Diệp liên hoa nhún vai, đứng dậy. hành động này khiến toàn thân cô cảm giác được một trận mát mẻ, khoan khoái.
cô cúi đầu nhìn xuống, lập tức mặt trở nên đỏ bừng.
“hắn… nhìn thấy hết rồi sao!?” - diệp liên hoa cảm thấy nếu có cái lỗ cô nhất định sẽ chui vào, chờ chính nam chết rồi cô mới chui trở ra.
thì ra là do diệp liên hoa mặc quá kín, thời tiết oi bức của mùa hè kết hợp với việc ngồi luyện đan cạnh lò lửa thời gian dài khiến mồ hôi của cô thấm ướt hết quần áo, dính chặt vào da thịt. mặc dù không bại lộ gì cả nhưng đường cong vẫn là là được khắc họa rất tốt, đặc biệt khi cô ngồi thẳng lưng thì phần ngực nhấp nhô và eo thon càng trở nên rõ rệt.
diệp liên hoa dùng chân khí hong khô quần áo rồi cởi phăng lớp đồ đen bên ngoài ra, lộ ra bên trong bộ đồ thường phục thoải mái hơn. nhìn đống quần áo đen bên cạnh, cô nhịn không được nghĩ: “tên kia tính ra vẫn là đàn ông, vì giữ thể diện cho mình nên mới đi ra ngoài lấy nước.”
lát sau chính nam trở lại với hai ly nước trái cây, cười nói: “cô uống thử đi, rất có lợi cho da và tóc.” - hắn đưa cho diệp liên hoa ly nước có màu cam.
diệp liên hoa tò mò uống thử một ít, chính cô cũng không để ý là mình hoàn toàn không có ý phòng ngự chính nam:“cam và cà rốt a, nhưng giống như còn có thêm thứ gì đó?”
“không có a.” - chính nam cầm lấy ly nước ép cam - cà rốt của diệp liên hoa uống thử: “bình thường, có gì khác đâu!?”
“h-hắn… hắn uống ly nước của mình.” - diệp liên hoa đỏ mặt cúi đầu, đi luyện đan.
“cô không uống nữa sao, ngon mà!” - chính nam không hiểu sao diệp liên hoa tự dưng quay lưng đi.
hắn nhún vai đặt hai ly nước ép lên bàn rồi nói: “tôi dạy cô thêm một lần rồi cô tự mình luyện tập nhé, mọi thứ đều không có gì khác biệt, cô chỉ cần tập trung hơn vào các chi tiết nhỏ là sẽ ổn thôi.”
“hả!? à, được… được!” - diệp liên hoa có chút thất thần, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
…
“này, tập trung… cô khống hỏa xuất hiện sai lầm…”
“sai định lượng, tăng nhiệt độ lên đi…”
“khoan! cô cầm nhầm dược liệu rồi kìa… đừng…”
ầm!
một tiếng nổ lớn vang lên, khói bốc mù mịt trong phòng khiến chính nam phải nhanh chóng chạy ra mở cửa phòng để thoát khói.
lát sau chờ khói bay bớt ra ngoài, chính nam mới cau mày nói: “cô bị gì thế, lúc nãy còn rất tốt… phụt, hahaha.” - nhìn thấy “thảm trạng” của diệp liên hoa, hắn nhịn không được bật cười thành tiếng.
diệp liên hoa lúc này chính xác là “mặt đen như đáy nồi”, vụ nổ lô hun cô một mặt đầy tro bụi.
“cười cái gì mà cười!” - diệp liên hoa quát lớn, vành tai đều đỏ nhưng mặt cô đen quá nhìn không ra: “nhanh lấy nước cho tôi rửa mặt.”
“được được, không cười, không cười.” - chính nam cố gắng nén cười, dẫn diệp liên hoa tới phòng tắm: “cô tự nhiên.”
diệp liên hoa trừng mắt chính nam, hai chấm màu trắng giữa nền đen cực kỳ nổi bật: “anh mà dám nhìn lén, tôi… cho anh biết tay.” - nói, cô đóng sập cửa phòng như muốn dằn mặt chính nam.
chính nam nhún vai tỏ ra không quan tâm lắm, hắn còn chưa tới mức rình xem một cô gái chưa “thành nhân” tắm.
trong phòng tắm, diệp liên hoa không vội cởi đồ mà đứng im tập trung tinh thần nghe ngóng xung quanh. lát sau, cảm thấy không có gì bất thường cô mới chậm rãi cởi quần áo để tắm rửa: “hừ! coi như anh thức thời, không làm gì dại dột.”
bên ngoài, chính nam mở thêm cửa sổ để thông gió rồi dọn dẹp lại gian phòng. vụ nổ không lớn nhưng tan hoang vẫn là phải có, không dọn dẹp lại sẽ rất bừa bộn.
...
khoảng 20 phút sau diệp liên hoa mở cửa phòng tắm bước ra, dung nhan lại tỏa sáng, quần áo lại tươm tất. cô liếc quanh một vòng, phòng đã được thu dọn gọn gàng, không khí cũng thông thoáng trở lại, chỉ là nhìn tới bộ đồ đen của mình được gấp vuông vắn trên bàn, diệp liên hoa nhịn không được tưởng tượng lung tung
“hắn không… làm gì kỳ quặc với quần áo toàn mùi mồ hôi của mình chứ!?”
chính nam cầm ly nước ép của hắn lên uống một hơi cạn sạch, nói: “hôm nay tới đây thôi, tâm trạng của cô không ổn định, tiếp tục luyện chế sẽ rất dễ gây ra tai nạn.”
diệp liên hoa nhìn chính nam, lại nhìn ly nước ép trên tay hắn, lại nhìn ly nước ép còn vết son của cô trên bàn, trong lòng nai con không hiểu nhảy loạn.
“cũng… cũng được. vậy tôi… về trước.” - diệp liên hoa giọng có chút mất tự nhiên, vươn tay cầm lấy ly nước ép trên bàn uống ực một hơi cạn sạch, nói: “xin… xin lỗi vì đã gây phiền phức cho anh.” - dứt lời, cô chạy như bay ra khỏi cửa, không ngoảnh lại dù chỉ một lần.
“cô nàng này làm sao thế nhỉ?” - chính nam nhún vai không để ý, thế nhưng nhìn thấy bộ đồ đen của diệp liên hoa còn trên bàn, hắn gọi với theo: “này! quần áo của cô… chạy nhanh như vậy làm gì a!?”
diệp liên hoa nghe được chính nam gọi theo càng chạy nhanh hơn, hai lỗ tai cô đã muốn xì ra khói, thầm nghĩ: “coi như… trả công cho anh… đúng là một tên biến thái!”
diệp liên hoa quên không che giấu thân phận mà lao vút ra khỏi lý gia, hành động này của cô lập tức bị một đôi mắt sắc bén phát hiện.
còn chính nam, hắn cầm lấy bộ đồ đen của diệp liên hoa... quăng thẳng vào thùng rác, một chút ý nghĩ lệch lạc cũng không có, lại tiếp tục luyện tập tam thân thuật đang dang dở của mình.
...
sáng hôm sau, chính nam đang cùng gia nguyệt phú bà ăn sáng.
“gia nguyệt, bao lâu rồi em chưa ra khỏi hà thành?” -chính nam vừa nhai vừa hỏi.
gia nguyệt phú bà nhai nhồm nhoàm mấy cái bánh bột lọc, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, sau đó trả lời: “em cũng không nhớ nữa, rất lâu rồi không có đi ra ngoài. lần trước hình như là… cùng chị gia như đi săn bắn thì phải. lâu quá,