"cảm tạ bạn #phaman0 đã ủng hộ nguyệt phiếu! cầu đậu, np..."
chính nam tiếp tục: “tôi điều cô ấy và em gái trà trộn vào ngô gia tại hà thành điều tra tình báo từ trước đây khá lâu, cũng chính là từ tin tức của bọn họ truyền ra mà nhiệm vụ tại hồ tây mới được chúng ta biết đến và thực hiện thành công.
thế nhưng, tôi nói cho mọi người biết, việc cô ấy có mặt ở đây hôm nay, bản thân nó mới là tình báo quan trọng nhất, cực kỳ quan trọng."
không để mọi người đợi lâu, chính nam trầm giọng nói tiếp: "bởi vì cô ấy bị người ta hạ trớ chú, trở thành đá dò đường cho hắn ngay bên trong chúng ta.”
mọi người sững sờ, lập tức ánh mắt trở nên sắc bén nhìn vũ tuyết. không ai nghi ngờ bất kỳ tuyên bố nào của chính nam.
vũ vân lập tức đứng dậy bào chữa: “anh nói bậy, chị tôi làm sao bị hạ cái gì trớ chú…”
vũ tuyết cau mày quát lên: “vân, nghe anh ấy nói hết đã.”
chính nam không quan tâm vũ vân mà nhìn thẳng vũ tuyết hỏi: “cô biết hôm nay xảy ra chuyện gì chứ?"
vũ tuyết ngay lập tức đáp: "lúc đó tôi đang cùng anh trò chuyện, vừa nói tới ngô đức chung và ngô đức văn..."
"được rồi!" - chính nam ngắt lời: "cô vừa nói tới ngô đức văn thì trớ chú ngay lập tức bị kích hoạt, đẩy mạnh quá trình chiếm lấy thân thể cô, đồng thời phát ra một loại khí tức mà chỉ có những người bị nhiễm trớ chú mới có thể cảm thấy được. đó là những gì xảy ra sau đó."
vũ tuyết sợ hãi nói: “anh nói là trớ chú sẽ chiếm lấy thân thể tôi? vì sao tôi còn có thể ở đây?”
chính nam liếc qua gia nguyệt phú bà nói: “đều là nhờ công của lý nhị tiểu thư.”
mọi người liếc qua gia nguyệt phú bà, mới hòa hợp trung kỳ a. nếu cô bé có thể giải quyết trớ chú, vậy trớ chú kia xem ra cũng không có gì quá ghê gớm.
chính nam nghiêm trọng nói: “mọi người đang nghĩ trớ chú chỉ là chuyện nhỏ chứ? nói cho mọi người biết, trớ chú mà vũ tuyết bị nhiễm gọi là ( oán linh minh chú ), người bị nhiễm trớ chú này sẽ bị nó ăn mòn dần dần thân thể, nguyên anh, tinh thần, cuối cùng trở thành một loại sinh linh chỉ biết giết chóc là oán linh chỉ trong thời gian rất ngắn mà thôi, chính xác là không tới nửa năm!”
“đây là thủ đoạn chiến tranh cấp thần!”
vũ tuyết sững sờ, tất cả mọi người sững sờ.
vũ vân nước mắt lăn dài lắp bắp nói: “anh… anh nói bậy, đúng không? đây không phải sự thật, đúng không? chị của tôi không thể biến thành thứ như vậy, chị ấy còn rất bình thường cơ mà!”
chính nam lắc đầu nói: “gia nguyệt, em chiếu một tia tường thụy chi quang lên vũ tuyết.”
gia nguyệt phú bà nghe rất quen thuộc giọng chính nam nên cô bé không chút nghi ngờ mà làm những gì hắn nói.
xèo! xèo! xèo!
“aaaaa...”
âm thanh giống như tiếng người ta chiên thịt trên chảo dầu nóng liên tục phát ra từ trên thân vũ tuyết.
bản thân vũ tuyết thì hai tay ôm lấy đầu la hét, con mắt đỏ bừng, trên tay, chân, mặt,... những nơi da thịt lộ ra ngoài đều nổi lên màu đen hoa văn, khói đen cũng bốc lên.
"được rồi, gia nguyệt."
gia nguyệt phú bà dừng lại những thứ kia mới lặn xuống dưới da thịt vũ tuyết, để lại cô nằm trên đất thở hổn hển, còn vũ vân và mọi người một mặt sợ hãi.
tú anh phú bà nghiêm giọng nói: “anh có cách chữa thứ này sao? lại nói, thủ đoạn chiến tranh cấp thần là thứ gì?”
vũ vân và vũ tuyết đưa ánh mắt cầu cứu về chính nam, mọi người cũng tò mò nhìn qua.
chính nam nói: “không thể nói cho mọi người quá nhiều vì đây là cấm kỵ. tôi chỉ có thể tiết lộ một chút là phía trên chúng ta còn có người, bên dưới cũng vậy. bọn họ muốn đánh nhau vì thế họ cần thủ đoạn có thể lớn mạnh lực lượng của mình, đồng thời suy yếu đối phương và trớ chú này chính là thủ đoạn đó.
( oán linh minh chú ) vốn không có thuốc chữa, bởi vì nó không phải là bệnh. đã là trớ chú, nguyền rủa thì chỉ có hai cách để đối phó nó, tịnh hóa hoặc phong ấn.”
tú anh phú bà chen lời: “như vậy lý nhị tiểu thư là tịnh hóa sao?”
chính nam gật đầu: “không sai. huyết mạch của gia nguyệt là hệ quang, khắc chế trực tiếp các loại nguyền rủa, trớ chú,... nhưng mọi người cũng thấy, em ấy tu vi rất yếu, không thể giúp vũ tuyết giải quyết tình hình hiện tại.”
vũ tuyết suy yếu nói: “như vậy, phong… phong ấn thì sao?”
chính nam lắc đầu: “phong ấn là hạ sách cuối cùng, bởi vì phong ấn trớ chú đồng nghĩa với phong ấn nguyên anh, đan điền và cả thức hải. cô sẽ trở thành một người bình thường, không, còn yếu hơn người bình thường nữa.”
tú anh phú bà lạnh lùng nói: “vậy chỉ có thể giết đi trước khi quá muộn.”
vũ vân đập bàn la lớn: “cô nói cái gì!? cô muốn chết đúng không?”
tú anh phú bà không cùng vũ vân cãi vã mà nhìn về phía chính nam.
chỉ cần hắn gật đầu, hai chị em vũ gia chắc chắn phải chết.
vũ tuyết cười khổ nói: “vân, cô ấy nói không sai. thà chết đi còn hơn trở thành cái ma quỷ…”
“cũng không nhất thiết phải như vậy a.” - chính nam bất đắc dĩ nói.
mọi người nhìn về phía chính nam, vũ tuyết cướp lời hỏi: “anh còn có cách?”
chính nam gật đầu thú nhận: “mặc dù khá ngu, nhưng cũng là một cách. có điều…”
vũ vân gấp không chịu nổi: “có điều gì a có điều, chỉ cần chị ấy không phải chết, chuyện gì cũng không quan trọng.”
vũ tuyết gật đầu. cô còn thù nhà chưa trả, còn cả thanh xuân để sống, còn em gái để lo lắng.
nếu không phải chết, ai lại muốn chết a!
chính nam quay