“Ơ?”Đạo Thể Nhất Trọng, Đạo Thể Nhị Trọng, Đạo Thể Tam Trọng..... Đạo Thể Cửu Trọng!【 Tích, Ân Thiên Minh từ Ngự Không Cảnh đỉnh tăng lên Đạo Thần Cảnh sơ, ký chủ nhận được tỉ lệ linh lực tương ứng 】【 Tích, thực lực của Ân Thiên Minh tăng lên một cảnh, nhận được 1000 Đạo Điểm 】【 Nhắc nhở: Mỗi khi thực lực của đồ đệ tăng lên, ký chủ đều có thể nhận được Đạo Điểm tương ứng, mỗi cảnh giới sẽ nhận được Đạo Điểm khác nhau. 】“Minh Nhi đột phá?”Đầu tiên là kinh ngạc, sau đó mừng như điên.Nhờ phúc của đồ đệ, lần này anh từ Đạo Thể Nhất Trọng bay lên thẳng Cửu Trọng, cảm giác như cơ thể hoàn toàn khác trước, càng có sức sống hơn.Hơn nữa anh có thể cảm giác được linh lực trong cơ thể tăng gấp bội!Đạo Thể Cửu Trọng, luyện thịt, rèn cốt, dịch gân, người khác mất rất nhiều năm, mà anh chỉ cần một lát.Hơn nữa mỗi khi có một đệ tử tăng tu vi thì anh đều nhận được Đạo Điểm tương ứng, giao dịch này cực kì có giá trị.Phải nhận đồ đệ nhanh lên mới được.Hơn nữa cần phải nhận những đứa có thiên phú cao, vậy thì mới tu luyện nhanh được.Đệ tử bình thường tu luyện mười năm chỉ sợ cũng chỉ lên được mấy trọng, chuyện này không có nhiều ý nghĩa để anh đầu tư.Đã không nhận thì thôi, nhưng đã nhận là phải nhận cái tốt nhất!Phương Lãng mở Đạo Nhãn rồi nhảy vào trong đám tu sĩ dưới chân núi như một con sói đói.Đạo Nhãn đươc mở, thông tin của mỗi người đều hiện ra trước mắt.“Người này quá kém, không cần.”“Mỗi một linh căn, thôi thôi.”“Người này nhân phẩm có vấn đề, không nhận.”“Người này không có linh căn mà còn tới đây tới tham gia thí nghiệm, có khi ngay cả đệ tử ngoại môn cũng không được vào luôn ấy chứ.”“Người này tới làm trò hề đấy à, trung thành -1000? Tuyệt đối là loại đồ đệ âm hiểm, đúng lúc tặng cho Thiên Nguyên Tông.”Đi dạo một vòng cũng chẳng có mấy ai lọt vào mắt anh.Người có chút thiên phú thì nhân phẩm có vấn đề; người thì điểm trung thành âm, là hạng người âm hiểm; người thì bình thường không có ý nghĩa để đầu tư.Anh bất đắc dĩ tiếp tục nhìn khắp nơi. Dưới sự cố gắng không ngừng ấy, cuối cùng anh cũng tìm thấy định mệnh của mình.【 Lâm Tiểu Lực, tu sĩ thôn Lâm Gia, tu vi Đạo Thể Nhất Trọng, thiên phú: Thủy Hỏa Thổ tam linh căn, nhân phẩm 90 điểm, trung thành 0, may mắn 20, cuộc đời:.....】【 Nhắc nhở: Không vào phái Thiên Sơn nên trung thành tạm thời là 0, số âm đại biểu phẩm tính của người này có vấn đề, sau khi gia nhập môn phái mới bắt đầu tính. 】Ba linh căn đó!Tuyệt thế thiên tài!Hơn nữa nhân phẩm còn tốt, là một khối ngọc chưa được mài dũa.Rất tốt.Bần đạo muốn nhận người này làm đệ tử.Sau đó anh bước về phía Lâm Tiểu Lực đang đứng dưới gốc cây chờ mở núi.Giống như muôn nghìn tu sĩ chưa nhập môn khác, Lâm Tiểu Lực cũng đã chờ ngày này rất lâu rồi.Từ nhỏ Lâm Tiểu Lực đã không giống người thường bởi sức lực vô cùng lớn, là người nổi tiếng trong thôn.Có một ngày, một vị lão đạo đi ngang qua thôn Lâm Gia, sau khi ông ấy nhìn thấy thiên phú khác người thường của cậu ấy, liền kiến nghị thôn trưởng đưa cậu ấy Tiên Nguyên Sơn của Thiên Nguyên Tông tham gia thí nghiệm.Nói không chừng sẽ có cơ duyên, sau này còn có thể trở thành người tu tiên.Từ lúc ấy, Lâm Tiểu Lực thành hy vọng của thôn Lâm Gia.Thôn Lâm Gia là một thôn xóm nghèo trên nước Đại Diễn, từ nhỏ Lâm Tiểu Lực đã không có cha mẹ, cậu ấy được thôn trưởng và người trong thôn nuôi nấng, ăn cơm trăm nhà mà lớn lên.Nghe nói trở thành người tu tiên có thể làm cho người trong thôn thoát khỏi cảnh nghèo khó, có thể quang tông diệu tổ, cậu lập tức rời khỏi mà không chút do dự.Trên lưng gánh toàn bộ hy vọng của thôn, đi bộ hai năm, cuối cùng cũng tới chân Tiên Nguyên Sơn.Năm cậu ấy đi vừa vặn mười sáu, bây giờ cũng đã tròn mười tám tuổi.Hai năm trèo đèo lội suối, màn