Gia nguyệt phú bà lúc này đã tròn như con tằm nằm lăn trên ghế vừa thở vừa giãy giụa: “em… em không dậy được… anh mau đỡ em dậy…”
chính nam mặc kệ gia nguyệt phú bà nằm trên ghế, hắn dọn dẹp chén bát trước.
"ăn xong rồi thì em cũng nên đi học đi, suốt ngày nghỉ ở nhà giáo viên của em sẽ không vui đâu.” - vừa rửa chén bát, chính nam vừa nói.
“thôi, em không đi học đâu!" - gia nguyệt phú bà hết sức khó khăn tự mình ngồi dậy nhưng lại ngay lập tức nằm gục đầu xuống bàn, than thở: "trong lớp chán muốn chết, lại chẳng có bạn bè gì… em muốn ra ngoài chơi, anh đi với em không?”
chính nam làm ra bộ mặt bất đắc dĩ, lắc đầu nói: “thật không được, hôm nay anh muốn qua luyện dược thất tìm mấy vị luyện dược sư đại nhân học luyện đan, gần đây anh bỗng nhiên cảm thấy rất hứng thú với luyện đan.”
“a, luyện đan sao!?” - gia nguyệt phú bà tròng mắt xoay một vòng, nói: “nếu anh nghe lời em, em sẽ dạy anh luyện đan.
nói cho anh biết, bản tiểu thư cũng là cấp 1 luyện dược sư nhé!”
nói, cô bé còn hếch lên bộ ngực phẳng của mình, thần tình hãnh diện.
chính nam nghe được như mở cờ trong bụng nhưng ngoài mặt vẫn làm bộ khó khăn, nhăn nhó: “không tốt lắm đâu, anh cũng chỉ là muốn học một chút mà thôi chứ anh làm gì có tiền trả tiền dược liệu để luyện đan.
thành công thì không nói, lỡ mà thất bại một cái là toi mất cả năm tiền công a.”
"em là giáo viên của anh, dược liệu tất nhiên là do em lo rồi, nhưng mà anh cần đóng học phí nha." - gia nguyệt phú bà nở nụ cười tinh ranh: “học phí là mỗi ngày là một bữa ăn ngon, hehe.”
hôm qua ăn một lần cá viên chiên đã để cô bé phát hiện một sự thật kinh hoàng.
nghiện thật rồi!
lại thêm sáng nay bị chính nam làm cho ăn không ngừng được, gia nguyệt phú bà biết mình chắc chắn chạy không thoát khỏi tài nấu ăn của hắn được nữa rồi.
“nhưng nếu bị gia chủ biết được chỉ sợ cái mạng của anh cũng không còn a.” - chính nam quyết định lại giả vờ một lần cuối kiếm cái bảo hiểm mạng nhỏ.
“không sao đâu mà, cùng lắm em nói là em muốn anh là phụ tá của em.” - gia nguyệt phú bà vỗ vỗ bộ ngực phẳng của mình, một bộ “trời sập xuống có em gánh, anh không phải xoắn”.
chính nam thở dài: “thôi được, vậy em chờ anh một chút, anh chạy về lấy ít đồ đạc rồi chúng ta cùng nhau đi.”
thật mẹ nó vất vả, giả vờ dối lòng lừa loli chính là tội lỗi, sau này phải làm thêm vài lần cho quen mới được!
“được rồi, vậy em ra ngoài chờ anh trước, anh lấy gì thì nhanh một chút rồi ra liền nhé.”
“ừm, em cẩn thận một chút, đừng để người khác nhìn thấy.”
“em biết rồi, anh cũng cẩn thận một chút.”
...
chính nam cùng gia nguyệt phú bà tách ra hành sự, cả hai đều không biết được ở trong bóng tối có một đôi mắt theo dõi toàn bộ quá trình hai người bàn bạc, cũng nghe được toàn bộ câu chuyện.
mà thực ra có biết chính nam cũng không quan tâm lắm, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết một thiên kim tiểu thư như gia nguyệt phú bà không có một, hai cao thủ âm thầm bảo vệ mới là có quỷ.
chạy về phòng lấy giỏ đồ đã chuẩn bị kỹ, chính nam nghênh ngang đi ra cửa sau, hoàn toàn không tồn tại cái gọi là “sợ người ta biết”, thậm chí trên đường hắn còn chào hỏi các gia đinh, trêu ghẹo mấy nô tỳ.
gần tới cửa sau, chính nam đổi một bộ lén la lén lút vẻ mặt, không khác gì một tên trộm, dáo dác nhìn quanh một vòng rồi khẽ gọi: “gia nguyệt, em đang ở đâu, đi thôi, đi sớm về sớm… gia nguyệt… cái đệt!!!”
gia nguyệt phú bà thò đầu ra từ sau bụi cây, trên đầu còn có mấy cọng rơm rạ dọa chính nam xém chút ném cái hộp qua.
“em làm cái quỷ gì thập thà thập thò như ăn trộm thế, làm anh giật mình.”
“cái này gọi là ngụy trang, anh lấy đồ xong rồi hả, đi được chưa?”
“xong rồi, đi thôi.”
...
phòng luyện đan, hàng ngày đều có lượng lớn hộ vệ canh giữ, ngoài ra còn có trận pháp và các khách khanh túc trực từng giờ từng phút.
có thể nói là giọt nước không lọt.
gia nguyệt phú bà dẫn theo chính nam đi tới phòng luyện đan riêng biệt của mình, lại dặn dò hộ vệ lấy tới mười phần dược liệu thối thể đan rồi đóng lại cửa phòng.
“chỗ này không phải để luyện đan sao, cái giường kia là cái gì? còn có cả bồn tắm? - chính nam hoàn toàn mộng bức: "em trang trí chỗ này thành phòng trọ hay sao thế?”
“luyện dược sư cũng cần phải tắm rửa, ngủ nghỉ chứ sao." - gia nguyệt phú bà một mặt khó hiểu nhìn chính nam: "bộ anh tưởng phòng luyện đan là có mỗi mấy cái bàn để dược liệu với lò luyện đan thôi à?”
chính nam cảm thấy có cái gì đó vỡ vụn, kiểm tra kỹ lại thì đó chính là tam quan của hắn.
kiếp trước đọc tiểu thuyết không phải nói phòng luyện đan là chỉ có lò luyện đan, dược liệu, trận pháp thôi hay sao?
cmn! bây giờ có cả giường, bồn tắm, nhà vệ sinh đầy đủ!?
đúng là “nhà văn nói láo, nhà báo nói thêm” a!
lắc đầu bỏ qua những chuyện không quan trong ấy, chính nam để gia nguyệt phú bà tự làm những gì mình thích còn bản thân hắn muốn thử luyện đan luôn và ngay.
nhặt lên cái lò luyện đan bị gia nguyệt phú bà quăng qua một bên lúc nãy, chính nam hết sức quen thuộc làm vệ sinh rồi chuẩn bị lửa. hắn cũng bất ngờ với chính mình, lần đầu tiên làm việc này lại giống như là đã quen thuộc hàng trăm lần rồi.
“tích… ký chủ không nên bất ngờ, hệ thống tăng cấp nghề đồng thời cũng quán tưởng kinh nghiệm nghề vào ý thức của ký chủ nên việc cảm thấy quen tay là chuyện bình thường. ký chủ tập làm quen dần đi là vừa.”
chính nam lúc này mới hiểu ra, hắn hỏi lại: “nói như vậy ngoại trừ kinh nghiệm và độ thành thạo nghề ra, tôi còn quán