngu đã đúc kiếm, chỉ có điều Tô Tín mang theo thư của Hậu Thổ, cho nên hắn có quyền ưu tiên, Công Thâu Ngu cũng buông chế tạo thanh kiếm kia và chế tạo kiếm của Tô Tín trước.
Thời điểm Công Thâu Ngu vừa mới chế tạo ra kiếm phôi cho kiếm của Tô Tín, một gã đệ tử bỗng nhiên báo lại:
- Công Thâu trưởng lão, chấp sự trưởng lão bảo ngài tạm thời buông sự vụ xuống, chế tạo một thanh kiếm giúp một vị khách quý.
Công Thâu Ngu hừ lạnh nói:
- Nói cho hắn biết ta không rảnh, muốn bảo ta đúc kiếm cũng phải chờ ta đúc xong thanh kiếm này rồi nói sau.
Chấp sự trưởng lão của Ba Thục Kiếm Các mặc dù không có khả năng luyện khí bằng bọn họ nhưng chưởng môn Ba Thục Kiếm Các cũng cần mấy người xử lý sự vụ trong Ba Thục Kiếm Các.
Nếu như bình thường đối phương đưa ra yêu cầu này, Công Thâu Ngu còn có thể cho hắn mặt mũi.
Nhưng vấn đề hiện tại Tô Tín có vị kia giới thiệu đến, nếu mình ném kiếm của Tô Tín sang một bên mặc kệ, đi đúc kiếm cho người khác trước, vị kia sẽ nhìn mình thế nào? Cho nên Công Thâu Ngu tuyệt đối sẽ không đáp ứng.
Tên đệ tử kia khó xử nhìn Công Thâu Ngu, chấp sự trưởng lão đã nói nhất định phải đúc kiếm cho vị khách quý kia trước.
Hơn nữa trong những luyện khí tông sư, luận đúc kiếm một đạo, Công Thâu Ngu mạnh nhất dưới đại tông sư, đối phương cũng chỉ đích danh do hắn đúc kiếm, không nghĩ tới Công Thâu Ngu trước mặt không bán mặt mũi cho chấp sự trưởng lão.
Bỗng nhiên tên đệ tử nhìn thấy Tô Tín, ánh mắt hắn sáng ngời.
Nếu Tô Tín chủ động buông tha, Công Thâu Ngu tự nhiên cũng không kiên trì.
Vì vậy hắn đi qua chắp tay với Tô Tín, ngôn từ thành khẩn nói:
- Vị tiền bối này, ngài đã chịu ở chỗ này chờ Công Thâu trưởng lão đúc kiếm, chắc hẳn không có việc quan trọng trên người, không biết ngài có thể đợi thêm một thời gian ngắn, trước nhường cơ hội này được không?
Tô Tín cười, sau đó lắc đầu nói:
- Thật có lỗi, chính bởi vì chờ đúc kiếm ở nơi này, cho nên mới nói rõ ta cũng sốt ruột, còn chuyện nhường, nói không chừng không biết phải chờ thêm bao lâu.
Tên đệ tử kia bất đắc dĩ, hắn lắc đầu đi bẩm báo chấp sự trưởng lão.
Hắn cũng không phải ngu ngốc, cho dù Tô Tín không nhường thì hắn cũng không uy hiếp.
Tuy hắn không biết Tô Tín là ai, nhưng có tu vi Hóa Thần Cảnh, có thể làm cho luyện khí tông sư Công Thâu Ngu tự mình đúc kiếm, hiển nhiên không phải kẻ đơn giản, việc này còn cần chấp sự trưởng lão xử lý.
Không đến một phút sau, một người trung niên mang theo một lão giả mặc đạo trang mang theo một người trẻ tuổi cũng mặc đạo trang đi vào trong tiểu viện của Công Thâu Ngu.
Người trung niên hừ lạnh nói:
- Công Thâu huynh, ngươi có ý gì? Nhanh buông việc trong tay xuống, sau đó đúc kiếm cho khách quý Ba Thục Kiếm Các không được sao?
Công Thâu Ngu cười lạnh nói:
- Tôn Vô Ngôn, đừng cho rằng ta không biết ngươi làm giá, cái gì khách quý Ba Thục Kiếm Các, chính là khách quý của ngươi đúng không? Ngươi nhận đồ của người ta nhờ ta đúc kiếm cũng được, ta để mặt mũi cho ngươi, nhưng ngươi cũng phải dựa theo quy củ của ta, muốn ta đúc kiếm thì chờ, không thì cút.
Mấy chấp sự trưởng lão của Ba Thục Kiếm Các cũng có quyền lợi ẩn tính, ví dụ như có người lên núi cầu kiếm, âm thầm cho bọn họ một ít thù lao, những chấp sự trưởng lão này sẽ nhờ đúc kiếm của ngươi trước, hơn nữa cho ngươi tự mình chọn đúc kiếm sư.
Việc này nếu là bình thường cũng bỏ đi, Công Thâu Ngu cũng sẽ để cho hắn mặt mũi.
Nhưng đáng tiếc lần này Công Thâu Ngu lại xem mặt mũi Hậu Thổ nên đúc kiếm vì Tô Tín, phần mặt mũi này không thể mất, cho nên hắn không thèm nhìn lệnh của Tôn Vô Ngôn.