Cô dừng một lát rồi nói: “mọi người đều đồng ý là… đích thân anh sẽ dành ra một buổi để chỉ đạo các cô ấy tu luyện.”
chính nam sững sờ: “làm sao còn có anh ở đây, anh không có kinh nghiệm làm việc này a.”
ngọc ngân phú bà nói: “anh không hiểu sao, phần thưởng này chủ yếu mang giá trị tinh thần, khích lệ các cô ấy là chính.
chính nam híp híp mắt nói: “ý các cô là bán tôi đi làm phần thưởng?”
hai vị phú bà nhìn nhau rồi nói: “nếu như anh không thích… ”
chính nam lập tức hớn hở nói: “thích, ai bảo không thích, hắc hắc.”
nhìn thấy hai vị phú bà lại muốn nhào lên đánh mình, chính nam vội vàng nói: “phần thưởng anh không có ý kiến, nhưng như vậy không phải sẽ kéo khoảng cách của đội thua với đội thắng càng ngày càng xa sao?
ngay từ ban đầu anh đã không muốn phân tầng bồi dưỡng theo thiên phú chính là để tránh xuất hiện tình trạng khoảng cách quá lớn, cho các cô ấy tự kích thích lẫn nhau tu luyện. bây giờ lại có vẻ đi ngược lại ý định ban đầu rồi.”
tú anh phú bà lưỡng lự nói: “có thể cho đội thắng hai phần và cho đội thua một phần?”
"thiệt thòi em nghĩ ra được." - chính nam trừng mắt: "chẳng lẽ anh phải mất hai ngày với đội thắng và một ngày với đội thua à? rồi sau này cứ như vậy?"
ngọc ngân phú bà nói: “anh ấy nói đúng. bây giờ các cô ấy tu vi còn thấp thì không có vấn đề, nhưng sau này khi tu vi tăng lên, lại thêm số lượng tăng lên nữa thì nhất định sẽ có vấn đề.”
“anh có cách rồi!" - chính nam vỗ đùi nói: "đội thua thì cứ cho đan dược bình thường đi, còn đội thắng... anh sẽ tự tay khơi thông kinh mạch cho các cô ấy. vừa tiết kiệm được đan dược, vừa đảm bảo được tính lâu dài và công bằng.”
đúng cmn là diệu kế!
chính nam tự cảm thấy mình là thiên tài không sai được.
ngọc ngân phú bà híp mắt: "anh chắc chắn là vì đảm bảo tính lâu dài và công bằng, chứ không phải là vì muốn... mò các cô ấy?"
chính nam nghĩa chính ngôn từ, một mặt quân tử: "mò? mò cái gì? anh là y sư, các cô ấy lại là sư muội của anh, thân làm đại sư huynh, có bản lĩnh thì giúp các sư muội chứ sao!
lại nói, nếu anh thật muốn mò... ngay bây giờ không phải có hai cực phẩm mỹ nữ bên cạnh hay sao, anh vì cái gì phải bỏ gần lấy xa chứ!?"
quả nhiên là chính nhân quân tử, không hổ danh tiếng gần xa "quân tử tiện" nhạc chính nam.
ngọc ngân phú bà mặc dù biết rõ chính nam là mở mắt nói mò thế nhưng nếu hắn đã nói cô là... cực phẩm mỹ nữ, vậy thì chiều hắn một lần đi. vả lại, tay mò mà thôi, "tiểu chính nam" vẫn là của cô độc quyền.
tú anh phú bà cũng đồng ý với thuyết pháp "cực phẩm mỹ nữ" của chính nam: “không sai, có cả khích lệ tinh thần và khích lệ thực tế. chuyện này em sẽ nói lại với bạch hổ."
chính nam đứng dậy vươn vai nói: “tạm thời như vậy đi. anh về ngủ trước đây, ngày mai gặp lại mọi người.” - thế nhưng lại lén lút truyền âm cho ngọc ngân phú bà: “tiểu hồ ly, lát nữa tới tìm bản đạo trưởng gia cố phong ấn.”
ngọc ngân phú bà mặt hơi hồng nhưng giọng không đổi nói: “em cũng trở về nghỉ ngơi. tạm biệt mọi người, mai gặp.”
tú anh phú bà cũng cảm thấy có chút buồn ngủ nên quyết định về nghỉ ngơi luôn: “mai gặp."
...
lại là một đêm vất vả của chính nam đạo trưởng, thế nhưng mà ai cũng chọn việc nhẹ nhàng thì gian khổ sẽ dành phần ai a, haiz.
sáng hôm sau, đang cùng ngọc ngân phú bà ôm cùng một chỗ ngủ ngon, chính nam bị trang phú bà gọi tỉnh.
hắn mở trừng hai mắt, hưng phấn hôn nhẹ vào trán người đẹp trong ngực rồi nhẹ nhàng rời giường, trước khi đi cũng không quên kéo chăn lên đắp kín cho cô.
trong phòng tắm, vừa làm vệ sinh cá nhân, chính nam nừa hỏi trang phú bà: “lần này bảo trì xong sao không thấy có intro vậy trang?”
trang phú bà có vẻ không vui, giọng cực kỳ chua: “có, nhưng mà người ta đang bận ôm người đẹp a! sống sa đọa buông thả, có ngày đốt đèn tìm cũng không thấy hai quả thận đâu, hừ!”
trang đại nhân cay a!
bảo trì xong lập tức online, vậy mà chính nam chỉ biết hùng hục cày cấy, bỏ mặc người bạn phương xa này của hắn ngồi trong góc vẽ vòng tròn nhốt kiến.
chính nam mộng bức, nhưng rất nhanh cười hèn mọn nói: “thân thể này của tôi chưa tới 20 tuổi, tu vi lại là nguyên anh kỳ, muốn tinh tận, nhân vong thì mỗi ngày một lần như vậy cũng phải tốn 400 năm, hắc hắc.”
rất hiển nhiên trang phú bà mặt không dày bằng chính nam nên chỉ có thể chịu thua, thế nhưng thua keo này ta bày keo khác: “vậy bây giờ ký chủ có muốn xem cập nhật mới không, hay là như thế nào?” - hừ, đấu với bản cung!?
đang phổng mũi chính nam lập tức biến thành cái nô tài: “dạ, dạ! trang nương nương, mời nói!”
trang phú bà nghiêm túc nói: “cập nhật lần này có sự thay đổi khá