Tô Tín tạm thời phụ trách sự vụ toàn bộ Giang Hoài đạo, những người nơi này không có thủ đoạn vật cổ tay với Tô Tín.
Tuy bọn họ là tâm phúc của Vũ Nguyên Xuân, nhưng lại không phải như những người theo vào kho vũ khí Thông Thiên đảo, nhất tổn câu tổn, nhất vinh câu vinh với Vũ Nguyên Xuân, thậm chí Vũ Nguyên Xuân còn nói cho bọn họ biết kế hoạch của Bạch Liên giáo.
Hiện tại Vũ Nguyên Xuân cũng đã chết, bọn họ tội gì phải tận trung với người đã chết?
Huống chi trong nội tâm một ít người còn có tâm tư khác, ngay vào lúc Tô Tín toàn quyền phụ trách sự vụ Giang Hoài đạo, nếu là tương lai Tô Tín chuẩn bị chọn lựa tổng bộ đầu Giang Hoài đạo, nói không chừng sẽ chọn ra từ trong đám người bọn họ.
Dù sao ai cũng biết, Tô Tín có thể lấy ra thủ hạ hoặc là chưa trưởng thành, hoặc đã trấn thủ địa phương khác, căn bản không chọn ra được người thích hợp làm tổng bộ đầu Giang Hoài đạo.
Nếu như bọn họ có thể bợ đỡ Tô Tín, nói không chừng vị trí tổng bộ đầu Giang Hoài đạo thật sự có chỗ cắm dùi của bọn họ.
Cho nên có người nói:
- Khương đại nhân ngươi lo ngại, dùng lòng dạ của Tô đại nhân thì làm sao so đo chuyện chúng ta bất kính chứ?
- Trước kia đều là vì Vũ Nguyên Xuân bức hiếp cho nên chúng mới nói nói bậy về Tô đại nhân vài câu, nhưng hiện tại Vũ Nguyên Xuân đã chết, chúng ta tự nhiên sẽ nghe theo Tô đại nhân như thiên lôi sai đâu đánh đó, các vị nói đúng hay không?
Tên võ giả này tên là Phong Lâm Kha, cũng là một trong phó tổng bộ đầu Giang Hoài đạo.
Vũ Nguyên Xuân phát triển tại Giang Hoài đạo thời gian dài như vậy, năng lực của hắn cũng không tính là yếu, cho nên luận thực lực tổng hợp của thủ hạ, Giang Hoài đạo còn vượt qua Giang Nam đạo nhiều.
Có tới mười một phó tổng bộ đầu Hóa Thần Cảnh, trong đó Phòng Lâm Kha cũng là người trẻ tuổi nhất, năm nay hắn cũng chỉ mới bốn mươi tuổi mà thôi, hơn nữa thực lực rất mạnh, trong phần đông phó tổng bộ đầu cũng là cao thủ đỉnh cấp, cho nên hắn giao hảo năm, sáu phó tổng bộ đầu, tất cả đều là bộ đầu trẻ tuổi trong Lục Phiến Môn.
Đối với những người này, Vũ Nguyên Xuân còn tại vị thì bọn họ sẽ trung tâm với Vũ Nguyên Xuân, nhưng hiện tại Vũ Nguyên Xuân đã chết, hơn nữa bọn họ còn có không gian tăng lên, ai nguyện ý chôn cùng với Vũ Nguyên Xuân chứ?
Cho nên sau khi nghe được Phòng Lâm Kha nói như vậy, những phó tổng bộ đầu giao hảo với hắn cũng gật đầu, đều đồng ý ôm bắp đùi Tô Tín.
Chỉ có điều Khương Triêu Dương nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ thì cười lạnh không thôi.
Hắn là lão nhân Lục Phiến Môn Giang Hoài đạo, hắn hiểu rõ tình thế trong Lục Phiến Môn.
Phòng Lâm Kha suy nghĩ khó tránh khỏi quá đơn giản, Vũ Nguyên Xuân vừa chết các ngươi đã suy nghĩ ôm đùi Tô Tín? Quả thực là si tâm vọng tưởng!
Đối với tứ đại thần bộ như Tô Tín, cho dù thủ hạ của hắn không đủ, vậy hắn thà rằng không lấy vị trí này, cũng tuyệt đối sẽ không cho một người hai mặt lên làm tổng bộ đầu Giang Hoài đạo.
Thời điểm Vũ Nguyên Xuân tại vị, các ngươi đi theo Vũ Nguyên Xuân cùng chửi bới nhục mạ Tô Tín, loại chuyện này không dấu diếm được.
Kết quả hiện tại Vũ Nguyên Xuân vừa mới chết, các ngươi đã không chờ đợi được nịnh nọt kẻ thù ngày xưa của hắn, cho dù ai nhìn thấy loại
chuyện này cũng lạnh buốt nội tâm.
Không có người nào thích gánh tội danh phản chủ, hôm nay các ngươi đối xử với Vũ Nguyên Xuân như thế, ngày sau sẽ đối xử thế nào với Tô Tín?
Cho nên Khương Triêu Dương dự liệu, Tô Tín có tiếp nhận bọn họ cũng sẽ không trọng dụng bọn họ, cao lắm chỉ giữ lại vị trí của bọn họ, sau đó còn phải phòng bị nghiêm mật, vị trí tổng bộ đầu Giang Hoài đạo, Tô Tín vẫn sẽ lưu lại cho tâm phúc của mình.
Trong nơi này trừ kẻ hai mặt như Phòng Lâm Kha, vẫn có một ít người đang chuẩn bị nói điều kiện với Tô Tín.
Những người này giống như Khương Triêu Dương, đều là lão nhân trong Lục Phiến Môn Giang Hoài đạo.
Nhưng bọn họ không giống Khương Triêu Dương không có hùng tâm tráng chí, những người này còn muốn tiến thêm một bước, kém nhất cũng phải cam đoan quyền lực hiện tại không mất.
Những người này đều là lực lượng trung kiên của Lục Phiến Môn Giang Hoài đạo, Vũ Nguyên Xuân còn tại vị đã dùng bọn họ, hiện tại Tô Tín đến cũng không thể bỏ qua bọn họ.
Cho nên thái độ những người này sẽ nghe theo lời của Tô Tín nhưng điều kiện tiên quyết chính là Tô Tín ngươi phải cho chúng ta đầy đủ địa vị và chỗ tốt mới được, nếu không đừng trách chúng ta phá.
Nhưng bọn họ không dám sử dụng thủ đoạn hiển nhiên trước mặt Tô Tín, như vậy thuần túy là muốn chết, nhưng vụng trộm tiêu cực biếng nhác sẽ không thành vấn đề.
Dù sao bọn họ chưa nghe nói qua trong Lục Phiến Môn bởi vì ai làm việc kéo dài mà bị thủ trưởng chém giết, nếu Lục Phiến Môn có luật pháp nghiêm khắc như thế, đoán chừng trên giang hồ cũng không có mấy người dám gia nhập Lục Phiến Môn và triều đình.
Khi Vũ Nguyên Xuân đã chết, cả Lục Phiến Môn Giang Hoài đạo rối loạn, mọi người đều có tâm tư, đã thành một đám cát vụn.
Vào lúc này, cửa phòng nghị sự Lục Phiến Môn Giang Hoài đạo bị người ta đẩy ra, trong phòng nghị sự hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn sang người tới và không tự chủ đứng lên.
Tô Tín thân mặc một quan phục đỏ thẫm bước vào trong phòng nghị sự, trên người hắn không có khí tức áp bách nhưng lại làm người nơi này rùng mình.
Đây là uy vọng của Tô Tín, cũng là kết quả hắn lăn lộn giang hồ nhiều năm.
Trong rất nhiều người ở đây có muốn nịnh bợ Tô Tín, cũng có muốn bảo trì trung lập, còn có muốn âm thầm làm một ít mờ ám.
Nhưng tất cả đều biết, đừng nhìn Tô Tín trẻ tuổi nhưng Tô Tín trước mặt lại là người quyết định sinh tử của bọn họ.
Hiện tại Tô Tín cũng đã đứng hàng tứ đại thần bộ, thứ bốn mươi tám Địa Bảng, ai biết tương lai hắn có thể đi tới vị trí gì?
Hiện tại Tô Tín có thể bao quát bọn họ, chờ đợi ngày sau, bọn họ tự nhiên không có tư cách gặp mặt Tô Tín.
Mọi người nơi này cùng chắp tay và đồng thanh hô:
- Tham kiến Tô đại nhân!