Một luồng mênh mông thiên uy giáng lâm xuống hà thành, trong thành tất cả mọi người đều cảm thấy được uy áp khổng lồ tới từ bốn phương tám hướng bao phủ lấy mình.
“bên đó là… lý gia!?”
“đây là… thiên địa tẩy lễ, chẳng lẽ lý gia đại tiểu thư đột phá?”
“hẳn là không phải, còn một khoảng thời gian nữa thiên hà thư viện mới đến kỳ nghỉ hè, không phải là lý gia đại tiểu thư đâu.”
“vậy thì là lý gia nhị tiểu thư rồi. đi qua xem một chút không? ”
“ông muốn chết cứ đi, tôi không đi.”
“…”
lê nhân doanh cũng nhìn về phía lý gia phủ đệ, lẩm bẩm: “đại tiểu thư hẳn là cũng cảm thấy chứ, sẽ là ai a.”
lý anh tuấn vừa mới làm xong sắp xếp cho gia nguyệt phú bà cũng cảm thấy thiên uy đè ép tới ngạt thở, nhưng hắn lại cười cực kỳ sảng khoái: “chính nam đột phá? thiên địa tẩy lễ? haha! thiếu chủ chính là thiếu chủ, thiên phú quả thật đáng sợ.”
chính nam không biết mình đã dẫn phát cỡ nào oanh động, hắn hiện tại đang đắm chìm trong thiên địa chi quang, nó đang giúp hắn tẩy kinh phạt tủy, nới rộng kinh mạch, vững chắc đan điền, thậm chí vết thương trí mạng hắn mới nhận hôm qua cũng đã hoàn toàn khỏi hẳn.
“tiểu nam…” - bỗng nhiên một giọng nói trầm ấm, cực kỳ thân thương vang lên trong đầu chính nam.
“ai, ai nói chuyện?” - chính nam sợ hết hồn, rõ ràng mình đang đột phá, vậy mà có người nói chuyện với mình.
“nếu con nghe được những lời này, con hẳn là đang đột phá linh hư kỳ chứ…” - giọng nói vẫn máy móc vang lên, không quan tâm phản ứng của chính nam.
“hẳn là linh hồn ấn ký, vậy chỉ có thể lặng yên nghe nốt” - chính nam cũng im lặng lắng nghe.
“ngày đó cha thiết lập 9 tầng phong ấn, phong ấn thiên phú của con, chỉ muốn con có một cuộc đời bình an, thế nhưng cuối cùng con vẫn là xông ra một bước này. đúng là vàng thật ở đâu cũng sẽ phát sáng, haha…”
“thì ra cái thiên phú nát bét này của mình là do bị phong ấn a, thật cmn oan uổng.” - chính nam muốn khóc.
“hiện tại cha muốn con nghe cho rõ những gì cha nói, đại lục nước rất sâu, muốn xông xáo phải bước kĩ từng bước, nếu như đã không thể vô vị cả đời, vậy phải làm cho thật lớn.
cha và mẹ con phát hiện một bí mật, thiên đại bí mật. chính bí mật này đã khiến cha và mẹ con trong quá trình điều tra gặp phải kẻ địch, không thể không đột phá cảnh giới thứ 9 nên đã bị khóa giới truyền tống đi.
cũng may chúng ta đều có sắp xếp cho con.
lý gia tin được, còn lại đều không đáng tin, chúng ta bại lộ chính là bị người bán đứng. cha và mẹ con có thể thoát đi nhưng chúng ta cũng không mong con của mình lại chết oan chết uổng chỉ vì những gì chúng ta đã làm, cho nên con phải nhanh chóng mạnh lên, không chỉ là để tự bảo vệ mình mà còn phải bảo vệ nhiều thứ khác nữa… cố gắng lên, cha và mẹ con chờ con.”
...
chính nam choáng váng rồi, cái mẹ gì đây a!?
một người chạy tới vỗ vai hắn tự xưng là “cha” và nói: “hừm, chúng ta biết một bí mật rất lớn, nhưng mà con yếu quá nên đừng hỏi nha. chừng nào đủ mạnh thì tính lại…” - rồi lại bỏ đi như chưa từng đến.
cmn!
nếu không muốn nói thì đừng nói, nói nửa chừng rồi bỏ đi... để làm gì vậy!
cmn! cmn!
“mà, cha mẹ cũng không phải đã chết hay vứt bỏ mình, mà là bị ép rời đi thế giới này, nói như vậy mình vẫn còn cơ hội đi tìm cha mẹ.” - chính nam thầm nghĩ.
rốt cuộc thì hắn cũng không phải là một đứa mồ côi.
. . .
liên tiếp một giờ được thiên địa chi quang gột rửa, chính nam cuối cùng cũng hoàn thành quá trình tẩy lễ. hắn chậm rãi đứng dậy, cảm giác thân thể nhẹ nhõm rất nhiều, giống như có gông xiềng được tháo xuống vậy.
“tích… ký chủ đột phá hoàn tất, trang sẽ tiến hành shutdown và bảo trì trong 2 giờ, xin ký chủ vui lòng chờ đợi.”
“khoan…”
“ồ! nhìn thấy cậu khỏe mạnh lão rất vui mừng đấy. hôm nay có vẻ là 1 ngày vui nha.”
chính nam hơi sững sờ, rồi rất nhanh bừng tỉnh nói: “a! thượng đế! chào ngài, cháu mới có đột phá mới, đều là nhờ hệ thống của ngài giúp đỡ, cám ơn ngài!”
thượng đế vẫn một bộ ông lão hàng xóm, giọng hiền hòa: “hệ thống chỉ là trợ giúp, tất cả vẫn là do bản lĩnh của cậu thôi. mà, vừa rồi lão cũng hơi thất lễ khi nghe lén câu chuyện của cha con cậu, lão xin lỗi. nhưng mà những gì hình chiếu của cha cậu nói không sai, nơi mà cậu đang ở chôn giấu 1 bí mật cực kỳ kinh khủng, cậu phải cẩn thận hơn đấy.”
chính nam gấp gáp hỏi: “bí mật!? thượng đế, ngài có thể nói cho con biết cụ thể bí mật đó là gì không?”
thượng đế đáp: “à… không được. cậu còn yếu lắm, biết nhiều sẽ không tốt cho sự phát triển của cậu đâu. cứ cố cố gắng mạnh lên thì cái gì phải tới cũng sẽ tới, haha. chào hỏi như vậy thôi, có dịp lão sẽ lại cùng cậu trò chuyện. tạm biệt nhé!”
“thượng đế! khoan hãy đi! thượng đế…”
cmn! cmn! cmn!
chính nam trong lòng cực kỳ khó chịu, giống như có con mèo nhỏ cứ cào cấu ruột gan, hối thúc hắn phải đi tìm hiểu “bí mật” mà một người như thượng đế cũng phải dùng từ “kinh khủng” để mô tả thì nó tới mức độ như thế nào.
“mà thôi, đủ mạnh thì cái gì phải tới cũng sẽ tới, haha. nói chung là do bản thân quá yếu nên không có quyền được biết thôi chứ gì. vậy thì đành phải mạnh lên chứ sao.” - chính nam nắm chặt nắm đấm, mặc dù không ai coi thường hắn nhưng 2 từ “quá yếu” cứ phảng phất trong đầu như cười nhạo hắn khiến hắn rất không vui.
chính nam quyết định đi xem tình hình gia nguyệt phú bà, thế nhưng vừa mở cửa đã gặp vệ đại đang đứng sẵn bên ngoài chờ hắn. chính nam dùng