"được rồi, chúng ta tiếp tục." - chính nam để quyển sổ nhiệm vụ qua một bên rồi ra hiệu cho tú anh phú bà tiếp tục báo cáo.
"sau hơn một tháng dùng mọi thủ đoạn để khống chế hà thành, hiện nay các thế lực đã sơ bộ hình thành thế chân vạc mà chúng ta muốn trước đó." - tú anh phú bà không hỏi chuyện nhiệm vụ mà tiếp tục bài báo cáo của mình: "đầu tiên là phúc đạt, cũng là bề nổi của chúng ta tại hà thành.
bằng vào danh tiếng của trần gia cùng sự hợp tác chặt chẽ với lý gia, sức hiệu triệu của phúc đạt đã đạt đỉnh phong, gần như có thể lũng đoạn toàn bộ thị trường đan dược, khí cụ. hiện tại có hơn một nửa gia tộc, bang hội, thế lực nhỏ trong thành có hiệp thương với phúc đạt, tình hình rất khả quan.
ngoài ra tin đồn phúc đạt và akatsuki có quan hệ cũng đã được lan truyền. mặc dù "tu la" tú anh ra sức phủ nhận nhưng rất nhiều "bằng chứng" đều chứng minh cho mối quan hệ của hai thế lực này."
tú anh phú bà cũng không thể không khâm phục thủ đoạn của chính nam. tự mình tung tin đồn, tự mình đứng ra phủ nhận nhưng cùng lúc đó cũng tự tạo "chứng cứ" để tin đồn có nơi bám vào, trở thành nửa thực, nửa hư tin tức mỗi ngày được người dân hà thành bàn tán.
không phải cao, là quá cao!
"thứ hai là ngô gia, đối trọng lớn nhất đến thời điểm hiện tại của phúc đạt.
ngô gia tại hà thành kinh doanh mấy trăm năm, gốc rễ đã đào rất sâu tới nhiều nơi trong và ngoài thành, trong thời gian ngắn muốn nhổ hoàn toàn là không khả thi, chỉ có thể từ từ bào mòn, chậm rãi nhổ từng chút một mà thôi. em rất tiếc!"
"không sao, chuyện đó anh hoàn toàn hiểu được." - chính nam xua tay: "nhưng em nói là thế chân vạc mà, tức là phải có ba phe chứ hả? phe thứ ba đâu?"
tú anh phú bà trừng chính nam một cái: "phe thứ ba là luyện dược sư công hội. bọn họ không thuận theo chúng ta, cũng không cùng ngô gia dây dưa, hoàn toàn là muốn làm trung lập. em không biết ý của anh thế nào nên còn để mặc bọn họ nhảy nhót."
"à, luyện dược sư công hội." - chính nam nhịn không được nhớ tới diệp liên hoa cô gái nhỏ kia, nhiều ngày như vậy bặt vô âm tín, không biết có sống tốt không.
"luyện dược sư công hội anh sẽ nghĩ cách, chuyện hà thành tạm thời như vậy đã." - chính nam không muốn dùng vũ lực cưỡng ép đánh chiếm hà thành nên cứ gác nó qua một bên, chuyển hướng quan tâm tới chuyện tiếp theo: "bạch hổ, sức khỏe của em thế nào rồi?"
"em... không sao... khụ... khụ..." - vũ tuyết phú bà nói không ra hai câu đã ho khan lên, có vẻ di chứng cải tạo huyết mạch vẫn chưa tốt.
vũ vân giúp chị hai vuốt lưng thông khí, đồng thời hướng chính nam tố khổ: "chủ nhân, chị hai rất yếu nhưng vẫn cố gắng có mặt ở đây hôm nay chỉ vì không muốn anh lo lắng. anh cứ mặc chị ấy nghe chuyện là được rồi, báo cáo để khi khác có được không?"
"ừ, sức khỏe quan trọng hơn, không cần vội vàng chút việc này ảnh hưởng tới khôi phục." - chính nam đáp lời vũ vân rồi đứng dậy tuyên bố: "trước mắt cứ tiếp tục duy trì những gì đã và đang làm được, chờ bạch hổ khỏe lại chúng ta tính bước tiếp theo. mọi người giải tán đi."
tú anh phú bà và ngọc ngân phú bà nhìn nhau, cả hai đều muốn cùng chính nam chung gối tối nay a. dù sao đã 5 ngày “không làm gì cả” đúng không, đâu phải chỉ hắn mới cảm giác bị cấm túc mà các cô cũng vậy.
nhưng bây giờ chính nam thái độ kia rõ ràng là muốn giúp vũ tuyết phú bà ổn định huyết mạch và khôi phục nguyên khí, nên các cô cũng không càn quấy đòi hỏi mà trở phòng nghỉ ngơi.
...
trong phòng vũ tuyết phú bà, chính nam cẩn thận ghim từng châm lên người cô, đồng thời còn dùng thẻ đổi đan dược đổi ra một viên cấp 5 hoàn mỹ bồi nguyên đan giúp vũ tuyết phú và hồi phục tốt hơn.
cảm nhận được dược lực và nguyên khí của chính nam du động trong thân thể mình, vũ tuyết phú bà có chút ngại ngùng nhớ lại những lời nguyệt vịnh nói về việc phụ nữ chưa chồng để nam nhân sờ từ trong ra ngoài, thế nhưng cô không hề cảm thấy khó chịu, ngược lại cảm giác hạnh phúc lan tràn khắp toàn thân.
“anh… anh cho em dùng đan dược gì thế?” - phải tìm chuyện để nói, nếu không cô sợ mình sẽ phát ra những âm thanh kỳ quái mất.
chính nam nghiêm túc ghim châm, đáp: “cấp 5 hoàn mỹ bồi nguyên đan, nó là đan dược phù hợp nhất với em ở thời điểm hiện tại rồi. anh cũng đang sử dụng châm giúp em nới rộng kinh mạch tạm thời để đan dược được hòa tan nhanh hơn.”
“cấp 5 hoàn mỹ đan dược!?” - vũ tuyết phú bà sững sờ: “là anh luyện ra sao?”
cấp 5 hoàn mỹ đan dược đã có giá ngang ngửa với một viên cấp 7 thượng phẩm đan dược, đó chính là tính bằng trăm ngàn thượng phẩm linh thạch đan dược a.
vũ tuyết phú bà cảm thấy mình có chút phá gia tiềm chất rồi.
“cũng đúng mà cũng không đúng.” - mặc dù không phải chính nam tự mình luyện tới nhưng thẻ đổi là của hắn đúng không, vậy thì đúng rồi.
vũ tuyết phú bà không hỏi nữa mà nghiêng đầu nhìn vào đôi mắt màu đỏ với 3 câu ngọc xoay tròn của chính nam, ánh mắt mê ly.
“đừng nhìn, sẽ bị ảo giác.” - chính nam đổi