“Đại sư huynh, kẻ địch quá hung mãnh! Sư phụ lại khăng khăng không chịu đi, hay là chúng ta khiêng ông ấy đi, gia nhập vào môn phái của Đại sư bá.”“Sư đệ, không thể không có trên dưới như thế được. Để ta khuyên sư phụ thêm một lần nữa, nói không chừng sư phụ sẽ hồi tâm chuyển ý.”“Lại khuyên bữa à, kẻ địch sắp giết tới đây rồi! Cổ hủ...”....Trong Tử Lăng Điện nhỏ hẹp, cũ nát.Dưới cái bàn bốn góc đầy bụi bặm.Phương Lãng chậm rãi mở mắt trong tiếng cãi vã của hai người.Chỉ trong một cái chớp mắt, từng đoạn ngắn ký ức không ngừng hiện lên trước mặt anh, đầu đau đớn như bị xé xách làm anh không nhịn được mà hét lên một tiếng.“Sư phụ, ngài sao vậy! Có phải là cổ độc lại phát tác không!”Đại sư huynh Ân Thiên Minh vội vàng vận khí, dòng khí làm cái bàn bốn góc bay lên, hắn bước tới đỡ sư phụ Từ Trường Phúc dậy.“Sư phụ?”“Đây là đâu?”Cảm giác đau đớn hơi giảm bớt, Phương Lãng chậm rãi đứng dậy dưới sự cẩn thận của đại đồ đệ Ân Thiên Minh.Lúc này từng ký ức lại hiện lê trong đầu.Nhìn hai đồ đệ trước mặt, Phương Lãng ngạc nhiên đến nỗi không biết phải đặt tay ở đâu.Anh xác định....Anh xuyên qua!Anh xuyên vào trong cơ thể Từ Trường Phúc!Từ Trường Phúc, chưởng môn phái Thiên Sơn, bên dưới chỉ có hai đồ đệ, đại đồ đệ Ân Thiên Minh, nhị đồ đệ Hiên Viên Thành, hai người đều là tu sĩ Ngự Không Cảnh.Phái Thiên Sơn này là một môn phái nhỏ bé ít người biết đến thuộc Thánh Vực Đông Phúc. Từ khi thành lập môn phái đến nay không có mấy nhân tài. Sau này, bởi vì linh khí trên Thiên Sơn càng ngày càng loãng, nên trăm năm trước các sư huynh, sư đệ đã ra ngoài tìm động phủ khác, tự lập môn hộ.Chỉ có Từ Trường Phúc vẫn luôn ở lại Thiên Sơn.Còn lí do vì sao hắn không đi, thì ký ức của Phương Lãng còn chưa khôi phục hoàn toàn, cho nên tạm thời vẫn không biết.Nhưng anh biết, hôm nay phái Thiên Sơn đã tràn ngập nguy cơ, môn phái kề bên diệt vong.Ngay một tiếng trước, U Tiên Môn ở bên cạnh phái ra hai gã trưởng lão Đạo Thần Cảnh, mười tên đệ tử Ngự Không Cảnh tới đây, tuyên bố muốn chiếm lấy Thiên Sơn và đuổi Từ Trường Phúc ra khỏi Thiên Sơn.Giờ phút này, bọn chúng đang phá vỡ lá chắn mỏng manh trên núi, không lâu nữa sẽ giết đến đây.Sau khi Từ Trường Phúc biết tin này, hắn sợ tới mức trốn xuống dưới bàn, sau đó cổ độc phát tác, ra đi.Bởi vậy hắn cũng vinh hạnh trở thành tu sĩ đầu tiên chết thảm dưới bàn.Từ Trường Phúc chết, Phương Lãng vừa lúc đi vào cái cơ thể bệnh tình nguy kịch này.Ký ức tiếp tục khôi phục...Một tháng trước, Từ Trường Phúc nhận được lời mời của môn phái lớn đứng đầu Thánh Vực Đông Phúc - Thiên Nguyên Tông. Trong thiệp ghi mời hắn đến sự tiệc mừng thọ nghìn tuổi của Thiên Hư chân nhân - chưởng môn Thiên Nguyên Tông.Trên đường trở về bị ám sát, một thân