"đầu tháng cầu đề cử!"
trong phòng riêng của nguyệt vi lão tông chủ.
"không thần sứ, nguyệt thần thủy lần trước ngài còn hay không?" - nguyệt vi lão tông chủ xáp lại gần người chính nam, ánh mắt long lanh nước.
"khụ... khụ... nguyệt vi đại tiểu thư, nam nữ thụ thụ bất thân a, chỉ là nói chuyện mà thôi, không cần dựa gần như thế." - chính nam lùi lại một bước.
"làm sao!? nhìn cũng nhìn, sờ cũng sờ, bây giờ muốn nói đạo lý?" - nguyệt vi lão tông chủ bước tới một bước.
chính nam dở khóc dở cười: "chính ngài là người nói giữa thầy thuốc và người bệnh..." - lại lùi.
"vậy còn chuyện sau đó nữa thì sao? không thần sứ a, ngài bắt được tâm tiểu vịnh thì cũng thôi đi, coi như ngài có bản lĩnh, nhưng mà cả mẹ và bà ngoại con bé đều không tha.
cứ cho là nga và tôi... thoải mái không câu nệ, nhưng ngài cũng nên nghĩ cho cảm nhận của tiểu vịnh chứ! lỡ con bé biết chuyện ngài rình hai chúng tôi tắm, sau đó thú tính trỗi dậy, nhịn không được xông tới... sàm sỡ chúng tôi, chắc nó sẽ thương tâm chết mất." - lần này đứng tại chỗ, vừa nói vừa lau nước mắt.
chính nam hai mắt tả luân nhãn cũng từ màu đỏ biến thành màu đen, khóe miệng giật giật.
đây là vu khống! vu khống trắng trợn!
"tôi đã nói lần đó là hiểu lầm..."
"đáng thương cho tiểu vịnh a, tình yêu đầu đời mới chớm nở liền gặp phải người hoa tâm. hoa tâm thì cũng không sao, có bản lĩnh chăm sóc tốt tất cả là được, nhưng mà hoa tâm tới mức liền... mẹ và bà ngoại đều thu thì...ô... ô..."
chính nam muốn quay đầu đi thẳng nhưng toàn bộ không gian đều bị lực lượng tinh thần của nguyệt vi lão tông chủ cố hóa, nếu không dùng thủ đoạn đặc thù là không phá được, cho dù có phá được thì cũng mất một khoảng thời gian.
nói chung... chạy là không thể!
"xin đính chính lại lần cuối cùng, lần đó chỉ là hiểu lầm." - chính nam gằn giọng: "còn nữa, nếu ngài muốn dùng chuyện đó... tống tiền tôi thì ngài tính nhầm rồi, tôi không phải loại người bị uy hiếp là sẽ thỏa hiệp đâu.
bình nguyệt thần thủy này xem như... hiếu kính ngài, mong ngài nhận cho."
tưởng thế nào, nói cho cứng rắn xong cũng phải hối lộ cho nạn nhân cầu rút đơn bãi nại!
nguyệt vi lão tông chủ ngay lập tức nín khóc mỉm cười, tươi như chưa từng rơi nước mắt: "cảm tạ, cảm tạ quan nhân."
chính nam thật không hiểu nổi vị sát thần ngày xưa lừng lẫy tu chân giới làm sao lại biến thành dạng này. chẳng lẽ... thiếu hơi trai thật sự là một căn bệnh?
"không liên quan tới mình! không liên quan tới mình!" - chính nam liên tục tự nhủ trong lòng, ngoài mặt lại nói: "hỏa độc trong cơ thể ngài thế nào rồi? có cần lại tới một lần trích độc nữa không?"
nguyệt vi lão tông chủ "tống tiền" thành công nên cũng không trêu chọc chính nam nữa mà nghiêm túc đáp: "về cơ bản thì đã trong tầm kiểm soát, chỉ là bị nó ăn mòn nhiều năm như vậy muốn khỏi hẳn thì không thể gấp được."
"ngài ngồi xuống đi, để tôi kiểm tra lại một lần cho đảm bảo."
nguyệt vi lão tông chủ vén tay áo lên cho chính nam bắt mạch, cùng lúc đó nhịn không được tò mò nhìn đôi mắt của hắn.
"đôi mắt này của ngài thật kỳ lạ. nếu tôi đoán không lầm thì nó có khả năng khiến người khác nhiễu loạn tinh thần và giúp ngài cường hóa khả năng nhìn rất nhiều đúng không?"
"tại sao ngài lại đoán như vậy?" - chính nam khá bất ngờ với phán đoán đúng tới 9/10 của nguyệt vi lão tông chủ.
"bản thân đôi mắt kia luôn tự tỏa ra một trường tinh thần lực quanh người ngài, tôi đoán nhờ vào đó mà nó có thể giúp ngài bắt được những hành động xung quanh cho dù là nhanh nhất, nhỏ nhất đều không thoát khỏi.
và bởi vì là nguồn gốc nên tinh thần lực xung quanh đôi mắt ngài lúc nào cũng dày đặc nhất, nếu ai đó không có chuẩn bị hoặc bị ngài cố ý nhìn chằm chằm nhẹ thì cũng rối loạn tinh thần, nặng thì rơi vào ảo giác.
đúng là một đôi mắt lợi hại."
chính nam không thể không thán phục kiến thức của một độ kiếp kỳ viên mãn, bởi vì phán đoán của nguyệt vi lão tông chủ hoàn toàn đúng với cách thức mà tả luân nhãn hoạt động.
thế nhưng hắn không muốn bí mật của mình bị lộ quá nhiều nên liền rụt tay về, nói: "mọi chuyện đều bình thường, tình hình khôi phục rất khả quan. bình nguyệt thần thủy tôi vừa đưa cho ngài đủ để ngài và nguyệt nga tông củ dùng chung tới hai tuần sau, khi đó thực lực của ngài có lẽ sẽ sát với đỉnh phong rồi, tiếp theo chỉ có thể từ từ thẩm thấu khu trục hỏa độc mà thôi."
"không thần sứ, có cái yêu cầu quá đáng, mong ngài nghe thử rồi... trả lời giúp tôi."
chính nam híp mắt: "có chuyện gì ngài cứ nói, nếu giúp được tôi sẽ giúp, không được tôi sẽ nói thẳng, không có gì phải câu nệ."
"chính là... chính là chuyện nguyệt thần huyết mạch.
cả tôi và nga đều biết dùng nguyệt thần thủy này chỉ có thể để huyết mạch của chúng tôi đạt tới một ngưỡng nhất định thôi, còn tiến thêm là không thể nào. cho nên tôi muốn hỏi... nếu ngài có cách..."
"tôi hiểu rồi. đáng tiếc là không thể."
chính nam nói xong liền quay đầu