Từ bên ngoài nhìn vào, phúc đạt không phải là 1 cái cửa hàng có mặt bằng rất lớn, nhưng khi bước vào bên trong thì nó lại lớn ra rất nhiều. lần trước chính nam cũng để ý vấn đề này nên đã hỏi trang, đáp án hắn nhận được là đây là 1 loại không gian trận pháp, có thể bẻ cong không gian theo ý muốn để tăng diện tích.
nhìn tấp nập người xếp hàng trước mỗi quầy hàng, chính nam cảm khái: “nói 1 ngày thu đấu vàng có lẽ cũng không quá a, phúc đạt có mở suốt đêm không em?”
lan đi bên cạnh chính nam giới thiệu với hắn 1 số sản phẩm giá cao, đồng thời giải đáp thắc mắc cho hắn. nghe hắn hỏi, cô bé trả lời: “tất nhiên là có chứ anh, cửa của phúc đạt, từ lúc em được nhận vào làm tới bây giờ, chưa từng đóng lại.”
chính nam gật đầu, hắn nghĩ tới mấy chuỗi cửa hàng tiện lợi kiếp trước như circlek hay family’s mart cũng đều là như vậy.
đang cùng lan đi lòng vòng tham quan, 2 người bỗng nhiên bị chặn đường.
“lan, em tới làm thủ tục giúp anh, anh muốn mua 1 vài thứ.”
một thanh niên xuất hiện trước mặt chính nam, liếc cũng không liếc hắn một cái nhưng mở miệng là muốn cướp người.
chính nam 2 mắt tỏa sáng nhìn thanh niên này, trong lòng âm thầm hào hứng: “ơ, đây không phải là "tiểu đệ" của mình sao, trùng hợp như vậy.”
lan đáp lại bằng câu trả lời rất mang tính nghiệp vụ: “xin lỗi, em đang có khách hàng rồi, hẹn anh lúc khác ạ!”
chính nam kéo kéo cổ áo, tiếp theo mới là trò hay đây!
thanh niên kia quay qua nhìn chính nam, sau đó mặt đều tái nói: “vậy khi khác anh tới tìm em.” - xong quay đầu rời đi.
chính nam hắng giọng: "tiểu khoa a, gặp đại ca tại sao không chào!?"
đỗ hoàng khoa khựng người lại, chậm rãi quay cái cổ cứng ngắc nhìn chính nam nở 1 nụ cười còn khó coi hơn mếu, lí nhí trong cổ họng: "đại ca!"
"hả!? cái gì?" - không phải chính nam làm bộ không nghe để sỉ nhục đỗ hoàng khoa mà là hắn thật sự không nghe được con hàng mập mạp này nói cái gì: "nói lớn lên một chút, đàn ông con trai gì lí nha lí nhí, to con tốt tướng như thế này thì phải mạnh mẽ lên chứ."
đỗ hoàng khoa thì cho rằng chính nam trêu đùa hắn nên nén giận la lớn: "đại ca!" - trong lòng đã mắng chính nam không thành hình người.
"à, nghe rồi, nghe rồi." - chính nam cười gật đầu: "lan, em giúp cậu ấy làm thủ tục mua hàng đi, anh tự mình đi tham quan cũng được."
lan cúi người chào chính nam, nói: “có chuyện gì anh cứ tìm em, em đi trước.”
chính nam cười gật đầu rồi quay người đi, không để ý đỗ hoàng khoa nữa. nhưng mà hắn không để ý không có nghĩa là những người xung quanh cũng như vậy, để cháu của luyện dược sư công hội hội trưởng giữa nơi công cộng như thế này chịu nhục gọi 2 tiếng "đại ca" có thể là người đơn giản sao.
sau khi tự mình đi dạo 1 vòng, chính nam mua một số quặng cấp 1, cấp 2 để về tự chế tạo kunai và shuriken rồi lại lên tầng 2 chờ lê nhân doanh.
lần này may mắn là không phải chờ lâu, lê nhân doanh từ tầng 3 đi xuống, còn có cả tú anh phú bà xuất hiện.
thấy chính nam đang ngồi mân mê cây kunai, tú anh phú bà lên tiếng: “luyện dược sư đại nhân có hứng thú với loại vũ khí cầm tay này sao?”
chính nam ngẩng đầu lên cười nói: “thuận tay sử dụng mà thôi.”
lê nhân doanh mở cửa phòng để 2 người tiến vào, hắn vào cuối cùng rồi khóa chặt cửa, còn cẩn thận ấn vào 1 cái nút khởi động cơ quan.
ngồi trên ghế trung tâm, tú anh phú bà mỉm cười nhìn chính nam: “hôm nay có việc gì mà ghé qua đây thế? không phải là muốn mời tôi ăn mừng đột phá linh hư kỳ chứ?”
chính nam âm thầm cảm khái, hệ thống tình báo của trần gia quá mạnh, mình mới đột phá được vài giờ đã bị người ta biết rõ. hắn cười lắc đầu: “chút tu vi này của tôi không đủ cô búng tay 1 cái, tôi cũng không dám khoe khoang. ngược lại là có chuyện quan trọng cần tìm cô bàn bạc đây.”
tú anh phú bà nghe hắn nói “quan trọng” cũng không đùa giỡn nữa, cô nghiêm mặt gật đầu: “nếu đã là chuyện quan trọng vậy thì cần phải được ưu tiên giải quyết.”
chính nam cũng hoảng sợ tốc độ lật mặt của tú anh phú bà, hắn nói: “về cấp 3 đan dược…”
tú anh phú bà nháy mắt với lê nhân doanh. lê nhân doanh hiểu ý khẽ gật đầu, sau đó vung tay 1 cái, tất cả cửa sổ đều khép lại, 1 vòng không gian gợn sóng tỏa ra bao vây lấy căn phòng.
tú anh phú bà hài lòng gật đầu, quay qua chính nam ra hiệu nói tiếp.
chính nam nuốt ngụm nước miếng, trong lòng gào thét: “cmn! cái gì đây a! làm sao cảm giác mình đi vào wakanda, công nghệ phát triển quá mức. wakanda forever!” - ngoài mặt chính nam vẫn bình tĩnh nói: “sư phụ tôi nói cần dược liệu cấp 3 để tiếp tục nghiên cứu, bởi vì nguồn cung từ nơi khác không đủ, mà hiện tại đang tới giai đoạn quan trọng, cho nên muốn từ nơi này của cô ứng trước dược liệu cấp 3 có được hay không?”
tú anh phú bà và lê nhân doanh trầm ngâm không nói, bởi vì lượng tin tức chính nam vừa cung cấp có chút lớn.
tú anh phú bà nhìn chính nam: “dược liệu cấp 3, giai đoạn quan trọng, nguồn cung từ nơi khác…”
lê nhân doanh trong lòng cũng đang suy nghĩ vấn đề tương tự, bởi vì chính nam vừa nói rằng bọn họ có đối thủ cạnh tranh.
tú anh phú bà mỉm cười, nói: “tất nhiên là có thể a, phúc đạt luôn tin tưởng dược lão. có điều…”
chính nam cười tủm tỉm: “có điều gì cô cứ nói, đều là người một nhà, không có gì phải ngại ngùng.”
“ai cùng cậu là người một nhà.” - tú anh phú bà yêu kiều trừng chính nam 1 cái: “tôi muốn phúc đạt được quyền ưu tiên phân phối cấp 3 đan dược sau khi… nghiên cứu hoàn thành. thêm nữa là trong lần đấu giá đan dược tới đây, tôi cần dược lão xuất hiện tuyên bố hợp tác cùng phúc đạt.”
chính nam cau mày, quyền ưu tiên phân phối hắn không quan trọng bởi vì đó là kế hoạch của hắn, nhưng bảo dược lão xuất hiện thì không dễ làm. lần trước hắn giả dạng 1 lão già xuất hiện đó là bất ngờ, người ta có thể sẽ không nghi ngờ, nhưng lần này không giống, hắn lại xuất hiện như bộ dạng lần trước rất có thể sẽ bị người ta điều tra hoặc làm khó dễ. có điều...
thấy chính nam cau mày, gõ bàn mà không trả lời, tú anh phú bà cũng không gấp. cô có tự tin lần giao dịch này.
lại trầm ngâm 1 lúc, chính nam mở miệng phá vỡ im lặng trong phòng: “quyền ưu tiên có thể, yêu cầu là phúc đạt hợp tác cùng lý gia độc quyền phân phối tại hà thành, không thể vận chuyển ra bên ngoài hà thành tiêu thụ.”
chính nam không muốn tin tức hắn có thể lượng sản hoàn mỹ đan dược bay quá nhanh, tất nhiên cản là không thể nào, nhưng phải hạn chế lại tốc độ của nó.
tú anh phú bà khóe miệng cong lên nụ cười: “quả nhiên là lý gia” - cô gật đầu trả lời: “như vậy hoàn toàn có thể hiểu được, nhưng còn chuyện hợp tác?”
chính nam lắc đầu: “sư phụ có thể xuất hiện hay không thì tôi không dám nói chắc, bởi vì sẽ xảy ra liên quan rất lớn. lại nói, cô không nghĩ rằng hợp tác giữa chúng ta không nên để quá nhiều người biết sao? dù sao thì…”
chính nam bỗng nhiên dừng lại, liếc mắt nhìn 2 người trong phòng, thản nhiên nói: “dù sao thì trần gia cũng không phải vô địch.”
tú anh phú bà và lê nhân doanh trong lòng chấn động, chính nam đây là thay sư phụ hắn cảnh cáo 2 người sao.
sợ đại tiểu thư nhà mình tính háo thắng xông lên đầu, lê nhân doanh lên tiếng trước: “cũng chỉ là hình thức mà thôi, nếu dược trần đại sư cảm thấy cần thiết thì có thể tùy ý xuất hiện, nếu không thì cũng không nên miễn cưỡng ngài ấy.”
tú anh phú bà