Tình cảnh đặc biệt nên tiểu Sầu phải có cách xử lý thật đặc biệt, lòng khoan dung không có tác dụng trong sinh tử.
Mềm lòng chỉ hại chính mình thôi.
Thời gian lại tiếp tục trôi, phía bên kia vẫn im lặng không có bất kỳ động tĩnh gì.
Giữa lúc tiểu Sầu mất kiên nhẫn, toang ra lệnh tiêu diệt thì bên kia liền phát ra một giọng nói.
"Xin thứ lỗi, xin đừng bắn, chúng tôi chỉ muốn cầu mong sự giúp đỡ mà thôi, chúng tôi lập lờ là vì chưa biết người ở nơi đây thế nào, có an toàn không?"
Từ bên kia xuất hiện vài bóng người tiến đến ranh giới của chiếc hào, ánh mắt khẩn cầu nhìn qua phía bên này.
Qua tiểu Sầu quan sát, người đi đầu tiên và có vẻ như là người có quyền lên tiếng nhất là một thiếu nữ khoảng 20 tuổi, độ tuổi trạc với chưởng phái Khải Minh.
"Các ngươi là ai, đến từ đâu?" Tiểu Sầu nhìn mấy người này hỏi, toàn bộ vũ khí vẫn trong trạng thái sẵn sàng chứ không hạ xuống.
Tiểu Sầu tuy có chút lưỡng lự, nhưng hắn quan tâm an nguy của môn phái hơn.
"Các vị có thể cho chúng tôi vào trong không?" Cô gái thiếu nữ bên kia nhìn về phía sau mình rồi quay lại phía tiểu Sầu hô lớn, trạng thái lúc này của nàng trông rất lo lắng.
Tiểu Sầu nhìn qua liền biết rằng nàng lo về điều gì, tất cả đều do xung quanh đang có một số lượng lớn yêu thú bạo động.
Tiếng kêu tiếng rên của yêu thú xung quanh phát ra rất đáng sợ.
"Chờ một chút!" Tiểu Sầu chần chừ nói chứ không lập tức quyết định.
Mặc dù xem xét tình hình hắn cũng muốn cho nhóm người đó qua đây, nhưng hắn vẫn không muốn xảy ra bất kỳ sai lầm nào, nên hắn cần phải hỏi Khải Minh.
Mà dù gì cũng nhất định phải hỏi ý kiến của chưởng phái chứ.
"Chưởng phái, bên phía tây của thôn có việc!" Tiểu Sầu lấy lệnh bài của mình ra liên lạc.
"Chuyện gì, yêu thú tấn công à?" Từ trong chiếc lệnh bài phát ra âm thanh của Khải Minh cùng tiếng động oánh nhau.
Tiếng oánh nhau này nghe có vẻ như đang bên hồ nước hoặc trên mặt nước.
"Chưởng phái có việc gì thế?" Tiểu Sầu nghe thấy tiếng động này liền quan tâm hỏi, những người khác nghe vậy cũng tiến đến.
"Không có gì, một lũ chuột chút chít gây ồn ấy mà, các ngươi yên tâm, bọn này ta lo được, nói đi bên đó có chuyện gì?" Âm thanh bên phía Khải Minh lại tiếp tục phát ra.
Tiểu Sầu lập tức nhanh chóng kể rõ đầu đuôi câu chuyện.
"Được rồi, các ngươi cứ cho bọn họ vào thôn, kiểm soát nhân số rồi lập một trại doanh ở gần trận pháp, trước khi ta đến không được để bất cứ người nào ra khỏi đó, trưởng lão Thanh Mai cũng sẽ đến để áp chế thực lực nếu xảy ra trường hợp mất kiểm soát, à mà nên nhớ là tránh tiếp xúc trực tiếp với bọn họ.
" Một lúc lâu im lặng trôi qua Khải Minh mới cất tiếng trả lời.
Sau đó với quyết định của Khải Minh, tiểu Sầu cùng đám người tiểu Hổ mở cửa các phòng lũy, hạ cầu treo con hào để đưa những người ngoài kia vào trong.
Về vấn đề bên phía Khải Minh, chuyện là lúc hắn chuẩn bị qua phía của tiểu Sầu liền nghe thấy âm thanh thông báo từ ba chiếc tàu chiến ở mặt hồ, nên hắn lập tức tiến đến đây xem.
Ba chiếc tàu chiến kia, một chiếc là lúc trước hệ thống tặng, hai chiếc còn lại do hắn mua thẻ rút thưởng trên cửa hàng rồi rút trúng.
Mỗi thẻ chỉ một triệu, và với sáu thẻ hắn liền trúng hai chiếc tàu chiến cũng cấp bảo khí.
Suy ra tiền, hắn siêu lời!
Lâu lâu cũng có một lần may mắn chứ nhể!
Và qua ra-da trên tàu, hắn phát hiện một số lượng lớn hung thú và yêu thú lảng vảng khắp nơi.
Một số có ý định tấn công lên bờ, một số lại lang thang khắp hồ như bị mất phương hướng.
Có đâu đó tất cả tầm 500, trong đó có ba yêu thú Tam giai hậu kỳ, bảy Tam giai sơ và trung kỳ, gần 100 yêu thú nhất và nhị giai, còn lại đều là hung thú.
Với thực lực Linh Đan của Khải Minh, trừ yêu thú Tứ giai làm hắn hơi rén ra, dưới Tứ giai đều là con non.
Vì thế nhân cơ hội, hắn lập tức đến đây để siêu độ cho bọn này và tích lũy điểm kinh nghiệm.
Cứ thế hắn giết, giết và giết, dạo chơi quanh hồ cùng với hạm đội tàu chiến Tam Bảo Khí.
! ! ! ! ! ! !.
.
Sau ba ngày, Khải Minh mới trở về thôn sau chuyến hành trình độc hành ngắm hồ, một hành trình đầy thi thể yêu thú hung thú.
"Sao rồi?" Khải Minh đi đến chỗ đám người tiểu Sầu đóng doanh ở phía tây thôn, vừa vào hắn liền hỏi tình hình.
"Bọn họ cũng rất biết điều, không ồn ào, không tò mò có ý định ra khỏi khu vực đó, không có ý tiếp xúc với chúng ta, thấy vậy mấy ngày qua đệ tử cùng những người khác cũng không tiếp xúc với họ.
" Tiểu Sầu nhanh chóng báo cáo tình hình thời gian qua.
"Kiểm kê nhân số có bao nhiêu người, từ trang phục với phong cách của bọn họ có thể đoán ra bọn họ đến từ đâu không?" Khải Minh lại tiếp tục hỏi.
"Tất cả có tổng 345 người, 145 nam và 200 nữ, vì không muốn tiếp xúc trực tiếp nên vẫn chưa rõ độ tuổi, nhưng