Cửu long cổn bào, đầu đội mũ miện, uy nghiêm khí phách vô tận cho dù cách bích hoạ thì mọi người vẫn cảm nhận được, chỉ có điều tướng mạo Nhân mơ hồ không nhìn rõ gương mặt.
Mọi người kinh hãi không phải bản thân Nhân hoàng, mà là bối cảnh hắn xé rách hư không, trong đó lại ẩn ẩn lộ ra mặt trời mặt trăng và ngôi sao, lộ ra cảnh tượng huyền ảo đến cực điểm!
Từ xưa đến nay, điểm cuối của võ đạo là gì, điểm ấy rất nhiều người đang suy đoán, thậm chí một ít điển tịch thượng cổ còn không ghi lại rõ ràng.
Tuy người mạnh nhất trên giang hồ chính là Chân Vũ Cảnh, kỳ thật rất nhiều người cũng biết, cho dù là Chân Vũ Cảnh cũng có phân mạnh yếu, hơn nữa trên Chân Vũ Cảnh có còn cảnh giới khác hay không, điểm ấy đã dẫn phát rất nhiều người thảo luận, cuối cùng kết quả cho ra một kết luận, có, khẳng định có!
Người khác bọn họ không dám khẳng định, tối thiểu thực lực vị Nhân hoàng kia tuyệt đối mạnh và đáng sợ hơn các cường giả Chân Vũ Cảnh, hơn nữa mọi người phỏng đoán cảnh giới Chân Vũ Cảnh bằng hai câu nói: phá toái hư không, bạch nhật phi thăng.
Chân Vũ Cảnh bị gọi là là lục địa thần tiên, trên Chân Vũ Cảnh là cái gì? Chân Tiên có thể phá toái hư không sao?
Rất nhiều võ giả ngờ vực vô căn cứ, chỉ có điều trừ cường giả Chân Vũ Cảnh chân chính có thể cảm giác được cảnh giới này, những người khác cũng chỉ có thể suy đoán mà thôi.
Bây giờ trên bức bích hoạ miêu tả lại đúng truyền thuyết cảnh giới phá toái hư không, mặc dù không có nói rõ nhưng cũng không kém gì viết rõ bốn chữ phá toái hư không trên đó.
Mọi người nghi hoặc nhìn nhau, chẳng lẽ vị Nhân hoàng ngày xưa thật sự là phá toái hư không rời đi?
Rất nhiều người nơi này không nói chuyện, tất cả đều xem tiếp.
Chỉ có điều bích họa kế tiếp miêu tả cảnh tượng làm bọn họ ngạc nhiên không thôi.
Bích hoạ tiếp theo là Nhân hoàng ngồi trên long thuyền cực lớn, dài chừng vạn trượng và dẫn theo vô số nữ thị vệ tùy tùng đứng trên long chu.
Hơn nữa bốn phía Nhân hoàng còn có một đám võ giả đang đứng, từ quần áo bọn họ mà phân tích, những người này đều là các hoàng tử và một đám võ giả tâm phúc dưới trướng Nhân hoàng.
Chỉ có điều long chu không phải đi ra biển, mà là phiêu phù giữa không trung.
Nếu là người bình thường nhìn thấy cảnh này sẽ sợ hãi, bởi vì người xem bích họa đều là nguyên thần tam cảnh, cũng là người kiến thức rộng rãi, mặc dù bọn họ có chút kinh ngạc nhưng cũng không có ngạc nhiên.
Lực lượng nhất thế hoàng triều thời kỳ thượng cổ thật sự muốn vượt quá bọn họ tưởng tượng, hiện tại rất nhiều truyền thừa trên giang hồ kỳ thật đều có quan hệ với nhất thế hoàng triều.
Ví dụ như trì kiếm ngũ phái chính giữa ba phái cùng Cửu Trọng Kiếm Các có sâu xa, mà Cửu Trọng Kiếm Các là được ngày xưa Nhân hoàng dưới trướng binh qua chín bộ.
Tứ đại Đạo môn trước kia đều là chi nhánh của Đạo môn, mà Đạo môn vào thời điểm nhất thế hoàng triều lại là quốc giáo.
Ngay cả Thiên đình và Địa phủ hiện tại cũng có quan hệ với nhất thế hoàng triều.
Thực lực Thiên đình và Địa phủ cường
đại, tuy truyền thừa bảo tồn hoàn hảo nhưng không có bất cứ truyền nhân nào lưu lại, nguyên nhân trong đó là vì bị nhất thế hoàng triều chém giết.
Nhân hoàng nhất thống thiên hạ, uy thế khôn cùng, bất kể ngươi là tông môn võ lâm hay là thế gia giang hồ đều phải thần phục.
Địa phủ và Thiên đình tự cao thực lực cường đại, nhất thế hoàng triều tập hợp tất cả lực lượng Nhân tộc vẫn có thể chém giết bọn họ không còn một truyền nhân nào.
Như long chu phiêu phù giữa không trung, đoán chừng chính là kiệt tác của Mặc môn lúc trước.
Hiện tại Mặc môn đứng trong hàng ngũ Tà đạo bát môn, các loại cơ quan trên giang hồ đều rất dễ dàng, hơn nữa Mặc môn có thần binh Cự Tử Lệnh cho nên không ai dám đi trêu chọc bọn họ.
Hơn nữa Mặc môn thời điểm thượng cổ còn mạnh hơn hiện tại rất nhiều, có tài nguyên nhất thế hoàng triều làm hậu thuẫn, thủ đoạn của Mặc môn tự nhiên có thể phát huy đến đỉnh phong, có các loại tài liệu, đừng nói là long chu lơ lửng, bọn họ cũng có thể chế tạo ra lầu các lơ lửng.
Bây giờ Mặc môn bởi vì trở ngại tài lực và không tìm thấy tài nguyên lớn như vậy, hơn nữa nhân thủ cũng không đủ, Mặc môn mới chủ công các loại cơ quan loại nhỏ hoặc là khôi lỗi, trên cơ bản không đi nghiên cứu những cơ quan cỡ lớn, thật tình không biết vào thời điểm thượng cổ, Mặc môn nổi danh bằng cơ quan cỡ lớn.
Mọi người đưa mắt nhìn bích họa kế tiếp, long chu chở các cường giả nhất thế hoàng triều bay lên không trung, giữa tầng mây xuất hiện một cánh cửa, bên trong kim mang đại thịnh giống như tiến vào thế giới khác.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đây là phá toái hư không hay là bạch nhật phi thăng? Cũng đều không giống ah, chẳng lẽ cảnh giới phá toái hư không còn có thể mang theo những người khác cùng phi thăng hay sao? Thế gian này thật sự có tiết mục một người đắc đạo gà chó lên trời sao?
Chỉ có điều mọi người ngạc nhiên trước bích họa cuối cùng.
Long chu bay lên không trung một nửa nhưng lại có máu tươi rơi xuống, vô số chân cụt tay đứt rơi xuống dưới.
Bích họa miêu tả cẩn thận, mọi người có thể nhìn thấy rõ giữa bích họa, những chân cụt tay đứt là từ thị vệ và thị nữ trên long chu!
Bích họa cuối cùng miêu tả long chu bay vào trong tầng mây, trừ chân cụt tay đứt trên mặt đất, một chuyện không ai tưởng tượng nổi đã xảy ra.
Hơn nữa cánh cửa trong tầng mây biến mất, nhưng lại có mấy khối phiến đá ngọc trắng rơi xuống, bị một đám người lưng vác trường kiếm nhặt được.