Trở lại Tử Lăng Các, Phương Lãng đi quanh một vòng trong phòng.Sau đó phát hiện.Nghèo.Quá nghèo.Từ Trường Phúc này trốn tránh trong Thiên Sơn trăm năm nên anh còn cho rằng sẽ có bảo bối gì đó cơ.Kết quả, chỉ có mấy quyển công pháp huyền giai và mấy quyển bí tịch có chút giá trị, à quên, còn hẳn hơn một nghìn linh thạch.Ngoài ra chẳng còn gì cả....Hiện giờ ký ức của Từ Trường Phúc còn chưa hoàn toàn khôi phục, hơn nữa còn khôi phục rất chậm.Có lẽ phải mất thêm một khoảng thời gian nữa mới có thể hoàn toàn hồi phục, đến lúc đó có lẽ anh mới biết được bí mật trên ngọn núi Thiên Sơn này.Phương Lãng cảm thấy, nơi có thể làm Từ Trường Phúc vẫn luôn trốn tránh ở đây mà không rời đi, còn làm Thiên Nguyên Tông, một môn phái lớn của Thánh Vực Đông Phúc mơ ước, tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài.Nhắc tới Thiên Nguyên Tông, Phương Lãng lập tức nghĩ tới một chuyện.Một tháng trước, anh được mời tham gia tiệc mừng thọ nghìn tuổi của Thái Hư chân nhân - chưởng môn Thiên Nguyên Tông.Theo lý mà nói, một môn phái nhỏ bé như Thiên Sơn sao có thể được mời đến đây.Lời giải thích duy nhất là, tất cả mọi chuyện đã được sắp xếp!Thiên Nguyên Tông mời anh đi dự tiệc, đây là một vinh hạnh to lớn, Từ Trường Phúc không dám không đi.Sau đó trên đường trở về bị ám sát, không lâu sau U Tiên Môn ngang nhiên tới cướp đất.Tất cả những chuyện này, đều là hành động có âm mưu!Thiên Nguyên Tông là danh môn chính phái, là một môn phái lớn, chắc chắn bọn họ không dám cướp đoạt trắng trợn, cho nên đã hợp tác với U Tiên Môn.Thật âm hiểm!Trên Thiên Sơn tuyệt đối cất giấu bảo bối hiếm có, vậy nên mới làm bọn chúng thèm nhỏ dãi như vậy.Còn chuyện là bảo bối gì, sợ rằng trên đời này chỉ có Từ Trường Phúc và Thiên Nguyên Tông biết.Không cần biết là bảo bối gì nhưng tóm lại hình huống lúc này rất nguy cấp!Bị một môn phái lớn như Thiên Nguyên Tông theo dõi không phải là chuyện tốt lành gì.Hôm nay anh đánh lùi một đợt.Cũng dùng thực lực làm chúng kinh sợ một lần.Nhưng khó chắc Thiên Nguyên Tông sẽ không ngóc đầu trở lại.Hiện tại tu vi của anh đã toàn bộ tiêu tán, chỉ dùng thẻ Kim Thần Cảnh có thể ngăn cản được không?Hơn nữa, nhiệm vụ chính của hệ thống Thiên Đạo là xây dựng Thiên Sơn.Xây dựng kiểu gì?Ít nhất phải làm nơi này tràn đầy linh khí, thích hợp để tu luyện chứ.Còn phải trồng thêm các loại cây tiên, cỏ tiên, ruộng tiên nữa.Còn phải dựng lên một vòng chắn có tác dụng bảo vệ siêu cấp.Còn phải thu nhận thêm hàng nghìn đệ tử có tư chất tốt.Đúng là một công trình cực kỳ to lớn.Chỉ dùng một trăm năm có hoàn thành được không?Thôi, cứ giải quyết nguy cơ trước mắt đã rồi nói tiếp.Thử tu luyện cái xem sao.Phương Lãng vừa khoanh chân ngồi xuống, chuẩn bị điều động linh khí trong trời đất.Chỉ thấy hệ thống nhắc nhở.【 Nhắc nhở: Ký chủ không thể tu luyện, nếu muốn tăng tu vi, cần giúp đệ tử tăng, căn cứ vào đó sẽ nhận được linh lực. 】【 Tỉ lệ nhận được tu vi sẽ thay đổi tùy theo thực lực của ký chủ, tỉ lệ trước mắt là 10:1, đồ đệ tăng lên Nhất Trọng thì ký chủ có thể nhận được một phần mười linh lực. 】“Ặc.. Cái tỉ lệ này...”Phương Lãng đang ngẩn người, nói cách khác, tu vi của anh còn phải dựa vào đồ đệ cho à?Hừm..Cẩn thận suy nghĩ, hình như rất lời.Nếu anh có một trăm, một nghìn đồ đệ đồng thời tu luyện thì sao. Chẳng phải là anh chỉ cần nằm thôi cũng có thể tăng tu vi à?Người khác phải làm công còn mình ngồi hưởng lợi.Nhớ tới kiếp trước anh cũng là một người làm công.Bây giờ lại được làm ông chủ.Cảm giác này thật sự