Vũ vân hỏi một loạt câu hỏi: “tổ chức của anh? tổ chức nào? tu vi cao nhất là cái gì? tôi làm sao tin được anh?”
“ha, tổ chức nào cô không vào thì không được biết. tu vi cao nhất là cái gì, hừm, tịch diệt kỳ, không đúng, đại thừa kỳ… ừm, hẳn là đại thừa kỳ, dù sao đã lâu rồi không gặp hắn.” - chính nam vuốt cằm nói, một bộ “tôi quen cường giả”.
mà, nói ra sợ mọi người không tin, cha tớ hiện tại đã là chân tiên, hô hố!
ngọc ngân cùng vũ vân đều há hốc mồm, đại thừa kỳ, cảnh giới thứ 9, thật hay giả?
vũ vân cà lăm: “anh… anh thật quen biết đại năng như vậy?”
chính nam lắc đầu: “không quen!” - thẳng thắn, thật thà.
vũ vân mặt đen như đáy nồi!
ngọc ngân thì giống như sặc một cái.
chờ một lát để xem biểu hiện của hai người, chính nam lại nói: “nhưng mà sư phụ tôi quen a. lão già dù sao cũng là dược hoàng, hẳn là có thể mua được nhân tình của vài tên đại thừa kỳ chứ?” - mở mắt nói mò.
lần này đến ngọc ngân cũng cà lăm: “trú... trú nhan đan… lần trước anh cho em không phải là…?
chính nam lập tức ngắt lời: “là anh cầu lão già để cho em đấy.” - hắn cho ngọc ngân 10 điểm support, một pha đánh hỗ trợ ngoạn mục.
để tăng tính thuyết phục, chính nam lại lấy ra dưỡng nhan đan lần trước dùng để trang bức với tú anh phú bà, lắc lư trước mặt vũ vân và ngọc ngân: “lão già cho một cặp, vẫn còn dưỡng nhan đan đây này. nhưng mà thứ này với em vô dụng.”
vũ vân ngốc lăng tại chỗ: “hắn thật sự là đệ tử của dược hoàng. trú nhan đan, dưỡng nhan đan cũng chưa thất truyền.” - lượng tin tức có chút lớn, đầu óc không nhanh nhạy của cô có chút lag.
“anh đã có sư phụ như vậy thì cần gì ở chúng tôi nữa? chúng tôi cũng không có cái gì có thể cho anh đâu!” - vũ vân nói.
không có bữa ăn miễn phí, muốn đại năng giúp đỡ liền phải trả giá, hiện tại hai chị em cô không thể trả nổi.
chính nam nhìn vũ vân từ trên xuống dưới, lại nhìn từ dưới lên trên, lại đi một vòng quanh cô, vuốt cằm nói: “tôi muốn cô và chị cô…”, hắn dừng một lát, một dừng này làm vũ vân và ngọc ngân mặt đều tái, rồi nói tiếp: “làm việc cho tôi.”
...
không khí ngưng đọng lại một lát, sau đó vũ vân phá vỡ bằng giọng run rẩy: “anh… anh nói là muốn… muốn chúng tôi thay anh làm việc, là có thể… có thể giúp chúng tôi báo thù?” - vũ vân cảm thấy hạnh phúc quá đột nhiên, hơi có chút khó tin tưởng.
“chính là như vậy. làm sao, có gì nghi ngờ nữa không?” - chính nam lạnh nhạt, bản ảnh đế lừa các người làm gì.
“tôi… tôi làm sao biết anh nói là thật?” - vũ vân lại hỏi một lần cuối cùng, cô hiện tại đã tin bảy phần.
chính nam trầm giọng nói: “cô nên tin lời tôi nói là thật, bởi vì tôi không có nhất thiết phải nói dối cô làm gì. tôi đang muốn dùng cách hòa bình và dễ chịu nhất cho cả hai bên để tiếp xúc với chị cô. nếu cô nghĩ tôi không có cách nào có thể tìm được chị cô, vậy cô thử nghĩ cách này một chút. đó là tôi sẽ tung tin tôi tóm được vũ gia dư nghiệt, một cô gái xinh đẹp nha, và chuẩn bị tổ chức bán đấu giá công khai. cô nghĩ chị cô có tới hay không?”
vừa mới dễ dàng nói chuyện, chính nam bỗng nhiên đổi giọng làm vũ vân giật mình. nghĩ lại vừa rồi mình vừa ăn uống, vừa trò chuyện mà quên đi hiện tại mình vẫn là con tin, cô có chút sợ hãi.
chính nam cảm thấy vừa đấm vừa xoa đã có tác dụng, hắn quyết định thực hiện bước cuối cùng: “được rồi, nói nhiều như vậy cô có tin hay không là tùy cô, nhưng mà tôi nói cho cô biết, cơ hội sẽ không có lần thứ hai, cô suy nghĩ kỹ đi.”
bước cuối cùng chính là “tâm lý chiến”.
đầu tiên là chứng minh mình có tư sản, có thiện ý muốn mời chào đầu tư. tiếp theo là tỏ ra cao lãnh, đối với việc có nhà đầu tư hay không cũng không có nhiều ý nghĩa. cuối cùng chính là ném quả banh về phía nhà đầu tư cho họ tự quyết định.
trải qua ít phút suy nghĩ, vũ vân gật đầu nói: “tôi tin anh nhưng chị tôi cũng không chắc sẽ tin, tôi sẽ cùng chị ấy nói. anh sẽ thả tôi đi sao?”
chính nam lắc đầu: “không đơn giản như vậy. tôi sẽ ở trên trái tim cô đánh vào một luồng chân khí, nếu như cô đúng hẹn tìm đến, tôi sẽ giúp cô giải quyết nó, coi như thành ý hợp tác. nếu cô không đến đúng hẹn hoặc cố tìm cách phá giải nó… hậu quả tôi hẳn là không cần cùng cô nói a.”
vũ vân cũng không ngạc nhiên, như vậy mới đúng mà, nếu hắn quá dễ dàng thả mình đi mới là có quỷ, nhưng cô vẫn hỏi: “anh không sợ tôi cùng chị tôi gọi thêm người tới đối phó anh?
chính nam cười tự tin: “cô có thể thử một chút, dù sao tôi không ngại.”
chính nam có vốn để tự tin bởi vì hắn có bạch nhãn và cũng đừng quên hắn còn là cái trận pháp sư. tối nay do vội vàng không có bố trí trận pháp bảo vệ, không có nghĩa là vài ngày tới hắn sẽ không có phòng bị.
vũ vân cũng cười: “được a, nhìn anh tự tin như vậy, tôi cũng thật là không dám thử.”
chính nam dùng nhu quyền đánh ba luồng chân khí vào cơ thể vũ vân, chặn ngang trái tim và hai vị trí khác, sau đó thả vũ vân đi. mặc dù nói chỉ đánh vào một luồng chân khí, nhưng bảo hiểm luôn phải có.
trời vừa sáng vũ vân lập tức rời đi. nhìn cô dáng vẻ hấp tấp bỏ chạy, có thể thấy bị chính nam tra tấn cũng để lại cho cô ám ảnh tâm lý không nhẹ.
chính nam lại quay sang đang ngồi một bên ngẩn người ngọc ngân, nhẹ nhàng nói: “em tới nói một chút tao ngộ của em trước đây đi, người ngoài đã như thế, người trong nhà cũng nên quan tâm hơn mới đúng.”
ngọc ngân hơi sững sờ, sau đó là vui mừng gật đầu. một tiếng “người trong nhà” của chính nam làm cô quá sung sướng. hít sâu một hơi, ngọc ngân