Điều mọi người nơi này không muốn nghe nhất chính là hai chữ cải cách.
Sa Phi Ưng làm một hồi cải cách trực tiếp cướp sạch quyền lợi trong tay của bọn họ, hiện tại Tô Tín lại muốn cải cách, hắn muốn cái gì?
Mọi người cố tình phản đối nhưng nhìn thi thể tên đại đầu mục đang nằm trên mặt đất, tất cả bọn họ liền câm nín.
Tô Tín nhìn chung quanh sau đó trầm giọng nói:
- Sau này tất cả đại đầu mục và tiểu đầu mục Phi Ưng bang sẽ không tham dự vào bang chiến, chỉ phụ trách dò xét mặt đường bình thường và quản lý địa bàn. Tiền tiêu vặt tất cả bang chúng hàng tháng cố định là một lượng bạc, tiểu đầu mục sẽ tăng gấp mười lần, đại đầu mục lại tăng gấp mười lần.
- Tiền lệ trên địa bàn mỗi tháng đều phải giao nạp trong bang, không được lén giữ lại một phần.
- Trong bang trừ bốn đường khẩu hiện tại ra xây dựng một giám sát đường do Lý Phôi phụ trách, trong thủ hạ của mỗi đại đầu mục sẽ có giám sát đường, giám thị tiền lệ mỗi tháng.
Sắc mặt tất cả đại đầu mục đều rất khó coi, Tô Tín dùng chiêu này thì đại đầu mục như bọn họ chẳng khác gì là bang chúng cao cấp mà thôi.
Mỗi tháng đúng hạn cầm tiền tiêu vặt hàng tháng, không được lưu tiền lệ hàng tháng, còn có người chuyên môn giám thị, việc này gọi là cái gì?
Tô Tín nói tiếp:
- Ta biết rõ thay đổi như vậy các ngươi bất mãn nhưng tôn chỉ của ta chỉ có một, công huân chí thượng, người có năng lực thì làm!
- Muốn đạt được quyền lợi lớn hơn, muốn có thêm tiền tiêu vặt hàng tháng, có thể, các ngươi buông tha thân phận đại đầu mục mà gia nhập chiến đường, chỉ cần chinh chiến và đạt được công huân, tiền tiêu vặt hàng tháng tuyệt đối sẽ không thiếu.
- Trong bốn đường khẩu, truyền công đường sẽ không thay đổi quyền lợi, nhưng từ giờ trở đi Hoàng Bỉnh Thành sẽ làm dường chủ thiện đường, Trang Lê là phó đường chủ, truyền công đường do ta trực tiếp quản hạt.
- Hình đường có được quyền chấp pháp nhưng không có quyền phán quyết, muốn tiến hành trừng phạt đệ tử trong bang nhất định phải thông qua giám sát đường thẩm tra mới có thể quyết định.
Cải cách mấy đường khẩu như vậy là chí mạng với Đổng Thành Vũ và Trang Lê.
Trước kia Sa Phi Ưng cải cách, hình đường cũng không có quyền chấp pháp, chỉ có quyền kiểm tra.
Nhưng hiện tại bọn họ không có cơ hội giám sát, căn bản chính là công cụ chấp hành hình phạt mà thôi.
Giám sát đường cho ngươi chấp pháp ngươi mới có thể chấp pháp, nếu không ngươi chỉ có thể nhìn.
Dù nội tâm bất mãn nhưng Đổng Thành Vũ cũng không dám phản đối Tô Tín.
Hắn vốn có thù cũ với Tô Tín, nếu hiện tại không biết điều mà cứ sống chết mở miệng, hắn hoàn toàn tin Tô Tín dám giết hắn tại chỗ.
Hắn không dám mở miệng, Trang Lê càng không dám mở miệng.
Hoàng Bỉnh Thành chính là tâm phúc của Tô Tín, nhất triều thiên tử nhất triều thần, hắn bây giờ có thể bảo trụ vị trí đường chủ là không tồi, tối thiểu quyền lợi thiện đường không nhỏ.
Tô Tín gõ gõ lên thành ghế và nói:
- Trong tất cả đường khẩu, cải cách lớn nhất chính là chiến đường, hiện các đệ tử trong bang đều có thể gia nhập chiến đường, tiền tiêu vặt của đệ tử chiến đường là hai lượng.
- Đệ tử chiến đường không tham gia vào quản lý bang phái, chỉ phụ trách bang chiến, mỗi lần bang chiến cứ dựa theo công huân ban thưởng.
- Gia nhập chiến đường có nghĩa không quan tâm sinh tử, muốn tiền, muốn quyền, dùng mạng mà đổi! Đã gia nhập chiến đường mà khi lâm trận lùi bước, xử tử!
- Chiến đường do ta trực tiếp quản hạt, Lâm Phục Hổ làm phó đường chủ, đồng thời vị trí đường chủ, đại đầu mục và tiểu đầu mục lên xuống, chỉ cần ngươi có đủ thực lực, có chiến công có thể tấn chức.
Tô Tín muốn cải cách lần này chỉ hơi sửa chữa một ít, chỉ có chiến đường mới là trọng yếu nhất.
Trong mắt Tô Tín, hình thức của Phi Ưng bang lúc trước đúng là thất bại tới cực điểm.
Thủ hạ của đại đầu mục tham gia bang chiến, đại bộ phận mọi người ở phía sau lười biếng, chỉ có một số nhỏ muốn kiến công mới lên trước chém giết.
Mặc dù có chiến đường của Lâm Phục Hổ nhưng những kẻ này chỉ hơn trăm người, căn bản chính là như muối bỏ biển, hơn nữa đầu nhập còn cao.
Hiện tại Tô Tín cải cách, trực tiếp phân bang chúng thành hai bộ phận, bang chúng chiến đấu và không phải chiến đấu.
Không phải bang chúng chiến đấu sẽ không gặp nguy hiểm nhưng mỗi tháng cầm tiền tiêu vặt hàng tháng chỉ đủ ấm no.
Gia nhập chiến đường sinh tử do trời nhưng có thể đạt được đại lượng tiền tiêu vặt và tiền thưởng.
Bởi như vậy quyền lựa chọn hoàn toàn giao cho bang chúng, nhát gan sợ chết thì ở phía sau quản lý hậu cần là được, có dã tâm, muốn tiền, có thể gia nhập chiến đường.
Kể từ đó hiệu suất và thực lực chỉnh thể khi bang chiến tăng lên gấp mấy lần.
Các đại đầu mục ở đây nhìn nhau, bọn họ nghe hiểu Tô Tín nói tư tưởng về chiến đường, chiến đường sau này mới là căn cơ của Phi Ưng bang.
Bọn họ tự nhiên cũng muốn gia nhập chiến đường nhưng sống an nhàn sung sướng nhiều năm như vậy, mấy ai còn dũng khí ra chiến trường chém giết sinh tử.
Trước kia lúc còn làm đại đầu mục, một khi bang chiến có thể chỉ huy ở phía sau, chính thức đi lên chém giết chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Cho nên sau khi suy nghĩ gần như tất cả mọi người lựa chọn tiếp tục ở phía sau làm đại đầu mục, tuy quyền lợi và tiền tiêu vặt hàng tháng bị tiêu giảm đến thấp nhất nhưng tối thiểu vẫn thanh danh và an toàn.
Chỉ có một người lựa chọn gia nhập chiến đường, trở thành đầu lĩnh của chiến đường, người này chính là Lưu Thắng Minh.
Trong rất nhiều đại đầu mục, Lưu Thắng Minh xem như trẻ tuổi, cho nên hắn còn chưa không muốn nhanh lui về phía sau dưỡng lao như vậy.
Huống hồ lần trước vì cứu nhi tử không thành đã khiến hắn tốn không ít tiền, cuối cùng phải cầu đến Tô Tín mới giải quyết được.
Chuyện lần trước gần như đào sạch gia tài của hắn, nếu không gia nhập chiến đường, dựa vào tiền tiêu vặt của đại đầu mục hàng tháng, sinh hoạt ngày sau sẽ khó qua.
Sau khi chế định ra quy định mới, Phi Ưng bang cần thời gian cải cách nhất định và thích ứng, những chuyện này giao cho Hoàng Bỉnh Thành đi xử trí.
Sau khi đánh chết Sa Phi Ưng, nhiệm vụ chi nhánh của Tô Tín đã hoàn thành nhưng ngay sau đó hệ thống lại tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến.
- Kích hoạt nhiệm vụ chính tuyến: xưng bá Thường Ninh phủ. Giải thích nhiệm vụ:
trở thành bang phái mạnh nhất trong Thường Ninh phủ, hơn nữa trở thành tôn vinh chi chủ của tất cả thế lực trong Thường Ninh phủ. Thời hạn một năm.
- Ban thưởng nhiệm vụ: mở ra hệ thống cửa hàng, ban thưởng: một lần quyền hạn rút thưởng chỉ định (đẳng cấp hạn định tam tinh bán).
Nhận được nhiệm vụ này, Tô Tín vừa vui lại vừa buồn.
Vui là hệ thống cửa hàng cũng mở ra, có con đường ổn định, Tô Tín không cần phải dựa vào rút thưởng liều theo vận khí nữa.
Mà buồn là nhiệm vụ này khó hơn mấy nhiệm vụ chính tuyến khác gấp mấy lần.
Trở thành bang phái mạnh nhất Thường Ninh phủ thì đơn giản, Tô Tín không kể thành phẩm bồi dưỡng đệ tử chiến đường, hơn nữa thực lực của chính mình không ngừng tiến bộ, cho dù suy đoán bảo thủ, trong vòng nửa năm Phi Ưng bang có thể vượt qua Tam Anh hội, trở thành bang phái mạnh nhất trong Thường Ninh phủ.
Nhưng kế tiếp còn phải trở thành tôn vinh chi chủ của tất cả thế lực trong Thường Ninh phủ, việc này khó khăn không nhỏ.
Cái gì là tôn vinh chi chủ? Chính là muốn tam bang tứ hội trong Thường Ninh phủ thừa nhận Tô Tín của Phi Ưng bang là lớn nhất, những người khác tôn ngươi làm chủ, cam nguyện làm phụ thuộc dưới trướng của ngươi.
Việc này gian nan cỡ nào?
Trong tam bang tứ hội, Thanh Trúc bang và Giang Dương bang suy nhược, nếu bọn họ không phục thì Tô Tín sẽ đánh phục.
Nhưng tứ hội không dễ giải quyết như vậy.
Tam Anh hội không cần phải nói, ba vị hội chủ đều là tồn tại Hậu Thiên đại viên mãn, Tô Tín cũng không nắm chắc đánh thắng ba người này.
Thiết Đao hội và Thần Phong hội đều là bang phái lâu đời trong Thường Ninh phủ, đã tồn tại trên trăm năm, nội tình thâm hậu.
Mà Huyết Y hội có cảm giác tồn tại cực thấp trong tam bang tứ hội nhưng bối cảnh phía sau bọn họ lại cực kỳ kinh người.
Sau lưng Huyêt Y hội chính là tổ chức sát thủ đệ nhất giang hồ Huyêt Y lâu, được xưng chỉ cần ngươi trả nổi tiền thuê, cho dù là hoàng đế Đại Chu, phương trượng Thiếu Lâm, chưởng giáo đạo môn, gia chủ Tiêu thị cũng dám đi ám sát.
Huyêt Y lâu chỉ thành lập bang phái ngoại vi nho nhỏ trong Thường Ninh phủ mà thôi, đương nhiên không phải vì tranh đoạt địa bàn, mà là vì thu thập một ít sản vật của Nam Man chi địa.
Thường Ninh phủ là đại thành gần Nam Man chi địa nhất, hàng năm giữa hè có rất nhiều Nam Man dị tộc từ trong rừng già ra buôn bán các loại đặc sản.
Những đặc sản này rất hiếm, hàng năm có rất nhiều tiểu thương tới thu mua, chỉ cần có thể vận chuyển ra khỏi Tương Nam, giá cả sẽ tăng ít nhất gấp trăm lần.
Huyêt Y lâu cần thiết chính là một ít độc vật sản xuất trong Nam Man, trong đám sát thủ Huyêt Y lâu có không ít cao thủ dụng độc.
Cho nên Huyêt Y hội mới không xem trọng địa bàn trong Thường Ninh phủ, nó chỉ cần sáu địa bàn tượng trưng, thậm chí không thu tiền lệ, hàng năm chỉ chờ đến giữa hè mới xuất động nhân thủ thu mua độc vật sản xuất trong Nam Man.
Trong Thường Ninh phủ, địa vị của Huyêt Y hội đều là siêu nhiên, cho dù Tam Anh hội thế lực lớn nhất cũng không dám chọc Huyêt Y hội.
Sau lưng người ta chính là cả Huyêt Y lâu, tùy tiện phái ra một hắc y sát thủ cấp thấp nhất đều có thể diệt tất cả bang phái trong Thường Ninh phủ.
Có thể nói cho dù Tô Tín có được thực lực hùng bá cả Thường Ninh phủ cũng không dám bảo Huyêt Y hội tôn hắn làm chủ.
Người ta chỉ cần cầu viện Huyêt Y lâu sau lưng, tất cả mọi chuyện đều giải quyết.
Tô Tín cảm thấy hơi đau đầu, hắn xoa xoa đầu, vấn đề này không dễ giải quyết, hắn cần phải suy nghĩ thật tốt mới được.
- Thực lực, mình bây giờ thiếu nhất chính là thực lực.
Tô Tín thầm than một tiếng.
Đầu tiên khoan hãy nói chuyện hùng bá Thường Ninh phủ, trước tiên phải dìu dắt Phi Ưng bang thành đại bang phái mạnh hơn cả Tam Anh hội mới được.
Tô Tín hiện tại mới chỉ là Hậu Thiên đại viên mãn, hắn chưa nhìn thấy ngưỡng cửa cảnh giới Tiên Thiên, muốn đột phá một đại cảnh giới không thể thực hiện trong thời gian ngắn.
Cho nên vì kế hoạch, hôm nay hắn phải dựa vào hệ thống, nhìn xem có thể tìm được thứ gia tăng sức chiến đấu hay không.
Tiến vào trong hệ thống, Tô Tín hỏi:
- Ta hiện tại có bao nhiêu phản phái trị và cơ hội rút thưởng?
Hệ thống nói:
- Kí chủ hiện tại sở hữu 1300 điểm phản phái trị, một lần rút thưởng trung cấp, ba mươi bảy lần rút thưởng sơ cấp.
Tô Tín gật gật đầu, hắn đổi thành bốn lần rút thưởng trung cấp là đủ.
Sau khi hệ thống cửa hàng mở ra, Tô Tín không có ý định lãng phí phản phái trị quý giá.
Càng hiểu đại phản phái hệ thống, Tô Tín càng cảm thấy rút thưởng là cái bẫy, phản phái trị càng về sau mới là vương đạo.
Rút thưởng cao cấp có tỷ lệ không rút được cái gì, đây quả thực là lừa bố mày tới cực hạn.
Từ khi biết được quy tắc như vậy, Tô Tín liền buông tha tâm tư dựa vào thời gian hối đoái rút thưởng cao cấp, phản phái trị không đủ thì tất cả chỉ là mây bay.