Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 115 - Biến Khéo Thành Vụn


trước sau

Không thể không nói Lục Phiến Môn an bài thân phận giả cho Tô Tín vô cùng dụng tâm.

Sư phụ sớm chết nhiều năm vẫn có lực uy hiếp đủ để chấn nhiếp không ít bọn đạo chích.

Tối thiểu Yến Trọng Hằng được Trương Nghiễm khuyên bảo cũng bỏ qua tâm tư gây phiền toái cho Tô Tín.

Trương Nghiễm cũng âm thầm thở ra một hơi, đối phương là mãnh long quá giang, chính mình là rắn rít địa phương, tuy không thể làm gì đối phương nhưng tốt nhất không xung đột mới là tốt nhất.

Rắn rít địa phương trong Thương Sơn thành cũng không chỉ có một mình Yến Trọng Hằng, hắn cũng không liều lưỡng bại câu thương với Mạnh Thanh Trạch, làm như vậy chỉ làm đám người Yến Thư Hằng chiếm lấy đại tiện nghi.

Lúc này Tô Tín còn không biết ý định của Yến Trọng Hằng, hắn đang ở khách sạn tốt nhất trong thành, tùy thời chuẩn bị đợi bọn họ tới.

Tô Tín nhất định đợi không được, đối tượng chính của hắn chính là Yến Khuynh Tuyết sẽ đích thân đến mời chào, vậy mà cũng không có thực hiện.

Tô Tín vuốt cằm lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ ta trang bức quá mức làm cho đối phương không dám tới? Nếu như vậy chẳng phải ta biến khéo thành vụng?

Tô Tín cân nhắc nhân tâm vô cùng thấu triệt, hắn cũng phân tích ra suy nghĩ của Yến Khuynh Tuyết hiện tại, sau khi có kết quả Tô Tín lại cười khổ.

Hắn dùng hết tâm tư chế tạo ra hình tượng thực lực cường đại, thiếu niên hiệp sĩ lưu lạc chân trời xa xăm, ngực có chính khí và không bị trói buộc.

Hình tượng này chính là hình tượng đại đa số thiếu nữ vẫn si mê, hắn tin tưởng Yến Khuynh Tuyết nhất định sẽ có hảo cảm với hắn.

Không biết làm sao hắn làm quá mức, vậy mà làm cho đối phương không dám tới cửa mời chào, việc này làm cho kế hoạch tiếp cận Yến Khuynh Tuyết của hắn thất bại thảm hại.

Nếu hiện tại hắn chủ động đưa tới cửa nhất định sẽ làm người khác hoài nghi.

- Bỏ đi, cùng lắm ta suy nghĩ biện pháp khác tới gần Yến Khuynh Tuyết là được.

- Thời điểm Tô Tín muốn nghỉ ngơi, bên ngoài có tiếng đập cửa vang lên. Tô Tín bước ra mở cửa, ở trước cửa chính là võ giả Phương Hạo hắn gặp lúc ở phong vân lôi.

Vừa nhìn thấy Tô Tín, Phương Hạo lập tức tươi cười nịnh nọt, hắn nói:

- Cao thủ huynh, ngươi gạt ta thật khổ sở đó, sao ngươi không nói sớm mình là Mạnh Thanh Trạch cường giả Nhân Bảng chứ?

Tô Tín khoát tay nói:

- Lúc vừa gặp mặt ta có nói mình là Mạnh Thanh Trạch, chẳng lẽ ta còn cần phải ồn ào lớn tiếng nói cho tất cả mọi người biết mình có tên trong Nhân Bảng sao?

Phương Hạo lập tức nghẹn lời, khi đó Tô Tín cũng không hề lộ ra khí tức võ giả Tiên Thiên, người bình thường ai có thể kéo suy nghĩ lên cường giả Nhân Bảng cơ chứ?

Lúc này Phương Hạo cũng bỏ những suy nghĩ khác qua một bên, những chuyện này không phải trọng điểm.

Hắn nhìn qua Tô Tín và khát vọng nói:

- Cao thủ huynh, ngươi có thu thủ hạ hay không? Ngươi chưa quen cuộc sống trong Thương Sơn thành này, ta có thể làm tiểu đệ dẫn đường cho ngươi được đó.

Tô Tín giống như cười mà không phải cười nói:

- Miễn phí?

Phương Hạo xấu hổ chà tay vào nhau, nói:

- Cao thủ huynh là người hào phóng như vậy, nhất định sẽ cho ta một ít thù lao đúng không?

- Cao thủ huynh là người tiêu sái, nhất định sẽ không quan tâm tục vật như bạc, đan dược gì đó, công pháp cấp thấp các loại, tiện tay khen thưởng ta một ít là được, ta không kén ăn.

Tô Tín nhìn Phương Hạo, hắn mỉm cười, người này đúng là thú vị.

Hắn vốn cho rằng Phương Hạo sẽ nói lời gì đó đại nghĩa, không nghĩ tới da mặt hắn dày như vậy, hơn nữa còn tự nói công pháp và đan dược nữa chứ, Tô Tín mới lần đầu gặp võ giả da mặt dầy như vậy.

Da mặt Phương Hạo dày thì dày nhưng hắn không ngu, không phải mỗi tên võ giả đều dám làm như hắn.

Hắn dám như vậy là vì Tô Tín có thân phận Mạnh Thanh Trạch hiện tại mà thôi.

Sư phụ Mạnh Thanh Trạch là ‘Tứ Tuyệt Tán Nhân’ Tông Hạo Dương, đây chính là nhân vật hiệp sĩ giao du rộng rãi, hắn có danh tiếng tốt trong võ lâm, Mạnh Thanh Trạch thân là đồ đệ của hắn thì phẩm hạnh không kém chút nào.

Trước kia Tô Tín trượng nghĩa ra tay cứu Yến Khuynh Tuyết, Phương Hạo cũng nhìn vào trong mắt, dù sao hắn xem ra Mạnh Thanh Trạch là cao thủ Nhân Bảng, thực lực cường đại, có tâm tư hiệp nghĩa.

Như vậy Mạnh Thanh Trạch có cự tuyệt hắn cũng sẽ không quá mức, nếu đổi thành một gia hỏa hung thần ác sát thì Phương Hạo không dám tìm tới cửa.

Nếu hắn biết thân phận chân chính của Tô Tín là Tô Tín trong Hắc bảng, càng là bang chủ tâm ngoan thủ lạt nổi danh Thường Ninh phủ thì hắn chắc chắn không cười nổi.

- Đi, trong khoảng thời gian ta ở Thương Sơn thành này, ngươi đi theo ta.

Tô Tín suy nghĩ và quyết định lưu hắn lại.

Hắn cũng chưa quen thuộc người hoặc việc trong Thương Sơn thành, có Phương Hạo là rắn rít địa phương ở bên cạnh giảng giải cũng dễ làm hơn nhiều.

Huống hồ Phương Hạo này nhìn rất thông minh, bảo hắn xử lý một ít việc cũng dễ dàng.

Nghe thấy Tô Tín đáp ứng nhận lấy hắn, Phương Hạo lập tức đại hỉ nói:

- Ha ha! Ta biết ngay cao thủ huynh ngươi nhất định sẽ nhận lấy ta, Phương Hạo ta làm được cái gì lớn nhưng có thể xem như mật thám trong Thương Sơn thành, thậm chí là cả Tương Nam không có gì ta không biết.

Tô Tín ném cho hắn một lọ đan dược và nói:

- Đừng gọi ta cao thủ huynh, ta nghe không được tự nhiên, đây là đan dược ứng trước cho ngươi, chờ tới lúc ta rời khỏi Thương Sơn thành sẽ cho ngươi một ít.

Tô Tín cho hắn là Thiếu Lâm Tiểu Hoàn đan, lần trước hắn rút thưởng đạt được một ít, dùng một bộ phận còn thừa lại ba viên đủ cho Phương Hạo dùng.

Quả nhiên, Phương Hạo mở đan dược ra xem xét, gương mặt hắn mừng rỡ như điên.

- Thiếu Lâm Tiểu Hoàn đan, hàng cao cấp đó! Đa tạ cao thủ huynh... Không đúng, ta vẫn gọi ngươi là công tử đi, xưng hô này được chứ?

Tô Tín gật đầu nói:

- Tùy ý, ngươi đi ra khách sạn đặt phòng đi, bắt đầu ngày mai đi theo ta.

Phương Hạo lập tức gật gật đầu, hắn mang theo Thiếu Lâm Tiểu Hoàn đan chạy ra ngoài.

Đối với võ giả Hậu Thiên mà nói, đan dược như Tiểu Hoàn đan với bọn họ mà nói nó không khác gì thần dược.

Lúc trước Tô Tín đạt được Tiểu Hoàn đan có thể trong mười ngày trùng kích Hậu Thiên trung kỳ, dược
tính thập phần cường đại.

Thậm chí với võ giả Tiên Thiên mà nói, Tiểu Hoàn đan cũng có thể sử dụng làm đan dược tu luyện hàng ngày, chỉ có điều dược tính yếu đi không ít mà thôi.

Lúc này trong phủ thành chủ Thương Sơn thành, trong đại sảnh âm u có lão giả đang ngồi trên ghế rồng làm bằng hoàng kim.

Tướng mạo của hắn thập phần già nua, tóc đã hoa râm, trên mặt đầy nếp nhăn nhưng không thể che giấu ánh mắt như hùng ưng của hắn.

Lão giả này chính là thành chủ Thương Sơn thành, Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư, Yến Hoàng Cửu một đời kiêu hùng!

Yến Hoàng Cửu thiếu niên xuất thân nghèo khổ, thanh niên bừa bãi vô danh, thẳng đến trung niên mới có thể phát triển, hắn có thể mở đường máu trong tất cả đại tông môn Tương Nam và thành lập Thương Sơn thành.

Hiện tại hắn đã già nua, thậm chí thọ nguyên tới gần nhưng trên người mang theo uy thế không giảm, hắn vẫn là Yến Hoàng Cửu kiêu hùng một đời, hùng bá Thương Sơn thành nhiều năm.

Lúc này Yến Hoàng Cửu nhìn một tên hắc y nhân không rõ dung mạo, hắn cung kính giao quyển sách cho Yến Hoàng Cửu, trong đó có ghi chép tất cả mọi chuyện diễn ra tại phong vân lôi ngày hôm nay.

Thời điểm hắn nhìn thấy những lời Yến Trọng Hằng nhục nhã Yến Khuynh Tuyết lúc đó, ánh mắt Yến Hoàng Cửu lúc này đầy lạnh lẽo.

- Lão nhị đúng là quá không tưởng tượng nổi mà.

Hắn có thể cho phép con cái của mình cạnh tranh với nhau, thậm chí hắn còn cổ vũ bọn chúng đi cạnh tranh nhưng loại nhục nhã và khi dễ hiển nhiên như vậy làm hắn không nhịn được.

Chờ sau khi Tô Tín xuất hiện thì ánh mắt hắn khác thường.

Lúc hắn nhìn thấy bài thơ ‘thiên hạ phong vân có bọn ta’ của Tô Tín, cảm xúc của hắn lúc này hơi kích động.

Bài thơ này mang theo ý cảnh tiêu sái tiếu ngạo giang hồ, đủ để dẫn động bản tâm của nhiều võ giả.

- Đệ tử Tông Hạo Dương? Kiếm, thơ, rượu, cờ, hắn lại truyền thừa ba loại, thực lực cũng không tồi.

Với tầm mắt của Yến Hoàng Cửu, Mạnh Thanh Trạch có thể một kiếm đánh bại Yến Trọng Hằng kỳ thật thực lực khẳng định không chỉ xếp hàng một trăm lẻ sáu Nhân Bảng đơn giản như vậy.

Hiện tại chiến tích của hắn quá ít cho nên mới làm cho bài danh của hắn trong Nhân Bảng bị đánh giá thấp như vậy.

- Khuynh Tuyết có tìm Mạnh Thanh Trạch không?

Yến Hoàng Cửu hỏi.

Hắc y nhân lắc đầu.

- Lương Hạc có đề nghị tiểu thư đi tìm Mạnh Thanh Trạch nhưng lại bị tiểu thư cự tuyệt.

Lương Hạc chính là tên của Lương bá.

- Da mặt Khuynh Tuyết quá mỏng.

Yến Hoàng Cửu thở dài một hơi, nội tâm hắn có cảm giác áy náy.

Đời này hắn có mười ba con cái nhưng chính thức làm hắn cảm thấy mình thua thiệt cũng chỉ có Yến Khuynh Tuyết mà thôi.

Những năm gần đây Yến Hoàng Cửu vẫn đối xử với con cái của mình như nhau, cho bọn họ tài nguyên như nhau nhưng Yến Khuynh Tuyết trên tiên thiên có phần không đủ.

Nàng không có ưu thế nhà mẫu thân như những người khác, cũng bị các con cái khác xa lánh, hơn nữa hắn làm phụ thân chẳng quan tâm mới dẫn tới tình cảnh hôm nay của Yến Khuynh Tuyết.

Lúc trước hắn muốn tìm ra người thừa kế một cách công chính, nhưng nhìn thấy tình cảnh này thì làm gì có công chính đáng nói chứ?

Nghĩ đến Yến Khuynh Tuyết, Yến Hoàng Cửu lại không tự chủ nhớ tới mẫu thân Yến Khuynh Tuyết, đó là nữ nhân làm hắn động tâm.

Người ở bên ngoài xem ra Yến Hoàng Cửu cả đời này diễm phúc không ngừng, tới trung niên có hơn mười mỹ nhân thê thiếp, hơn nữa đều có lai lịch bất phàm.

Nhưng kỳ thật chỉ có hắn tự mình biết, hắn cưới mười hai nữ nhân kia chỉ vì Thương Sơn thành có thể đứng vững gót chân tại Tương Nam mà thôi.

Một người đơn thương độc mã thành lập thành trì lớn nhất Tương Nam, cho dù Yến Hoàng Cửu có thực lực Dung Thần Cảnh cũng không có khả năng, tất cả thế lực võ lâm Tương Nam không trơ mắt nhìn hắn quật khởi, bọn họ có thể lựa chọn hai con đường, một đường là chèn ép, một đường là kết minh.

Muốn kết minh thì quan hệ thông gia là lựa chọn tốt nhất, mà Yến Hoàng Cửu lúc trước không phải lựa chọn quan hệ thông gia, khi đó hắn chờ bị chín thành thế lực võ lâm Tương Nam chèn ép.

Cho nên cuối cùng Yến Hoàng Cửu lựa chọn thỏa hiệp, lựa chọn cưới đối tượng tới từ các thế lực lớn tại Tương Nam.

Như vậy Thương Sơn thành của hắn mới có thể phát triển thuận lợi tại Tương Nam, biến thành đệ nhất Tương Nam đại thành hiện tại, Yến Hoàng Cửu hắn cũng trở thành kiêu hùng Tương Nam, trong đó mất cái gì cũng chỉ có hắn tự biết.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện