Cứ thế, cả buổi học hôm đấy Khải Minh và cô nàng Thùy Dương kia bất phân thắng bại.
Khải Minh hắn không thể tin được, thân là Hư Linh cường giả, ấy vậy mà không thắng được một cô nhóc 17 tuổi.
"Thầy, buổi chiều có một khóa học thêm ạ!" Trong lúc chuẩn bị trở về, Thùy Dương đứng dậy nhắc nhở cho hắn một câu.
Nghe thấy vậy, Khải Minh nhớ lại cái khóa biểu dạy học, nhớ ra hắn liền nhăn mày.
Hắn không biết tên khốn nào tạo ra cái thời khóa biểu ma quỷ này, nếu biết được chắc chắn Khải Minh hắn sẽ treo tên khốn kia lên vạn năm.
Đây căn bản không phải thời khóa biểu dành cho người bình thường, mà là dùng cho máy móc.
Thời khóa biểu của một tuần là như sau.
Thứ hai dạy chính thức từ 7h30 đến 12h30, buổi chiều và tối giáo viên được nghỉ.
Thứ ba dạy chính thức từ 7h30 đến 12h30, buổi chiều thực hành thêm từ 13h30 đến 17h30, buổi tối sinh hoạt thêm từ 19h00 đến 21h00.
Thứ tư và thứ năm, thứ bảy, giống y như thứ ba.
Thứ sáu giống với thứ hai.
Riêng chủ nhật là ngày sinh hoạt chung, học tập hoặc thực chiến gì gì đó.
Nói chung với cái thời khóa kia, trừ thứ hai và thứ sáu giáo viên thở được tí, thời gian còn lại chỉ kịp để ngáp.
Riêng về với hắn, thân là đâm vào phận giáo viên chủ nhiệm, do đó có 90% thời gian dạy học của lớp này thuộc về hắn, thời gian còn lại hắn phải đến lớp khác giao lưu.
"Ừhm, vậy buổi chiều! ! "
"Thầy, tụi em muốn học tập, tự học bọn em chả học được gì.
" Khải Minh chưa kịp nói hết câu, Thùy Dương liền ngắt lời hắn, ánh mắt nhìn chằm chằm hắn với vẻ thầy đừng hòng lười biếng!
Trừng ngược lại Thùy Dương một cái, hắn nói một câu buổi chiều tự học rồi bước ra về.
Thời biểu khóa, khóa ai thì được chứ với hắn có đách dùng, hắn còn bận nằm ngửa lấy kinh nghiệm, không rảnh giảng với chẳng dạy.
Mà chính xác chính là biết quái gì để dạy.
Trưa hôm ấy, chỉ 13h30 tên Hứa Dương kia liền tìm đến cửa, tuy đi sớm là tốt như mà đây chẳng phải sớm quá sao?
"Thầy!.
"
"Vào đi!" Không chờ tên kia nói gì, Khải Minh hắn liền mở lời kêu hắn vào trong.
"Ngồi đây, tu luyện theo cách của ngươi cho ta xem!" Khải Minh mang tên thiên tử chi tuyển kia vào phòng tu luyện của biệt thự, vào đây hắn liền tạm thời an bài tên nhóc này vào một vị trí tu luyện.
Trước mắt xem cách tu luyện của hắn trước đã.
Khải Minh hắn vừa xem xong về thể thức tu luyện tại Địa Tinh, qua đó đại khái hắn cũng hiểu sơ về vấn đề này.
Những võ giả, tu luyện giả ở đây tu luyện pháp quyết cũng không khác gì Thiên Tinh cầu, chỉ duy nhất về đẳng cấp quá thấp, thấp đến nổi nhìn qua liền khóc.
Nơi đây công pháp, pháp quyết tu luyện được so sánh giữa Địa Tinh và Thiên Tinh cầu là:
Phàm cấp - Phàm cấp hạ phẩm, trung phẩm.
Nhân cấp - Phàm cấp thượng phẩm, cực phẩm, siêu phẩm.
Tinh cấp - Hoàng cấp hạ phẩm.
Hoàng cấp - Hoàng cấp trung phẩm.
Huyền cấp - Hoàng cấp thượng phẩm.
Địa cấp - Hoàng cấp cực phẩm.
Thiên cấp - Hoàng cấp siêu phẩm.
Linh cấp - Huyền cấp hạ phẩm.
Thánh cấp - Huyền cấp trung phẩm.
Thần cấp - Huyền cấp thượng phẩm.
Tiên cấp - Huyền cấp cực phẩm.
Đấy, nhìn qua so sánh bên trên, Khải Minh hắn lại có thêm nhận định về, yếu kém nhưng trang cao thủ.
Mịa nó công pháp cao nhất cũng chỉ Huyền cấp, mặt mũi dám xưng Tiên cấp?
Vâng, như trên, ở Địa Tinh công pháp pháp quyết cao nhất cũng chỉ đến Huyền cấp cực phẩm, tuy công pháp này vẫn đủ để tu luyện đến Linh Đan đỉnh phong, nhưng chí ít phải cần một thời gian dài vô cùng.
Nói chung, công pháp thấp, tốc độ tu luyện chậm như rùa.
Nhìn thấy khi mà Văn Dương lâm vào trạng thái tu luyện, phải hơn nửa tiếng sau mới có từng tia từng tia linh khí du đãng xung quanh hắn, tiếp đó lâu lâu mới có vài tia linh khí lạc đường bị hắn kéo vào cơ thể, nhưng linh khí được hấp thu vào cơ thể không có bao nhiêu, đi quanh cơ thể dạo chơi lại có rất nhiều.
Linh khí xung quanh tên Hứa Dương, trong mười tia thì chỉ có nhiều nhất hai tia là được hắn kéo thành công vào cơ thể, thậm chí có đôi lúc không kéo được tia nào, những tia linh khí ấy chỉ loanh quanh xem tên Hứa Dương một chút liền bỏ đi, nếu bọn linh khí này có sắc thái, trên mặt bọn chúng ắt hẳn đều là biểu cảm ghét bỏ.
Nói chung, thế giới này linh khí vô cùng mỏng manh, công pháp