Tổng có 6 lượt rút thưởng, năm lượt đầu chẳng rút được thứ gì ngon cả, theo sự hiểu biết của Tô Tín với hệ thống, lần rút cuối này có lẽ sẽ có bất ngờ.
Lượt rút cuối cùng bắt đầu, vòng quay không ngừng chuyển động, thời gian quay của lượt này dài hơn năm lượt trước, cuối cùng kim cũng dừng lại ở ô công pháp như mong muốn.
Trên màn hình lớn hiện ra một dáng người mật tông phiên tăng, tay cầm kim luân lớn, khí thế bất phàm.
- Chúc mừng ký chủ rút được nhân vật quốc sư Mông Cổ, trang bị kèm theo bốn loại công pháp là “Long Tượng Bát Nhã Công”, “Ngũ Luân Đại Chuyển”, “Du Già Mật Thừa”, “Mật Tông Ấn Pháp”.
- Cấp đánh giá nhân vật là ba sao rưỡi, cấp công pháp là hai sao rưỡi đến bốn sao. Ký chủ có thể chọn rút ngẫu nhiên, cũng có thể dùng 3200 điểm phản diện để tiến hành chọn chỉ định.
- Gặp vận may lớn rồi!
Đây là lần đầu Tô Tín rút được nhân vật trên ba sao, không ngờ đây là nhân vật đại phản diện nổi tiếng trong truyện Thần Điêu.
Quốc sư Mông Cổ thời hưng thịnh nhất là nhân vật có thể sánh ngang với một trong ngũ tuyệt Hoàng Dược Sư, trong bốn công pháp của ông ta dù là loại yếu nhất cũng đạt cấp hai sao rưỡi.
Điều khiến Tô Tín thèm muốn đó là bí thuật luyện thể mật tông vô thượng Long Tượng Bát Nhã Công.
Long Tượng Bát Nhã Công gồm mười ba tầng, mỗi tầng đều có sức mạnh của nhất long nhất tượng, viên mãn mười ba tầng sẽ có sức mạnh mười ba long mười ba tượng.
Tất nhiên điều này có hơi cường điệu hóa, Long Tượng Bát Nhã Công giai đoạn đầu tuyệt đối không hề mạnh như vậy, nhưng khi tu luyện Long Tượng Bát Nhã Công đến giai đoạn cuối, uy lực sẽ tăng gấp mấy lần.
Quốc sư Mông Cổ là kỳ tài được ông trời ưu ái, mới tu luyện Long Tượng Bát Nhã Công đến tầng thứ mười đã có thể có được sức mạnh ngàn cân ngang sức khi so tài với Tiêu Hồn Chưởng của Dương Quá.
- Rút ngẫu nhiên đi.
Hiện điểm phản diện của Tô Tín không đủ, cũng chỉ có thể dựa vào vận may mà thôi, dù không rút được Long Tượng Bát Nhã Công cũng không chẳng sao, những công pháp khác có yếu đến mấy cũng là cấp hai sao rưỡi rồi.
- Chúc mừng ký chủ thành công rút được bộ “Long Tượng Bát Nhã Công”, cấp đánh giá là bốn sao.
- Thế mà rút được Long Tượng Bát Nhã Công!
Tô Tín mừng thầm, công pháp bốn sao này tuyệt đối có thể giúp thực lực của cậu tăng vụt lên cao.
5% độ thuần thục ban đầu đã giúp trọng lượng cơ thể Tô Tín nảy sinh sự biến hóa, dường như đã tăng lên mười mấy cân.
Một quyển thư tịch được dệt bằng tơ tằm xuất hiện trước mặt Tô Tín, bên trong toàn là chữ Phạn nhưng nhờ hệ thống nên Tô Tín có thể đọc hiểu ngay chữ bên trong.
Đọc hết một lượt Long Tượng Bát Nhã Công trong hệ thống xong Tô Tín liền cười nhăn nhó.
Thì ra cậu đã nghĩ Long Tượng Bát Nhã Công quá đơn giản, nó đúng là loại công pháp vô cùng mạnh, nhưng đối với việc tăng thực lực bản thân thì lại chẳng có tác dụng nhiều như tưởng tượng.
Việc tu luyện Long Tượng Bát Nhã Công cần tiến hành tuần tự từng bước, không có đường tắt để đi, nếu có người sống được đến nghìn tuổi, cuối cùng cũng sẽ đạt được cảnh giới tầng mười ba, có được sức mạnh của mười ba long mười ba tượng.
Nhưng tuổi tác con người có hạn, những cao tăng tu sĩ của mật tông đến cuối đời miễn cưỡng cũng chỉ tu luyện được đến tầng bảy hoặc tám, cả mật tông chỉ có quốc sư Mông Cổ tư chất trác tuyệt nên mới tu luyện được đến tầng mười.
Còn ranh giới của Long Tượng Bát Nhã Công này vừa hay lại ngang tầng mười, chỉ ba tầng sau cùng thì Long Tượng Bát Nhã Công mới xuất hiện uy lực đột phá mạnh mẽ, mười tầng đầu chỉ được đánh giá ngang với những công pháp cấp ba sao mà thôi.
Nhưng những khuyết điểm này với Tô Tín còn có thể khắc phục được.
Thế giới trong nguyên tác Thần Điêu được coi là một thế giới võ hiệp, dù tu luyện đến cấp bậc ngũ tuyệt thì thọ đến trăm tuổi cũng đã là giới hạn tối đa.
Vì vậy không có ai trong mật tông có thể tu luyện Long Tượng Bát Nhã Công trên tầng mười, chỉ có quốc sư Mông Cổ dựa vào tư chất trác tuyệt của mình mới tu luyện được đến tầng mười.
Nhưng thế giới mà Tô Tín hiện đang ở lại không giống, theo cậu biết, võ sĩ tiên thiên khí huyết tràn trề, muốn sống đến hơn trăm tuổi vốn không khó.
Mà cảnh giới trên tiên thiên còn gọi là cảnh giới tông sư nguyên thần tam cảnh, mạnh hơn rất nhiều so với cảnh giới tiên thiên, người có tuổi thọ hơn hai trăm tuổi cũng không hiếm thấy.
Huống hồ thế giới trong Thần Điêu chỉ có thể tu luyện Long Tượng Bát Nhã Công dựa vào tích lũy nội lực để tu luyện tuần tự từng bước một, còn ở đây có thể dùng các loại đan dược khác nhau.
Chỉ cần không dùng những loại đan dược tiến cấp quá nhanh, chỉ dùng các loại dược lực ôn hòa như dưỡng khí đan mang tác dụng phụ trợ tu luyện thì sẽ không cần lo sợ mối nguy tẩu hỏa nhập ma.
Cất giữ Long Tượng Bát Nhã Công xong, Tô Tín rời không gian hệ thống, bắt đầu vận nội lực theo Long Tượng Bát Nhã Công, tôi luyện cơ thể.
Bản chất công pháp này vẫn là công pháp luyện thể, nó giúp tăng nội lực không nhiều nhưng ở cảnh giới hậu thiên, Long Tượng Bát Nhã Công lại có thể tăng tốc vận nội công, tiến hành đột phá nhanh hơn.
Hậu thiên luyện thể, vốn là dùng nội lực thúc đẩy sự tuần hoàn chân khí trong cơ thể, tăng cường khí huyết, đả thông liên tục các huyệt vị.
Loại công pháp Long Tượng Bát Nhã Công luyện thể này có tác dụng rất lớn đối với khí huyết cơ thể, có thể giúp giảm đi nhiều sự cản trở trong việc đả thông huyệt vị.
Hiện Tô Tín đã đả thông bảy mươi hai huyệt vị, trong một ngày cậu dựa vào đan dược hỗ trợ còn có lượng lớn khí huyết mà Long Tượng Bát Nhã Công mang lại sẽ có thể đột phá liền tám huyệt vị.
Long Tượng Bát Nhã Công hiện giờ của Tô Tín mới chỉ có 5% độ thuần thục mà thôi, vẫn chưa đạt đến tầng một, Tô Tín ước tính sau khi cậu đột phá đến tầng một thì bản thân có thể tăng đến bậc hậu thiên đại viên mãn.
Tô Tín có được Long Tượng Bát Nhã Công thì thực lực tăng tiến, nhưng có người lại đang cảm thấy mình đã già, thực lực ngày
càng đi lùi, người này chính là Sa Phi Ưng.
Sa Phi Ưng sớm đã đến tuổi thất tuần, dù ông có thực lực hậu thiên đại viên mãn thì cũng đã bắt đầu cảm thấy sức lực của mình không còn sung mãn nữa, giờ ông có thể phát huy hết thực lực của một trăm linh tám huyệt vị toàn thân đã coi như không tồi rồi.
Chính vì như vậy nên Sa Phi Ưng cảm thấy nguy cơ trùng trùng.
Già đi trẻ đến, Sa Phi Ưng cần truyền hết tất cả lại cho Sa Nguyên Đông, ông tuyệt đối không thể như Thanh Trúc bang được, để con trai mình trở thành một con rối!
- Nếu Nguyên Đông có được một nửa mưu trí như tiểu tử Tô Tín kia thì mình đã có thể yên tâm buông tay rồi.
Sa Phi Ưng thở dài một hơi.
Yêu cầu của ông rất thấp, ông không cầu mong Sa Nguyên Đông có thực lực như Tô Tín, chỉ cần hắn có được một nửa sự mưu trí của Tô Tín, cùng với uy danh Sa Phi Ưng tích lũy được trong Phi Ưng bang, ông cũng đã không cần lo Sa Nguyên Đông bị các đường chủ và đại đầu mục khống chế.
Nhưng cuối cùng Sa Nguyên Đông cũng chẳng phải Tô Tín, giờ Sa Nguyên Đông tuyệt đối không thể gồng gánh nổi Phi Ưng bang.
Sa Phi Ưng giờ đã cảm thấy được, Phi Ưng bang đã dần tuột khỏi sự khống chế của mình.
Trong bốn đường chủ ngoài Lâm Phục Hổ ra, ba người khác đều có tâm tư riêng, dù hiện có Lâm Phục Hổ đó thì ông cũng không dám chắc đối phương sẽ hoàn toàn đứng về phía mình.
Trong ba đường chủ này, Trang Lê có tiền, Đổng Thành Vũ có quyền, truyền công đường của Tô Tín chỉ trong mấy ngày đã lấy được vô số lòng người, những đường chủ này đều khiến Sa Phi Ưng vô cùng kiêng dè.
Còn những đại đầu mục thuộc hạ của Sa Phi Ưng, trừ đi Hầu Thông đã chết và người đã về quê dưỡng lão thì chỉ còn đại đầu mục nổi danh Hổ Tam Gia, đồng thời cũng là người thứ mười ba.
Quyền lực tự chủ của mười ba đại đầu mục này quá lớn, trong tay đều có địa bàn và thuộc hạ của chính họ, có những thuộc hạ của bọn họ còn không thừa nhận người bang chủ như ông, chỉ nghe theo đại đầu mục của họ.
Giống như thuộc hạ chủ chốt của Tô Tín vậy, nếu giờ Tô Tín trở mặt với Sa Phi Ưng, những người này tuyệt đối sẽ đứng về phía Tô Tín, chuyện này quá nguy hiểm!
Ban đầu ông cho những đại đầu mục này quyền lợi quá lớn, giờ ông cũng hơi hối hận.
Lúc Phi Ưng bang vừa được dựng nên, Sa Phi Ưng tàn nhẫn trừ khử đi những đại đầu mục có thể gây nên uy hiếp với bản thân mình.
Vì an ủi những người còn lại, ông liền lần lượt cho bọn họ quyền tự chủ khá lớn để họ yên lòng, không ngờ cứ như vậy đã trở thành thế đuôi to khó vẫy, thế lực các đại đầu mục bên dưới gộp lại còn lớn hơn cả bang chủ như ông.
- Quyền lợi các ngươi là ta cho, giờ nó vẫn là của ta!
Sắc mặt Sa Phi Ưng lạnh lẽo, hỗn loạn giữa do dự và dứt khoát, nhân lúc uy lực bản thân vẫn còn, chi bằng thẳng tay thu về lại những quyền lợi trong bang, nếu ai phản kháng vậy sẽ giết luôn!
Dù sao hơn mười năm trước, bản thân ông cũng đã giết đi một tốp, giờ ông cũng không ngần ngại giết thêm tốp nữa.
Còn về chuyện làm như thế có ảnh hưởng đến thực lực của Phi Ưng bang hay không thì ông cũng chẳng thể lo nhiều như vậy. Phi Ưng bang nằm trong tay Sa Phi Ưng ông và Sa Nguyên Đông mới là Phi Ưng bang!
Hôm sau, Tô Tín nhận được thư từ tổng đường, nói là cần các đường chủ và đại đầu mục đến tổng đường để nghị sự.
Hoàng Bính Thành gãi đầu kinh ngạc nói:
- Gần đây chẳng xảy ra chuyện gì mà, đi nghị sự chuyện gì chứ?
- Đi rồi sẽ biết thôi.
Giờ cậu cũng không đoán được Sa Phi Ưng muốn giở trò gì, dù sao cũng đi xem sao đã, tùy cơ ứng biến thôi.
Khi Tô Tín dẫn theo Lý Hoại cùng Hoàng Bính Thành đến tổng đường thì những đại đầu mục khác gần như đã đến đủ, mọi người đều chào hỏi khách sáo với Tô Tín, lời nói có phần nồng nhiệt.
Khoảng thời gian gần đây Tô Tín giúp bọn họ khá nhiều, một mặt họ vừa nợ ân tình của Tô Tín, mặt khác cũng nhìn thấy được khả năng của cậu, giờ bọn họ đang rất bội phục Tô Tín.
Lưu Thắng Minh đi đến chào hỏi:
- Tô lão đại, gần đây trong bang xảy ra chuyện gì sao? Sao bang chủ lại gọi chúng ta đến nghị sự vậy?
Có vài đại đầu mục dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Tô Tín, bởi những lần nghị sự gần đây đều là vì Tô Tín gây chuyện.
Tô Tín lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, lát nữa bang chủ và ba vị đường chủ kia đến thì sẽ rõ thôi.
Một lúc sau Đổng Thành Vũ ba người bọn họ bước vào, nhưng lại không thấy bóng dáng bang chủ đâu, điều này khiến mọi người ngạc nhiên.
Trước kia khi bang chủ nghị sự đều là đã thương lượng xong với ba vị đường chủ, rồi họ cùng nhau đến, giờ chỉ thấy ba người bọn họ mà chẳng thấy bang chủ đâu là sao?
Thật ra Đổng Thành Vũ ba người bọn họ cũng rất khó hiểu, lần này bang chủ nghị sự đột xuất, trước khi nghị sự bang chủ cũng chẳng nói gì với họ, chỉ thông báo cho họ đến, điều này khiến cho người nông cạn nhất trong ba người như Lâm Phục Hổ cũng cảm thấy kỳ lạ.