Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Quốc Giáo


trước sau

Tô Tín nói rất cuồng vọng, Trì Minh Thượng Sư cười lạnh một tiếng, lúc này mới nói:

- Quả nhiên là vô tri không sợ, dùng thần phàm tục muốn trảm thần, ngươi cho rằng ngươi là ai?

Tô Tín lạnh nhạt nói:

- Ngươi không dám, cho nên đời này ngươi sẽ dừng bước tại đây, ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ, còn nói cái gì chứ?

Trì Minh Thượng Sư sắp tức giận dã bị Đại Thế Chí Thượng Sư cản lại.

- Tô đại nhân, ngươi đến chỗ ta không phải vì cãi nhau đấy chứ?

Đại Thế Chí Thượng Sư thản nhiên nói.

Tô Tín nhún nhún vai, nói:

- Cũng không phải ta muốn nhao nhao.

Đại Thế Chí Thượng Sư làm thủ thế mời, nói:

- Mời Tô đại nhân vào trong nói chuyện.

Tô Tín gật đầu, hắn đi cùng Đại Thế Chí Thượng Sư vào trong phòng.

Sau khi ngồi xuống, Đại Thế Chí Thượng Sư hỏi:

- Tô đại nhân, không biết lần này ngươi tới đây là muốn làm gì?

Tô Tín không có trả lời, mà là hỏi ngược lại:

- Ta muốn hỏi thượng sư một câu, lần này Mật Tông bắc thượng là chuẩn bị đặt căn cơ trong Trung Nguyên hay sao?

Trì Minh chen miệng nói:

- Đương nhiên, nếu không tại sao Tây Cương Mật Tông chúng ta lại phí khí lực lớn như vậy để đạt thành hiệp nghị với Nhân Hoàng Đại Chu của các ngươi?

Tô Tín lườm Trì Minh Thượng Sư, những võ giả Tây Cương Mật Tông này thật không hiểu quy củ, nếu như đổi thành tông môn khác, có cường giả Dương Thần cảnh đang nói chuyện, ngươi dám xen vào chính là phá hư quy củ.

Đương nhiên võ giả tu luyện tới Dung Thần cảnh sẽ không ngu xuẩn, bọn họ biết thời điểm nào nên làm việc nào.

Đại Thế Chí Thượng Sư làm như không nghe thấy Tô Tín nói, Tô Tín tiếp tục nói:

- Thượng sư, các ngươi muốn đặt căn cơ tại Trung Nguyên, các ngươi không thể làm được trong tình huống hiện tại.

Trì Minh Thượng Sư lại chen miệng vào:

- Chúng ta sắp hoàn thành việc này, chỉ có điều bởi vì ngươi bỗng nhiên nhúng tay làm cho thất bại, nếu không chúng ta có nắm chắc rất lớn lôi kéo Long Hoa hầu.

Tô Tín khinh thường, hắn cười lạnh và nói:

- Các vị, các ngươi cho rằng lực ảnh hưởng của Long Hoa hầu tại Đại Chu là rất lớn sao? Các ngươi chỉ vừa tới Đại Chu, cho nên các ngươi không hiểu khung quyền lợi của Đại Chu.

- Trong Đại Chu, những kẻ không có quyền lợi nhất chính là đám công hầu, đừng nhìn thực lực của bọn họ, bọn họ chỉ tương đương tiểu thế gia mà thôi, không có thành tựu gì cả.

- Người cầm quyền chính thức của Đại Chu chính là Lục Phiến Môn, quân đội, Hoàng Gia Cung Phụng Đường, hoàng tộc họ Cơ.

- Thậm chí quyền lực của tổng bộ đầu cùng hành quân đại tổng quản ở bốn mươi chín đạo của Đại Chu đều có quyền lực lớn hơn đám công hầu kia.

- Các ngươi lại suy nghĩ lôi kéo bọn họ, ta không thể không nói, quyết định như vậy quá ngu xuẩn.

- Hơn nữa dùng thực lực hiện tại và danh vọng của Mật Tông, các ngươi muốn mời chào công hầu Đại Chu cũng không dễ dàng.

- Huống hồ thứ cho ta nói thẳng, chỉ bằng phương thức tuyển người của các ngươi hiện tại, các ngươi đang dùng phương thức đắc tội người khác đấy.

- Ta nói rồi, Thịnh Kinh thành có quy củ Thịnh Kinh thành, Đại Chu cũng có quy củ Đại Chu, các ngươi muốn bắc thượng truyền đạo, các ngươi phải tuân thủ những quy củ này, nếu không các ngươi vĩnh viễn chỉ là người đến từ bên ngoài.

- Lúc này ta xung đột với các ngươi, nhưng ngày sau các ngươi dám cam đoan không xung đột với người khác trong Lục Phiến Môn và quân đội hay không?

Tô Tín nhìn Đại Thế Chí Thượng Sư và nói:

- Các ngươi biết mình là người bên ngoài tới nhưng không tuân thủ quy củ nơi này, kết quả sẽ bị tất cả võ giả Đại Chu nhằm vào.

- Cho dù bệ hạ bảo trụ các ngươi, nhưng lần này các ngươi bắc thượng truyền đạo đã phí công vô ích, không thể mời chào người nào.

Tô Tín nói thế đã chọc giận Trì Minh, hắn không giỏi ăn nói cho nên không biết nên phản bác như thế nào.

Nhưng ánh mắt Đại Thế Chí Thượng Sư lại tỏa sáng, hắn áp chế Trì Minh Thượng Sư sắp bạo phát, hắn hỏi Tô Tín:

- Tô đại nhân nói mình tới nơi này không phải nhục nhã Mật Tông? Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Tô Tín nói:

- Rất đơn giản, ta chỉ muốn bàn giao dịch với Mật Tông các ngươi mà thôi.

Đại Thế Chí Thượng Sư hỏi:

- Giao dịch gì?

Tô Tín trầm giọng nói:

- Giúp Mật Tông các ngươi truyền đạo tại Trung Nguyên!

Nghe Tô Tín nói lời này, Trì Minh Thượng Sư cười lạnh nói:

- Tô Tín, ngươi quá kiêu ngạo khi nói ra lời này, ngươi là người ngoài, dựa vào cái gì giúp chúng ta truyền đạo tại Trung Nguyên?

Tô Tín lắc đầu nói:

- Việc này không phải chuyện của người ngoài, ta không hiểu Mật Tông nhưng ta hiểu Đại Chu và Trung Nguyên.

- Các ngươi tới Trung Nguyên truyền đạo chỉ cần hoàn thành hai việc là đủ, một là căn cơ, một còn lại chính là Thiếu Lâm tự.

- Bây giờ nói căn cơ, Mật Tông các ngươi hiện tại có căn cơ tại Tây Cương, cho nên các ngươi muốn truyền đạo vào Trung Nguyên cần phải đặt vững căn cơ tại nơi này.

Đại Thế Chí Thượng Sư thở dài nói:

- Đương nhiên chúng ta biết việc này, cho nên Tây Cương Mật Tông chúng ta mới có thể tiến hành giao dịch với Nhân Hoàng Đại Chu, đổi lấy tư cách truyền đạo tại Thịnh Kinh thành.

- Chúng ta vốn suy nghĩ dùng Thịnh Kinh thành làm căn cơ sau đó truyền đạo khắp bốn phía, dù sao các đạo khác của Trung Nguyên có các thế lực đỉnh cấp trấn thủ, nếu Mật Tông ta truyền đại tại đó, chắc chắn sẽ phát sinh xung đột không cần thiết với các thế lực này, cho nên cuối cùng chúng ta mới chọn Đại Chu Thịnh Kinh thành làm mục tiêu.

- Chỉ có điều đáng tiếc, cho dù truyền đạo tại Thịnh Kinh thành cũng gian nan, ngươi cũng nhìn thấy, những công hầu Đại Chu kia không có hứng thú gia nhập Tây Cương Mật Tông chúng ta, cho dù Tây Cương Mật Tông chúng ta đưa ra điều kiện gì cũng bị bọn họ cự tuyệt.

Tô Tín lắc đầu nói:

- Thượng sư, suy nghĩ của các ngươi đúng nhưng cách làm lại sai, phải nói các ngươi làm còn chưa đủ.

- Hiện tại Tây Cương Mật Tông các ngươi truyền đạo tại Trung Nguyên, ai biết các ngươi có xám xịt rời khỏi Trung Nguyên hay không, bị người ta đá trở lại Tây Cương? Những công hầu Đại Chu đang lo lắng việc này.

- Hơn nữa các ngươi muốn truyền đạo tại Đại Chu, như vậy nhất định cần đạt được bệ hạ tán thành, bọn họ đều là thần tử Đại Chu, đương nhiên sẽ không dễ dàng gia nhập giáo phái khác.

Trì Minh Thượng Sư ở bên cạnh không nhịn được nói:

-
Chúng ta đã đạt thành hiệp nghị với Nhân Hoàng bệ hạ, hắn cho phép chúng ta truyền đạo tại Đại Chu.

Tô Tín vươn tay ra nói:

- Vừa rồi ngươi cũng nói, bệ hạ chỉ đạt thành hiệp nghị với các ngươi, đây chỉ là hiệp nghị mà thôi.

- Phải biết rằng hiệp nghị chính là lời ngoài miệng, tùy thời cũng có thể xé bỏ.

- Huống chi cho dù không xé bỏ, đợi đến lúc bệ hạ nghiên cứu ra bí mật trong bạch ngọc thạch bản sẽ lưu Tây Cương Mật Tông các ngươi tiếp tục ở lại Đại Chu hay sao?

- Cho nên những công hầu Đại Chu rất lo lắng, bọn họ không phải lo lắng các ngươi, mà là lo lắng bệ hạ đến lúc đó sẽ thay đổi, bọn họ bởi vì gia nhập Mật Tông mà bị liên quan.

Đại Thế Chí Thượng Sư và Trì Minh Thượng Sư nhìn nhau, bọn họ không ngờ trong đó còn ẩn chứa nhiều việc như vậy.

Nói tới âm mưu tính kế và lục đục nội bộ với nhau, đừng nói đám phiên tăng tiềm tu tại Tây Cương Mật Tông như bọn họ, cho dù là các đại phái đỉnh cấp cũng kém triều đình Đại Chu.

Đặc biệt Cơ Hạo Điển là đế vương hỉ nộ vô thường, các thần tử Đại Chu đều cẩn thận từng chút.

- Tô đại nhân ngươi nói Mật Tông ta nên ứng phó thế nào?

Đại Thế Chí Thượng Sư hỏi.

Hắn đã tìm hiểu về Tô Tín, biết rõ Tô Tín chính là người tấn chức nhanh nhất trong triều đình Đại Chu.

Chỉ trong thời gian mấy năm, từ tiểu bộ đầu đã trở thành tứ đại thần bộ quyền thế ngập trời, Tô Tín không chỉ có thực lực cường đại, hắn còn có thủ đoạn khó lường.

Tô Tín nhìn Đại Thế Chí Thượng Sư, nói:

- Rất đơn giản, Mật Tông các ngươi trở thành quốc giáo của Đại Chu, cùng vui buồn với Đại Chu, như vậy mới có thể mượn Đại Chu phát triển thực lực, hơn nữa đám công hầu Đại Chu mới yên tâm gia nhập Mật Tông các ngươi.

- Quan trọng hơn là, chỉ có trở thành quốc giáo của Đại Chu, Mật Tông các ngươi mới có tư cách tranh phong với Thiếu Lâm tự và Đạo Môn.

- Quốc giáo?

Ánh mắt Đại Thế Chí Thượng Sư và Trì Minh Thượng Sư lộ ra vẻ mặt khó hiểu, bởi vì bọn họ đã rất lâu chưa nghe ai nói qua câu này.

Nguyên nhân rất đơn giản, từ khi hoàng triều Trung Nguyên càng ngày càng mạnh, các tông môn trên giang hồ càng ngày càng mạnh, uy thế của Phật tông cùng Đạo môn đã không bằng thời thượng cổ, đặc biệt bọn họ còn phát sinh phân liệt.

Đạo môn chính là quốc giáo thời kì thượng cổ Nhân Hoàng, nhưng về sau có nhiều chi nhánh cho nên phân liệt thành vài chục thế lực, cuối cùng hiện tại chỉ còn thừa lại bốn Đạo môn mạnh nhất và mười mấy thế lực Đạo môn nhỏ yếu.

Mặc dù nói tất cả Đạo gia nhất mạch hiện tại đều thừa nhận đạo thống của nhau, nhưng trên thực tế bọn họ đã là mấy tông môn khác nhau.

Nếu như xuất hiện khó khăn gì đó, Đạo Môn còn có thể tụ tập với nhau, lúc bình thường, bọn họ đều lựa chọn từng người tự chiến.

Phật tông cũng như thế, Phật tông ngày xưa bị Đạo môn áp chế cũng quật khởi vài lần, trở thành quốc giáo của mấy đời hoàng triều, toàn lực chèn ép Đạo môn.

Kết quả đến cuối cùng Phật tông cũng phân liệt và nội loạn, cuối cùng trở thành Thiếu Lâm tự cùng Mật Tông Kim Cương tự hiện tại.

Trong mấy ngàn năm gần đây, các hoàng triều Trung Nguyên đã rất lâu không thành lập quốc giáo, bởi vì không giáo phái nào có thực lực ảnh hưởng đến hoàng triều.

Tô Tín trầm giọng nói:

- Đúng vậy, chính là quốc giáo, danh bất chính, ngôn bất thuận, trước mắt Mật Tông chỉ có dựa vào triều đình Đại Chu mới có thể chính thức bắc thượng truyền đạo, triệt để trở thành một trong các giáo phái trên giang hồ.

- Chỉ có điều các ngươi thật trở thành quốc giáo cũng đừng mơ có thể phong quang như Đạo môn và Phật tông ngày xưa, thậm chí quốc giáo có thể ảnh hưởng đến hoàng triều vận chuyển.

- Các ngươi biến thành quốc giáo cũng chỉ là một bộ phận tạo thành Đại Chu, trở thành thế lực giống như Lục Phiến Môn và quân đội.

- Bệ hạ sẽ không quản các ngươi, nhưng các ngươi phải tận tâm tận lực vì Đại Chu, song phương xem như có lợi cùng lợi.

Tô Tín nói ra lời này cũng không có lừa gạt đám hòa thượng, bọn họ muốn truyền đạo tại Trung Nguyên, trở thành quốc giáo của Đại Chu chính là lựa chọn tốt nhất.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là địa vị của bọn họ phải ở dưới Đại Chu, tuy trên danh nghĩa là quốc giáo, nhưng trên thực tế lại là tay chân của Đại Chu, chỉ có điều hưởng thụ ưu đãi giống như Lục Phiến Môn cùng quân đội.

Hiện tại Đại Chu là thế lực do các thế lực nhỏ tạo thành, chẳng qua đều dùng Cơ Hạo Điển làm trung tâm.

Nhiều thêm một Mật Tông cũng không nhiều, ít một Mật Tông cũng không ít.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện