Trở lại đảo nhân tạo Đại Việt Huyền Môn, Khải Minh lập tức tìm hiểu thông tin trong thời gian qua.
Về phần tên Đại Việt Huyền Môn, đây là tên mà tiểu Sầu đặt cho đảo.
Hiện giờ, trên đảo có tất cả năm mươi tên đệ tử Nội Môn Đại Việt phái, tất cả không tham dự bất kỳ sự việc nào mà tập trung về đảo, kể cả hai tên đệ tử ở biệt thự cũng vậy, đây là lệnh của tiểu Sầu.
Trong năm mươi tên đệ tử này, tu vi thấp nhất đạt đến Ngưng Đan sơ kỳ, cao nhất có mười một tên Ngưng Đan đại viên mãn đỉnh phong.
Về phần khu vực xung quanh, do ở đảo Đại Việt Huyền Môn có trận pháp hộ trận cấp Hóa Thần đại viên mãn đỉnh phong, cũng tức là cấp cao nhất ở thế giới này, do đó dù bên ngoài tràn đầy yêu thú, nhưng trên đảo vẫn bình an vô sự.
Về phần yêu thú, cấp bậc yêu thú cao nhất xâm lấn thế giới này, có bốn con yêu thú đạt cấp Hóa Thần, trong đó có một con đến đại viên mãn đỉnh phong, chỉ có điều chúng hình như đang làm gì đó dưới đáy biển, vẫn chưa tấn công vào thế giới loài người, nếu không thế giới này đã hủy diệt từ lâu.
Thực lực của nhân loại hiện giờ cao nhất vẫn chỉ Linh Đan cảnh đại viên mãn đỉnh phong, ở đây gọi là Võ Thánh, cấp như vậy hiện giờ có tổng cộng mười tám vị trên tinh cầu và khu vực ngoài không gian kia.
Trong đó có mấy vị chỉ mới đột phá không lâu.
Mà nhìn qua thông tin này liền thấy không công bằng, tại sao quy tắc ở thế giới này chỉ áp dụng đối với nhân loại, đối với yêu thú không có tí áp chế nào.
Yêu thú muốn đột phá hay từ thế giới nào đến đây cũng không vấn đề gì, thực lực có thể đến Thần Nhân cảnh đỉnh phong, vậy mà nhân loại thì không, nhân loại không thể đột phá đến cấp Hóa Thần, từ thế giới khác đến đây cũng bị quy tắc áp chế đến Linh Đan cảnh đại viên mãn đỉnh phong.
Nói chung quy tắc ở thế giới này, hình như chỉ nhằm vào nhân loại thì phải.
Về tình trạng thế giới, lúc này ở bất kỳ quốc gia nào cũng có chiến sự, có rất nhiều những cánh cổng không gian trên khắp tinh cầu, không biết những cánh cổng này kết nối với nơi nào, chỉ biết rằng bên trong liên tục xuất hiện yêu thú đi ra, số lượng cứ tăng theo cấp số nhân.
Nơi an toàn duy nhất hiện giờ tại khu vực Địa Tinh chỉ có Trạm Vũ Trụ Thiên Cung, Trạm Vũ Trụ Âu Châu, Trạm Vũ Trụ Khởi Nguyên, Trạm Vũ Trụ Hy Vọng.
Bốn trạm vũ trụ, phân biệt ở bốn hướng khác nhau của Địa Tinh, đây là những quốc gia vì tham vọng tài nguyên, gây ra hậu quả không kiểm soát được, cuối cùng buộc phải từ bỏ một phần hoặc toàn bộ miền đất của mình, sống tha hương trong vũ trụ.
"Ở vũ trụ, tốt sao?" Xem phần thông tin ngoài vũ trụ, Khải Minh cười khinh nói đến.
Ngoài vũ trụ, tuy thật sự nó an toàn trong lúc này đấy, nhưng sau này thế nào, khi mà tai nạn của hành tinh càng lên cấp cao hơn.
Phải biết, đạt đến cấp Hư Linh liền có thể ra ngoài vũ trụ hoạt động một thời gian, đến cấp Thần Nhân có thể tự do hoạt động không hạn chế trong vũ trụ.
Vậy, khi mà yêu thú đạt đến cấp Hư Linh hoặc Thần Nhân, ngoài vũ trụ còn an toàn không, hay là chết càng nhanh.
Trừ việc rời khỏi khu vực này, rời khỏi thật thật xa, nếu không ở bất cứ đâu cũng vô ích, do đó việc cần làm là phải đối mặt chứ không phải trốn chạy.
Mà thật Khải Minh hắn cũng chỉ xem thử thông tin của mấy quốc gia kia mà thôi, tự hủy diệt nơi sống của mình, tâm thái rách nát như vậy, dù có thể giúp đỡ, cứu trợ, hắn không bao giờ cứu đám người ngoài vũ trụ kia.
Thế giới Địa Tinh này cần thanh lọc, Địa Tinh chỉ cần một phần nhân loại để bắt đầu lại từ đầu.
Trở lại với quốc gia Đông Dương, năm trăm năm trước, đây là một quốc gia rất đoàn kết, tinh thần dân tộc cao, sĩ khí cường đại, nước hùng quân mạnh.
Nhưng hiện giờ, phong thái đất nước sa sút rất nhiều, tinh thần