Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 1137 - Ta Tốt, Ngươi Tốt, Mọi Người Đều Khỏe


trước sau

Giữa đại điện, kế hoạch của Tô Tín dẫn tới mọi người nơi này yên tĩnh.

Phương Cửu Nguyên kinh ngạc, Thiết Chiến dùng ánh mắt khác thường nhìn Tô TÍn.

Lúc trước hắn quyết định cho Tô Tín tiếp nhận vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo không phải vì thực lực của Tô Tín, mà là vì năng lực của Tô Tín.

Đương nhiên khi đó Tô Tín chỉ có cảnh giới Tiên Thiên mà thôi, cũng không có thực lực gì đáng nói.

Cho tới người ngoài chỉ nhìn thấy thực lực Tô Tín mạnh cỡ nào, lúc nào lại vượt cấp giết người, thật tình không biết Tô Tín là mãng phu chỉ biết chém giết, chỉ sợ hắn đã sớm bị người ta giết mười tám lần.

Hiện nay Tô Tín nói kế hoạch lại giúp Đại Chu có lợi nhất.

Tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái có thể gia tăng uy danh, đoạt được Duy Ngã Đạo Kiếm tăng cường thực lực, trọng yếu nhất còn có thể tập hợp đủ phù văn trên tám khối bạch ngọc thạch bản, đây mới là thứ Nhân Hoàng Đại Chu cần có nhất, cho nên Thiết Chiến dám khẳng định, bệ hạ nhất định sẽ đồng ý.

Dù sao hắn đi theo Cơ Hạo Điển còn lâu hơn Tô Tín rất nhiều, hắn càng biết rõ tính tình của Cơ Hạo Điển.

- Tô đại nhân, ba phái trong trì kiếm ngũ phái và thiên địa nhị cung vốn chỉ có một khối và hai khối phù văn, nếu dựa theo lời ngươi nói, phù văn trong tay bọn họ sẽ nhiều hơn hay sao? Huống hồ thực lực Thiên đình và Địa phủ cường đại, lòng mang làm loạn, ngươi làm như vậy chẳng phải bảo hổ lột da?

Phương Cửu Nguyên lạnh lùng châm chọc Tô Tón.

Hiện tại Phương Cửu Nguyên đã tiến thối lưỡng nan, nếu như ngay từ đầu không mở miệng khá tốt, nhưng hiện tại hắn đã đắc tội Tô Tín, hơn nữa còn trực tiếp vạch mặt, đã như vậy, hắn chỉ có thể đắc tội Tô Tín đến cùng.

Tô Tín cười lạnh nói:

- Ba phái và thiên địa nhị cung có nhiều phù văn hơn thì thế nào? Nhưng phù văn trong tay Đại Chu chúng ta nhiều hơn bọn họ, chẳng lẽ Đại Chu ta còn sợ bọn họ hay sao?

- Phương đại nhân, loại ý nghĩ này của ngươi là không đúng, muốn vĩnh viễn sừng sững trên đỉnh núi cũng không thể suy nghĩ chèn ép thực lực của người khác, mà là phải nghĩ làm sao gia tăng thực lực của mình, làm cho đối phương vĩnh viễn không thể đuổi kịp ngươi.

- Đại Chu ta có tám khối phù văn, thế lực khác có ít hơn chúng ta, chẳng lẽ dùng thực lực Đại Chu vẫn không thể đào móc ra bí mật hoàn chỉnh của phù văn hay sao?

Tô Tín nói lời này cũng làm Phương Cửu Nguyên á khẩu không nói ra lời, hắn có thể nói thế nào? Nói Đại Chu không bằng thế lực khác?

Lúc này Cơ Hạo Điển trực tiếp mở miệng làm những lời kế tiếp của Phương Cửu Nguyên nghẹn trong bụng.

Ánh mắt Cơ Hạo Điển nhìn thẳng Tô Tín, nói:

- Kế hoạch chỉ là kế hoạch, vạn nhất bốn phái kia không đáp ứng thì làm sao bây giờ? Thiên đình và Địa phủ sẽ giao dịch theo ý ngươi sao?

Tô Tín nói thẳng:

- Những chuyện này bệ hạ không cần quan tâm, cho dù là bốn phái hay Thiên đình và Địa phủ, thần đều quen biết bọn họ, cho nên tất cả cứ giao cho thần xử lý là được rồi, nếu làm hư chuyện này, thần sẽ cho bệ hạ xử trí!

Tô Tín nói như vậy giống như lập quân lệnh trạng trước mặt mọi người, thái độ kiên quyết cũng làm cho Cơ Hạo Điển rất hài lòng.

Đương nhiên hắn càng thoả mãn chính là kế hoạch của Tô Tín lần này được lơi lớn nhất chính là Đại Chu.

Tạm thời không nói tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái đoạt được uy danh và một ít chỗ tốt thực chất khác, nếu quả thật có thể thu thập đủ tám phù văn trong thời gian sớm nhất, dùng lực lượng Đại Chu tự nhiên cũng có thể nhanh chóng nghiên cứu ra bí mật trường sinh.

Cơ Hạo Điển biết rõ tình huống thân thể của mình, thời gian của hắn đã không nhiều lắm, hiện tại hắn lo lắng nhất chính là chưa nghiên cứu ra bí mật trong bạch ngọc thạch bản thì mình đã chết trước, đó mới gọi là khóc không ra nước mắt.

Cho nên kế hoạch của Tô Tín này rất hợp ý của hắn, Cơ Hạo Điển không có lý do gì cự tuyệt.

Nhìn Tô Tín dưới đài, Cơ Hạo Điển càng ngày càng cảm thấy hắn thuận mắt, thần tử Đại Chu trước mắt so sánh với Tô Tín, đại bộ phận là kẻ chỉ biết giữ cái đã có.

Có tâm tiến thủ mà trẻ tuổi như Tô Tín lại quá ít.

Chính bởi vì như thế, cho nên Cơ Hạo Điển thoả mãn nói ra:

- Rất tốt, chuyện này giao cho ngươi đi làm, đương nhiên trẫm sẽ không biết bạc đãi ngươi.

- Lúc diệt Thanh Thành kiếm phái, trẫm sẽ mời cường giả ẩn tu đã lâu trong hoàng gia Cung Phụng Đường xuất hiện.

- Hơn nữa các vị ở đây cũng sẽ ra tay giúp ngươi.

Mặc dù Cơ Hạo Điển không có nói vị cường giả của hoàng gia Cung Phụng Đường mạnh bao nhiêu, nhưng Tô Tín lại biết rõ, vị kia hơn phân nửa chính là cường giả Chân Vũ cảnh.

Kỳ thật đối với thực lực chân chánh của Đại Chu, Tô Tín cũng hiếu kỳ.

Dù sao tồn tại Chân Vũ cảnh quá mức cường hãn, võ giả tu luyện tới trình độ Chân Vũ cảnh đã rất ít ra tay, dù sao đều là cao thủ lục địa thần tiên.

Ngày xưa Đại Chu có thể diệt Đại Tấn, hơn nữa còn có thực lực trấn áp giang hồ, khẳng định có tồn tại Chân Vũ cảnh, hơn nữa không chỉ có một.

Chỉ có điều trong đó có những ai, có người hoàng tộc Đại Chu hay không, người ngoài không biết được.

Nhưng ít nhất Tô Tín không quan tâm việc này, dù sao chỉ cần đạt được Cơ Hạo Điển hứa hẹn là đủ.

Đã nói xong, mọi người cũng rời đi, thân thể Cơ Hạo Điển không thể chịu đựng lâu hơn nữa.

Sau khi rời khỏi hoàng cung, thần sắc mọi người rất không tồi.

Đối với quân đội mà nói có chiến tranh mới có quân công, có tiền lời, cho nên có thể tiến công Thanh Thành kiếm phái, người quân đội sẽ không phản đối.

Mà mấy vị hoàng gia Cung Phụng Đường cũng như thế.

Bọn họ là người ăn bổng lộc làm việc, ngày bình thường tiếp nhận tài nguyên Đại Chu cung phụng, hơn nữa mỗi lần động thủ trở về sẽ có ban thưởng, cho nên bọn họ không cự tuyệt việc này.

Chỉ sợ người không vui vẻ duy nhất ở đây chính là Phương Cửu Nguyên.

Hắn hôm nay rất mất mặt, không chỉ có không thành công đè ép Tô Tín xuống, hắn còn mất mặt trước mặt mọi người, trọng yếu nhất là cuối cùng ngay cả bệ hạ cũng có ý kiến với hắn.

Cuối cùng ngay cả những người quân đội và hoàng gia Cung Phụng Đường nhìn Phương Cửu Nguyên với ánh mắt như nhìn kẻ xấu.

So sánh với Tô Tín hôm nay, biểu hiện của Phương Cửu Nguyên còn kém quá nhiều.

Hơn nữa nhắc
tới Tô Tín, trong lòng mọi người đều tán thưởng, kế hoạch của Tô Tín hôm nay hẳn là hắn sớm chuẩn bị từ trước.

Thanh Thành kiếm phái không chết không thôi với Tô Tín, Tô Tín cũng có kế hoạch bóp chết uy hiếp đến mình.

Nếu kế hoạch hôm nay của Tô Tín được như nguyện.

Thanh Thành kiếm phái bị diệt, cái giá lớn như vậy đủ chưa? Chỉ sợ từ nay về sau ai muốn không chết không thôi với Tô Tín cũng phải suy nghĩ kỹ.

Hơn nữa làm cho bọn họ kinh hãi nhất chính là, sau khi tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái, bọn họ suy nghĩ mình sẽ được lợi nhất, thật tình không biết người được lợi lớn nhất lại là Tô Tín, dù sao kế hoạch của hắn thiết kế nhắm vào Thanh Thành kiếm phái.

Kế hoạch ngươi tốt, ta tốt, mọi người khỏe, hết lần này tới lần khác bọn họ không tìm ra tật xấu gì, không thể dùng một câu nhân tài là có thể khái quát Tô Tín được.

Nhưng thật tình mọi người không biết, chỉ là một Thanh Thành kiếm phái còn chưa đủ làm Tô Tín phế khí lực lớn thiết kế mưu kế như vậy.

Nói không dễ nghe,Thanh Thành kiếm phái còn không có tư cách này.

Đối với Tô Tín mà nói, hắn làm việc đều có thói quen lợi ích hóa, kể cả kế hoạch lần này cũng như thế.

Tô Tín cười ha hả đi đến bên người Phương Cửu Nguyên, hắn tươi cười rất sáng lạn nhưng dùng ngữ khí lạnh lùng nói:

- Phương đại nhân hôm nay làm rất tốt, Tô Tín ta nhớ kỹ, ngày sau ta sẽ báo đáp thật tốt!

Nghe Tô Tín nói lời này, Phương Cửu Nguyên cảm giác toàn thân lạnh lẽo, giống như có con rắn độc âm thầm ẩn nấp nhìn chằm chằm vào hắn.

Phương Cửu Nguyên vẫn hừ lạnh một tiếng, nói:

- Như thế nào, Tô đại nhân thẹn quá hoá giận hiện tại muốn động thủ sao? Rất tốt, tại hạ phụng bồi đến cùng, ta rất muốn xem, Tô đại nhân có thể đánh chết hai vị Dương Thần cảnh có bao nhiêu khủng bố!

Thân là người Lục Phiến Môn, Phương Cửu Nguyên tự nhiên biết rõ chiến tích Địa bảng của Tô Tín.

Hắn là giết Sầm Vệ Trang cùng Hắc Liên Thánh sứ, chỉ có điều một cái là tính kế, một còn lại là ra tay đánh lén, hắn không đối kháng chính diện với hai người kia, loại chuyện này căn bản không thể phục chế.

Như vậy tính toán bài danh Địa Bảng hơn bốn mươi của Tô Tín là không thấp, lúc nào Tô Tín có thể mặt đối mặt đánh chết một tồn tại Dương Thần Cảnh, khi đó Tô Tín sẽ đứng trong tốp ba mươi Địa bảng.

Cho nên Phương Cửu Nguyên đối mặt với Tô Tín trong nội tâm không có ngọn nguồn, nhưng hắn vẫn dám đánh một trận với Tô Tín.

Tô Tín lại không có trả lời hắn, hắn cười lạnh bên tai Phương Cửu Nguyên sau đó quay người rời đi, nhưng loại thái độ này càng làm Phương Cửu Nguyên sợ hãi.

Hắn hiện tại xem như hiểu cảm thụ của Tô Tín lúc bị Thanh Thành kiếm phái tuyên bố tất sát lệnh.

Không sợ tặc trộm chỉ sợ tặc nhớ thương, đặc biệt Tô Tín là kẻ tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn tàn nhẫn đang âm thầm nhìn chằm chằm vào ngươi, cho dù Phương Cửu Nguyên tung hoành thiên hạ vài chục năm cũng phải sợ hãi.

Hai người bọn họ làm một loạt động tác, Thiết Chiến đều nhìn vào trong mắt, chờ Tô Tín trở về, Thiết Chiến nói với Tô Tín:

- Phương Cửu Nguyên lần này làm việc rất quá phận, phá hư quy củ Lục Phiến Môn ta, làm sai chuyện nên nhận phạt.

- Dù sao hắn cũng là tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, nếu ngươi ra tay đối phó hắn, vậy thì biến thành Lục Phiến Môn tự giết lẫn nhau, không duyên cớ làm người ngoài chế giễu.

Tô Tín cười nói:

- Điểm ấy ta biết rõ, nếu không Phương Cửu Nguyên hắn tuyệt đối ra khỏi không thành Thịnh Kinh.

Thiết Chiến thoả mãn gật đầu, bởi vì Phương Cửu Nguyên phá hư quy củ trước.

Ngươi muốn nhằm vào Tô Tín cũng có thể, cho dù vạch mặt thì đó cũng là nội bộ Lục Phiến Môn tranh quyền đoạt lợi.

Nhưng hiện tại Phương Cửu Nguyên công nhiên nhắm vào Tô Tín trước mặt mọi người, cũng tung hô việc nội bộ Lục Phiến Môn tranh quyền đoạt lợi ra bên ngoài, làm cho Lục Phiến Môn mất mặt, Thiết Chiến không cách nào tha thứ loại chuyện này.

Nói thật chỉ bằng hành vi của Phương Cửu Nguyên, Thiết Chiến có suy nghĩ trực tiếp cướp đoạt tư cách tứ đại thần bộ của hắn.

Chỉ có điều muốn cướp đoạt vị trí tứ đại thần bộ vị không chỉ cần tổng bộ đầu Thiết Ngạo mở miệng, còn cần Cơ Hạo Điển đồng ý mới được, làm như vậy cũng là đề phòng Thiết gia một nhà độc đại trong Lục Phiến Môn.

Cho dù không thể cướp lấy vị trí tứ đại thần bộ của Phương Cửu Nguyên cũng không sao cả.

Phương Cửu Nguyên phá hư quy củ thì phải thừa nhận hậu quả, từ hôm nay trở đi hắn sẽ không dễ chịu trong Lục Phiến Môn a.

Lục Phiến Môn Thiết gia muốn nhằm vào một người nào, cho dù là Lưu Phượng Vũ quyền thế nhất lúc trước cũng không ngăn nổi, càng không cần nói Phương Cửu Nguyên hiện tại.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện