"bonus 1 chương nhân dịp ngày sinh nhật bác và cũng là để cảm tạ bạn #beandautay. chúc mọi người cuối tuần vui vẻ!"
đúng lúc này bên ngoài bỗng nhiên dồn dập tiếng bước chân.
chính nam dùng bạch nhãn nhìn thấy ngọc ngân và mấy cái hộ vệ đang hướng bên này xông qua, trong lòng chửi khẽ 1 tiếng rồi nhanh tay vơ lấy chăn mền trùm lên 2 người.
“đại tiểu thư có chuyện gì thế?” - ngọc ngân giọng cực kỳ gấp.
lúc nãy gia như phú bà xông vào phòng chính nam không có đóng cửa, ngọc ngân thấy cửa không đóng cũng không thèm gõ cửa mà xông thẳng vào phòng, thế nhưng cô vẫn ra hiệu cho mấy cái hộ vệ đứng chờ bên ngoài.
trong phòng, gia như phú bà rúc trong lồng ngực chính nam, thở mạnh cũng không dám, chỉ im lặng cầu mong đừng có bị phát hiện ra.
chính nam thò đầu ra khỏi chăn, giả vờ mới tỉnh, nhập nhèm nói: “vệ đại đội trưởng a! đây là phòng tôi chứ không phải phòng đại tiểu thư. sáng sớm anh qua đây kiếm đại tiểu thư không có đâu.”
ngọc ngân ánh mắt đảo quanh phòng mấy vòng cũng không phát hiện dấu vết gia như phú bà, lúc này giọng đầy nghi ngờ hỏi: “lạ nhỉ! rõ ràng vừa rồi nghe thấy bên này có tiếng đại tiểu thư hét lên. không lẽ là nghe nhầm?”
chính nam gật đầu lia lịa: “hẳn là nghe nhầm rồi, tôi buổi sáng lâu lâu cũng bị như thế, do ngủ không đủ giấc nên sinh ra ảo giác thôi, 1 lúc là sẽ bình thường trở lại.”
ngọc ngân trầm ngâm 1 lát rồi quay đi. trước khi đi, cô không quên quay đầu lại nhắc nhở chính nam: “mặt trời lên cao rồi á, cậu cũng dậy đi được rồi.” - dừng 1 lát, cô dùng ánh mắt thâm thúy nhìn cái “ụ chăn” to bất thường của chính nam, nói: “nếu cậu gặp đại tiểu thư thì cho tôi gửi lời chào nhé.”
ngọc ngân ra khỏi phòng, chính nam cảm giác cô cố ý đóng cửa rất mạnh thì phải.
thở phào 1 hơi rồi lật ra chăn mền, chính nam cúi đầu nhìn gia như phú bà: “đi rồi, may mà không có lộ ra. mà cô không định buông nó ra à?”
gia như phú bà giật mình bừng tỉnh. nãy giờ trong đầu cô hỗn độn thành 1 mảnh, toàn bộ đều là suy nghĩ cái thứ cứng ngắc, nóng hổi trong lòng bàn tay mình, đến mức chính nam và ngọc ngân nói gì hoàn toàn không nghe.
bây giờ bị chính nam gọi tỉnh, gia như phú bà mặt đỏ như trái gấc vùng thoát khỏi chăn mền, không nói 1 lời mà chạy như bay ra khỏi phòng, đầu cũng không ngoái lại. cảm giác được trong lòng bàn tay còn ấm áp nhiệt độ, cô chạy càng nhanh hơn.
chính nam mỉm cười đắc ý: “dùng điểm mị lực gia tăng thiện cảm tác dụng rất tốt, hắc hắc.” - cúi đầu ngó tiểu chính nam 1 chút rồi hắn mới dậy bắt đầu ngày mới.
ngày hôm qua mới biết được tính năng dùng điểm mị lực để đổi thành thiện cảm chính nam đã ngay lập tức sử dụng lên gia như phú bà, sau đó 12 giờ đêm hắn lại sử dụng thêm 1 điểm nữa. kết hợp với mấy ngày nay liên tục đi chơi và tập luyện cùng nhau, hiện tại độ thiện cảm của gia như phú bà đối với hắn đã là 44/100, không thể nói là thăng tiến không nhanh.
còn thiếu 7 điểm nữa là gia như phú bà sẽ đạt tới 51 độ thiện cảm, khi đó chính nam có thể hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến thứ 2 giai đoạn 1, qua đó đạt được 1 số điểm thưởng và cả điểm thành tựu. vì thế hắn muốn tiếp tục “đầu tư” vào cô.
trong phòng luyện đan, chính nam kiểm tra số dược liệu hư linh đan còn lại rồi thì thầm: “chỉ cần luyện thành vài lô nữa là đủ trữ lượng cho đợt bán đấu giá sắp tới, như vậy nên bắt đầu cải tiến trang bị mới được.”
buổi chiều, có vẻ như gia như phú bà không có mặt mũi gặp chính nam nên không có cho nô tỳ qua gọi hắn đi tập luyện.
chính nam luyện đan, luyện khí liên tiếp mấy tiếng cũng chán nên quyết định ra ngoài thư giãn tay chân, đầu óc. hắn tìm tới phòng gia như phú bà, hỏi thăm mấy cái nô tỳ đều nhận được câu trả lời là : “đại tiểu thư nói không khỏe nên hôm nay không muốn tu luyện.”
“muốn tránh mặt đúng không, vậy thì tôi đi tìm ngọc ngân, hắc hắc.” - chính nam tự mình thì thầm, rồi hướng thẳng phía sau núi đi tới.
chính nam không biết là gia như phú bà đang ở trong phòng nghe nô tỳ bẩm báo lại việc bên ngoài. biết được chính nam tới tìm mình cô vui vẻ ra mặt, nhưng khi nghe hắn chạy tới sau núi thì ly nước trong tay bóp vỡ lúc nào cũng không biết.
sáng ngày hôm sau, chính nam vừa thức dậy đã làm vệ sinh cá nhân, chuẩn bị sẵn đồ ăn thức uống rồi chạy qua phòng gia như phú bà.
sau khi được chính nam tiếp tục chuyển đổi mị lực, điểm thiện cảm của cô đối với hắn hiện tại là 48 , tức là chỉ thiếu 3 điểm nữa là hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, cho nên chính nam mới sốt sắng như vậy. dù sao cũng là chuyện tình cảm, những lúc cần vẫn là phải tự mình ra tay.
để tăng thêm tính bất ngờ, chính nam quyết định lẻn vào phòng gia như phú bà chứ không tiến vào bằng cửa chính.
không biết là hên hay may mắn, lúc chính nam vọt vào phòng cũng là lúc gia như phú bà đang cởi ra áo ngủ của mình, trên người chỉ còn lại chiếc yếm hồng, 2 đỉnh núi nhỏ nhô lên đầy sức sống.
chỉ trong 1 tích tắc gia như phú bà trợn to 2 mắt, há miệng chuẩn bị hét lên, chính nam đã kịp sử dụng thuấn thân thuật tới bên cạnh bịt miệng cô lại, dùng giọng gió thì thầm vào tai: “đừng hét, bình tĩnh. tôi xin lỗi, tôi sợ cô ngại không muốn gặp tôi nên tôi mới vào mà không gõ cửa. yên tâm, tôi cái gì cũng không thấy. bây giờ tôi sẽ quay lưng để cô thay quần áo, chừng nào thay xong thì chúng ta nói chuyện, được không?”
lần thứ 2 trong 2 ngày bị chính nam bịt miệng, khác nhau là lần này gia như phú bà trong tay không nắm gì cả, ngược lại là bị 1 tay chính nam vòng qua eo ôm cô sát vào lòng làm cho 2 đỉnh núi nhỏ đang nhô cao kia ma sát vào ngực hắn khiến cô toàn thân đều mềm nhũn.
phía sau lưng, bàn tay thô ráp của hắn đang xòe rộng, siết chặt vào cái lưng trần non mềm của cô