Thị Trấn Bình Minh!
Trong một quán nước ven đường.
"Có tin gì không?" Khải Minh nhìn hai thanh niên xung phong trước mặt hỏi.
Hôm trước, sau khi bôn ba vào căn cứ, tiếp đó Khải Minh dùng trí tuệ ngôn ngữ, sử dụng cấp đại thần của đa cấp, khô khan miệng lưỡi, cuối cùng thủ trưởng Dũng cũng đồng ý cho hắn tham gia vào việc giải cứu Ngọc Mơ.
Và! ! Bác Khải Minh dùng một số lượng lớn vật tư lương thực để mua chức vụ, tuy lúc đầu thủ trưởng không chịu, nhưng không thể không chịu với số lượng nhiều, mà quả thật Khải Minh cho rất rất nhiều, do đó ngoài việc hắn là tiểu đội trưởng của một tiểu đội thanh niên xung phong, Khải Minh còn là một chiến sĩ giải phóng quân cấp Thượng Linh, đây ngang cấp bậc với Thượng Sĩ ở Trái Đất.
Hỏi tại sao bên kia không thắc mắc ở đâu ra mà Khải Minh có nhiều đồ vậy à, tên Khải Minh thao túng tâm lý ghê quá nên việc ấy liền qua.
Thế là bước đầu tiên cũng là hành động khởi đầu cho việc giải cứu, đó chính là tìm hiểu thông tin, và tiểu đội của Khải Minh có nhiệm vụ tìm hiểu phía bắc của thị trấn Bình Minh, tìm hiểu số lượng kẻ địch, nơi phân bố của chúng và tình hình an toàn.
Bởi vì một kế hoạch không thể xảy ra sai xót dù cho nhỏ nhất, vì thế nhất định phải hiểu rõ mọi chuyện, mọi việc, tất cả đường tiến đường lui phải nắm trong tay đầy đủ.
"Đội trưởng, khu vực toàn phía bắc có khoảng 1500 tên lính, một nửa canh tại chỗ, nửa còn lại thay phiên nhau đi tuần, đây là vị trí canh gác của chúng.
" Một tên thanh niên xung phong, mặc lấy quần áo rách rưới trịnh trọng nói, nói xong hắn lấy ra một tấm bản đồ giấy đưa cho Khải Minh.
Liếc qua tấm bản đồ, Khải Minh cảm thấy ngứa ngứa cái mông.
Bà nó chứ, canh phòng nghiêm ngặc ba tầng trong, ba tầng ngoài, ấy vậy bọc thêm 18 tầng dự phòng, muốn chạy trừ việc bay ắt hẳn chỉ còn đường đi trong lòng đất.
Nghĩ ngợi một lúc Khải Minh đành lắc đầu cười khổ, lúc đầu ý định của hắn là, nếu nơi này canh phòng có sơ hở, không chờ đợi hắn sẽ lập tức cứu người.
Nhưng sau khi nhìn sự phân bố trên bản đồ, Khải Minh đành chịu làm theo nhiệm vụ mà mình được giao, cứ để bọn họ cứu người theo kế hoạch đi, mắc công hắn loay hoay làm hỏng chuyện liền toang.
"Lui đi, ra ngoài tôi nói cái này.
" Nhìn đám người, Khải Minh nhỏ giọng nói rồi bấm nút chuồn.
Đến xế chiều, tiểu đội của Khải Minh tập hợp trên một cánh đồng lúa cách thị trấn vài cây số.
"Theo như tình báo, ba ngày sau Đế Quốc Cam sẽ công khai xử bắn tiểu đội Ngọc Mơ tại trấn Bình Minh, tuy kế hoạch lần này có năm mươi phần trăm xác xuất thành công, nhưng xác xuất vẫn quá thấp đi, mà chẳng may có vấn đề lại mất toàn bộ, vì vậy, để phòng ngừa chìm xuồng, chúng ta phải có một phương án dự phòng.
" Khải Minh nhìn tiểu đội của mình nghiêm túc nói.
Tuy có hơi đau đầu vì độ tuổi của tiểu đội, nhưng giờ biết phải làm sao?
Tiểu đội của Khải Minh, tính cả hắn tổng cộng có mười một người, trong đó lớn tuổi nhất là một nam thiếu niên 18 tuổi, bốn thiếu niên 16 tuổi, năm tên thiếu niên còn lại 17 tuổi.
Tên thiếu niên 18 tuổi kia cũng chính là tiểu đội phó của tiểu đội.
Nhìn chung, cái tiểu đội thanh niên xung phong này toàn ở độ tuổi thiếu niên, tuổi tác vẫn còn quá nhỏ đi, mà chắc có lẽ cũng vì chưa đủ mười tám tuổi nên không thể nhập quân ngũ, vì lẽ đó chỉ có thể trở thành thanh niên xung phong chăng.
Bàn bạc, thao túng tâm lý một hồi, Khải Minh bước vào công cuộc cải tạo, huấn luyện đào tạo tiểu đội này lên một con đường chuyên nghiệp cao cấp.
Cứ thế, tiểu đội này được đổi tên thành Tiên Long, sau đó chuyển qua một hòn đảo không người để luyện tập, tập chiến đấu, đối trọng, bắn súng!.
.
Trang bị của bọn họ cũng được kéo đến full combo, mũ bảo hiểm tích hợp công nghệ, giáp thân, giáp tay, giáp chân, giáp lót chống đạn cấp cao, giày công nghệ thay đổi tùy theo nhiệt độ hỗ trợ massage,! !
Về phần vũ khí, có hai người thuộc tổ bắn tỉa với trang bị súng bắn tỉa Barrett M99, hai người tổ hủy diệt với trang bị súng máy M249, hai người tổ phòng thủ với súng trường tấn công M14, bốn người