“vụ thuật - kết tinh chi quang”, một khối băng đá hình thành cực nhanh, muốn vây chính nam bên trong.
chính nam lập tức dùng thuấn thân thuật thoát khỏi trói buộc.
thế nhưng còn chưa kịp chờ chính nam ổn định thân hình, một bóng đen đã gần như cùng lúc xuất hiện ngay saucạnh hắn.
“như ảnh tùy hình”
ngọc ngân như bóng ma đứng sau lưng chính nam, cô vung lên chủy thủ đang sáng lóa ánh sáng xanh dương.
“ngưng sương thứ” - dùng bản thân nguyên khí dẫn dắt thủy linh khí tiến hành tấn công và làm chậm đối phương.
chính nam không cách nào tránh né, lại không có chuẩn bị “thế thân thuật”, lần này hắn thật sự bại.
thấy cái chủy thủ dừng ngay trước yết hầu mình, chính nam không phục la to: “các cô ăn gian, dùng tu vi cao bắt nạt tôi, có giỏi chúng ta tới làm lại.”
gia như phú bà cười lạnh: “hừ, thua liền là thua, hôm nay tới chúng tôi thu lợi tức. chị ngọc ngân chúng ta cũng tới mò một trận.” - đã quyết định cùng ngọc ngân hợp tác, cô nàng cũng không ngại ngùng.
chính nam vừa sợ hãi, vừa sung sướng bị hai cô gái một lớn một nhỏ sờ toàn thân, “tiểu chính nam” cũng bị ngọc ngân vụng trộm nắm một cái, làm hắn xém chút liền cao.
...
một trận “some” qua đi, ba người nằm trên mặt đất, chụm đầu vào nhau, chân về ba phía như cái cánh quạt, ngắm nhìn bầu trời.
nhìn lên bầu trời xanh thẳm thẳm phía trên, chính nam mở miệng nói: “tình hình cân bằng tại hà thành không biết có thể duy trì được bao lâu, nhưng rõ ràng càng như thế này càng bất lợi cho chúng ta.”
đang lim dim hưởng thụ giây phút yên bình, hai cô gái cũng mở mắt: “ý của anh là?” - gia như phú bà không có manh mối gì đối với nhiệm vụ lần này.
“đấu giá ra đời chính là để các thế lực vì tranh giành đan dược mà liều mạng.” - chính nam mắt nhìn thẳng bầu trời, xem các đám mây chậm rãi bay qua, nói: “nếu đan dược không chảy ra ngoài mà cứ tụ họp ở hà thành như hiện tại, lần tiếp theo sẽ rất xấu hổ a.”
mục đích của chính nam là dùng đan dược thúc đẩy các thế lực vơ vét tiền tài, của cải tới nơi này của hắn tiêu xài. thế nhưng mà cmn, mua xong lại không mang về đi còn cứ ở hà thành ngây người, ai cũng hi vọng mình là người thắng cuối cùng, vậy lần tới đấu giá tiền đâu mà mua nữa.
gia như phú bà cảm thấy phải nói rõ với chính nam: “đan dược hiện đang trong tay tà nguyệt tông và cửu dương các, đây là hai cái nhị lưu thế lực a.”
“cho nên chúng ta phải có mồi nhử đủ lớn để bọn họ động tâm, không tiếc tính mạng mà ngay lập tức rời khỏi hà thành.” - chính nam nói thêm: “ngoài ra anh cần tình báo chi tiết của tất cả các tam lưu thế lực trong và ngoài hà thành, chuyện này nhờ em nhé, gia như.”
gia như phú mà hai mắt long lanh nói: “không thành vấn đề.”
ngọc ngân há miệng muốn nói, nhưng rồi lại thôi.
...
tạm biệt gia như phú bà và ngọc ngân, chính nam tranh thủ hệ thống còn chưa bảo trì xong lại chạy tới phúc đạt tìm tú anh phú bà.
phúc đạt hiện tại đã trở thành trung tâm của toàn bộ hà thành, người ra vào tấp nập không có chỗ chen chân.
chính nam chạy tới nơi, nhìn dòng người ra vào hắn cũng chỉ biết tặc lưỡi, lắc đầu rồi… đi lối đi riêng.
không có cách, bản tiểu bạch kiểm được phú bà ưu ái a.
...
tự mình gõ cửa phòng làm việc của lê nhân doanh, chính nam vào phòng thì bất ngờ gặp tú anh phú bà đang ngồi trên ghế chủ vị.
tú anh phú bà vẫn một bộ đồ đỏ yêu mị nhìn chính nam, mỉm cười xinh đẹp nói: “ơ, không biết cơn gió nào thổi vị đại thiên tài này trôi dạt tới tệ xá vậy, không đón tiếp từ xa, thật là thất lễ.”
chính nam cũng không kiêng nể gì mà ngồi xuống một bên, tự mình rót một ly trà rồi vừa uống vừa nói: “đi ra ngoài mấy ngày, trở về không có nghĩ tới ai, nghĩ ngay tới trần đại tiểu thư đầu tiên nên tới thăm chứ sao. tôi thì làm gì có việc gì.”
tú anh phú bà lật cái bạch nhãn, cô mới không tin hàng này rảnh rỗi tới thăm cô: “hừ, không có lời nào là thật lòng. nếu không có việc gì tôi lên lầu nghỉ ngơi đây.”
“được rồi, không đùa giỡn.” - chính nam cảm thấy không thú vị: “tôi cần tình báo chi tiết đội hình của tà nguyệt tông và cửu dương các tới hà thành lần này. đặc biệt là của hai vị thiên tài trên tân tinh bảng kia.”
tú anh phú bà tò mò hỏi: “cần tình báo làm gì? đừng bảo là cậu muốn…”
chính nam ngắt lời: “cần làm gì thì cô đừng hỏi, chỉ cần trả lời cho hay không cho là được.”
tú anh phú bà cười nói: “tình báo là phải tốn tài nguyên, thời gian và chịu nguy hiểm mới lấy được,…”
“một viên hoàn mỹ dưỡng nhan đan.” - chính nam trực tiếp trả tiền.
tú anh phú bà mộng bức, cô cảm thấy mình nghe nhầm rồi: “cái gì cơ?”
chính nam lặp lại lời mình vừa nói, chậm rãi từng chữ một: “tình báo chi tiết của tà nguyệt tông và cửu dương các, đổi lấy một viên hoàn mỹ dưỡng nhan đan.”
tú anh phú bà nhìn chăm chú chính nam, nhìn tới chính nam toàn thân khó chịu, cô mới mỉm cười trả lời: “được a, thất truyền ngàn năm đan dược, duy trì dung nhan 50 năm không đổi, đáng giá.”
tú anh phú bà từ trong nhẫn chứa đồ lấy ra hai viên ngọc rồi ném cho chính nam. hắn cũng lấy ra hoàn mỹ dưỡng nhan đan ném trở lại, nhận được tú anh phú bà trừng mắt mắng: “đan dược quý như vậy cũng không bỏ vào bình ngọc, lỡ dược hiệu trôi đi thì sao?”
chính nam bĩu môi: “cô cũng không phải không biết hoàn mỹ đan sẽ tự hấp thu linh khí tu bổ bản thân, ở đâu ra dược hiệu trôi