Đại Diệt Vong, đây là tên gọi chung của liên quân ba nước gồm Nam Việt Quốc, An Tây Quốc và Vũ Huyền Quốc, nói về sự xâm lược, sự hủy diệt đến từ một Vương Quốc đã diệt vong rất lâu, nhưng không hiểu sao, không hiểu thế nào mà từ Vương Quốc ấy xuất hiện một số lượng lớn Yêu Vật kỳ lạ, tiến đến tấn công bọn họ trong hàng trăm năm qua.
Trải qua nhiều lần chống cự ác liệt, có thắng có thua,có sinh có diệt, nhưng sức mạnh của Yêu Vật này chỉ tăng chứ không hề giảm đi.
"Đại Nguyên Soái, yêu vật không rõ từ đâu đã tấn công vào trong thành, rất nhiều dân thường đã bị giết.
"
"Đại Nguyên Soái, yêu vật bắt đầu tấn công từ bốn cửa thành, quân ta tổn thất nghiêm trọng, số lượng của bọn chúng quá đông.
"
"Đại Nguyên Soái, yêu vật đang tiến hành tàn sát, chúng ta không còn đường lui.
"
"Đại Nguyên Soái!.
"
Thanh âm cấp báo vang lên liên tục trên tường thành, bầu không khí lập tức trở nên khẩn trương hơn bao giờ hết.
Người được gọi là Đại Nguyên Soái đi đến tường thành nhìn ra bên ngoài, nhìn những đại quân đông nghìn nghịt tiến tới với khí thế hùng hậu, Đại Nguyên Soái ông ta chỉ có thể nắm chặt tay lại mà hận không thể làm gì.
Giá như trong thành không xảy ra việc gì, bọn họ ắt hẳn sẽ cầm cự được một lúc.
"Đại Nguyên Soái, để bọn trẻ có một đường lui đi.
" Thành Chủ Phong Vân Thành mang theo một thanh kiếm đầy máu tiến tới, sắc mặt phức tạp nhìn Đại Nguyên Soái nói.
"Có đường khác sao?" Đại Nguyên Soái buồn bã lắc đầu, hắn biết hiện tại muốn thoát khỏi đây là không thể nào.
"Có là có, nhưng phải mượn tấm truyền tống phù của ngài.
" Vị Thành Chủ này tiếp tục nói.
Đại Nguyên Soái nhìn vào ánh mắt Thành Chủ một lúc lâu rồi lại nói.
"Ta tin tưởng nhân phẩm của ngươi.
" Hắn ta đưa một tấm phù cho vị thành chủ kia, sau đó quay qua nhìn các tướng sĩ đang chống trọi với yêu vật mà hét lớn.
"Các anh em, lệnh tử chiến, ta Trần Bắc Nam, hôm nay ghi danh lại với Phong Vân thành.
" Nói xong hắn phóng thích toàn bộ sức mạnh, lao vào đại quân yêu vật mà đại sát.
"Lập tức trở lại quảng trường!" Thành Chủ Phong Vân thành dùng ánh mắt kính ngưỡng nhìn Đại Nguyên Soái, hắn cũng cúi đầu với Trần Bắc Nam một cái thật sâu rồi cùng với người của mình tiến về trung tâm thành.
Trên đường đi hắn nhìn những dân cư của thành dùng tất cả vũ khí, tất cả sức mạnh mà họ có, chống trả lại lũ yêu ma quỷ vật đến hơi thở cuối cùng.
Từng người từng người ngã xuống làm cho lòng hắn đau đớn vô cùng.
Đây đều là những người dân bình thường, an an ổn ổn sống yên bình, vui tươi hạnh phúc lúc trước, tại sao, tại sao mọi chuyện lại đến mức này.
"Thành Chủ, nhanh, nhanh đưa lũ trẻ đi đi, lũ này đã có bọn tôi lo.
" Những người dân nhanh chóng đi đến cản lại bọn yêu vật, tranh thủ đường đi cho vị thành chủ kia.
Thành chủ Phong Vân thành nhìn thấy tình cảnh như vậy chỉ biết nhắm mắt lại, nén đau thương mà tiếp tục đi.
Một lúc sau hắn cũng đến được trung tâm thành, đây là một quảng trường vô cùng lớn, lúc này nơi đây đã tập trung gần ba trăm người, nhưng chủ yếu đều là trẻ em và một vài thanh thiếu niên.
Một pháp trận khổng lồ đang bao bọc bọn họ, khiến bọn họ ngơ ngác không biết gì.
"Thành Chủ, ngài đến rồi!" Những trận pháp sư xung quanh tiến tới chấp tay.
"Vì lúc nãy ta đưa toàn bộ tu vi vào trận pháp này, nên phải đi bộ nên đến hơi lâu.
" Thành Chủ dùng ngữ khí bi ai nhìn đám trẻ sau đó nói với những người xung quanh.
Không biết tương lai của bọn trẻ sẽ thế nào?
"Bắt đầu đi.
" Thành Chủ đưa một tấm phù vào trận pháp rồi tự rạch một nhát thật dài trên thân mình.
"Dùng Tinh Huyết và Sinh Mệnh của ta, khẩn cầu ban cho Thần Phù Truyền Tống Tiên Đế Phù.
" Nói xong vị thành chủ này liền hóa thành vô số tinh Huyết và một nguồn năng lượng lạ nào đó, dung nhập vào trận pháp.
Các trận pháp sư cùng một số người hầu cũng không suy nghĩ gì mà đều làm theo, hy sinh chính tính mạng của mình.
"Vẫn chưa đủ.
" Một số người bên ngoài thấy vậy liền nhanh chóng tiến tới, tiếp tục hiến tinh huyết cùng sinh mệnh.
Dần dần càng ngày càng nhiều người tiến tới đưa mạng, dù là dân thường hay tướng sĩ đều như vậy.
Việc này làm cho lũ trẻ bên trong thấy nhưng không thể làm gì, muốn xông ra ngoài ngăn cản cũng không thể, chỉ có thể ở trong vòng bảo vệ mà thôi.
Sau khi tích tụ một lượng lớn tinh huyết cùng tinh hoa linh hồn, một số lượng mà có thể xem như biển cả bao la, lớn đến kinh khủng không cách nào diễn tả, thì trên bầu trời của trận pháp mới xuất hiện một cánh cổng màu vàng ánh kim to lớn.
Cách cổng này vừa xuất hiện liền lập tức mở ra, hút toàn bộ tinh huyết cùng tinh hoa linh hồn vào, sau khi hút hết mọi thứ, từ bên trong cánh cổng liền bay ra một tấm phù màu hoàng kim.
Tấm phù nhanh chóng bay xuống vòng bảo vệ của đám trẻ,