Chờ tú anh phú bà cất đồ đi xong, chính nam lại hỏi: “về ngô gia, cô có ý kiến gì không?”
tú anh phú bà cũng nghiêm túc: “thái độ của anh với ngô gia như thế nào?”
đã chính thức là một thành viên của akatsuki, tú anh phú bà cũng thay đổi cách xưng hô với chính nam. không thể ngay lập tức hạ mình xưng “em” nhưng ít nhất cô đã thừa nhận vị trí của hắn là ngang hàng với mình.
“nếu họ chưa từng có ý tưởng với gia như thì nhiều nhất tôi chỉ mượn của họ ít máu giao long thôi, nhưng mà sai lầm của họ là dám vươn tay về phía người của chúng ta. hắc hắc, cái giá phải trẻ sẽ không nhỏ đâu.” - chính nam khóe miệng cong lên nụ cười: “nếu ngô đức võ ở thiên đạo tông chúng ta có thể không làm gì được hắn, nhưng nếu hắn về thăm nhà rồi “vô tình” chết đi, vậy thì không khó hiểu rồi.”
tú anh phú bà đã gia nhập akatsuki vậy tất nhiên sẽ vì akatsuki suy nghĩ và cô cũng đồng ý với ý tưởng của chính nam.
thiên đạo tông là quái vật khổng lồ, cho nên chỉ có thể từng chút từng chút cắt đi xúc tu của nó trước khi đủ sức tiếp xúc với bản thể của nó.
hai người cùng nhau bàn bạc một cái kế hoạch cụ thể để đối phó với ngô gia và ngô đức võ rồi chính nam mới rời phúc đạt về lý gia.
…
chính nam cảm thấy rất hài lòng!
kéo tú anh phú bà vào tổ chức là ý tưởng của hắn từ rất lâu rồi nhưng hôm nay mới thực hiện được.
“còn thiếu một không minh kỳ là xong nhiệm vụ thế lực, đã đến lúc xây dựng một cái căn cứ a.” - chính nam tự mình thì thầm, mặc dù đạt được nước bước tiến dài nhưng vẫn còn rất nhiều việc phải làm.
buổi chiều, chính nam cùng gia như phú bà luyện tay một trận rồi mới trở về phòng của mình ngủ ngon. mặc dù hòa hợp kỳ chỉ cần ngủ rất ít, minh tưởng là đủ nhưng hắn vẫn cố gắng đảm bảo ngủ đủ 8 giờ một ngày.
không có cách, muốn làm tiểu bạch kiểm thì phải dưỡng da a!
...
sáng hôm sau, chính nam vừa mở mắt liền thì thầm: “trang, cho tôi xem bảng thông tin.”
ký chủ: chính nam - nhân tộc - 18 tuổi
đẳng cấp: 26"hòa hợp tầng 6"
thiên phú: cấp 5
huyết mạch: bạch nhãn huyết kế giới hạn, sharingan huyết kế giới hạn.
mị lực: 3
kỹ năng: tam thân thuật"5", ô nha phân thân thuật"3", hỏa độn - hào hỏa cầu thuật"3", tâm chuyển thân thuật"3",thuấn thân thuật"2", vụ ẩn thuật"2", vụ ảnh thuật"2", phi tiêu thao khống thuật"2", vụ trung quỷ ảnh thuật"2", ma huyễn - nại lạc kiến thuật"1", thổ độn - tâm trung trảm thủ thuật"1", ảnh phi tiêu thuật"1", kim phược thuật, bát quái chưởng "9 kỹ năng", nhu quyền"2 kỹ năng", nhu bộ, thố mao châm, thủy châm.
nghề: cấp 5 luyện dược sư, cấp 5 trận pháp sư, cấp 5 luyện khí sư, cấp 5 y sư, cấp 3 đầu bếp, cấp 1 tuần thú sư.
phú bà: lý gia nguyệt"s, 71/100", diệp liên hoa"s, 57/100", trần mai tú anh"sr, 60/100", lý gia như"sr, 74/100".
điểm dư: 2 điểm cấp, 1 điểm kỹ năng, 7 điểm nghề.
balo: cấp 3 tụ linh trận bàn, 9 viên cực phẩm linh thạch, 7 thẻ đạo cụ đan dược"cấp 3", gói quà cấp 30"không thể sử dụng".
nhiệm vụ: chính tuyến ( phú bà đầu tiên - giai đoạn 3 ), chính tuyến ( tiến thêm một bước - giai đoạn 3 ), phụ tuyến ( nam nhân đảm đương - giai đoạn 3: 26/30, còn 83 ngày ), phụ tuyến ( nam nhân bản lĩnh – giai đoạn 5 ), ẩn ( thành lập thế lực - giai đoạn 2 ).
đánh giá: tạp học vương giả.
lại ăn sáng và cùng gia như phú bà tập luyện một lúc, chính nam tới thăm nguyệt vịnh.
nguyệt vịnh thấy chính nam tới thăm thì vui vẻ ra mặt : “anh lại tới sao, hôm nay có cần kiểm tra nữa không?”
chính nam gật đầu: “mặc dù hơi phiền nhưng kiểm tra mỗi ngày sẽ tránh được những sự cố không cần thiết phát sinh.”
bắt mạch một lát, chính nam nhận ra một vấn đề khá kỳ quái.
bởi vì hàng ngày hắn đều dùng dược thủy và dược phấn trong thức ăn của nguyệt vịnh để giúp cô dễ dàng hấp thu dược tính trong đó. thế nhưng những dược tính này rất ít đi vào vết thương chính khiến nguyệt vịnh suy yếu mà hầu hết lại đi vào những vết thương nhỏ khác trước, giống như cô cố ý làm như vậy.
chính nam cau mày nói: “cô không muốn khỏe lại hay sao? tại sao lại dùng nguyên khí vận chuyển dược tính đi những nơi lung tung khác mà không để nó điều trị vết thương chính?”
bị chính nam phát hiện tiểu động tác của mình, nguyệt vịnh đỏ mặt ấp úng: “tại vì… tại vì…”
đúng lúc này ngọc ngân bước vào tiếp lời: “cô không muốn rời khỏi đây a? hay là cô muốn được anh ấy chăm sóc mỗi ngày?”
chính nam hứng thú nhìn về phía nguyệt vịnh chờ câu trả lời.
nguyệt vịnh mặt càng đỏ hơn, cô cúi đầu ấp úng: “xin lỗi! từ bé tôi đã không có cha, mẹ lại luôn bỏ mặc tự tu luyện, tự lập, tự sống, tôi chưa bao giờ được người khác chăm sóc nên chỉ muốn được như vậy thêm vài ngày mà thôi. tôi xin lỗi! hức… hức!”
nguyệt vịnh nức nở, nghĩ tới những ngày tháng luôn lủi thủi một mình trong phòng tu luyện, cô cảm thấy sợ hãi phát khóc.
chính nam rất thông cảm cho nguyệt vịnh, một cô gái thanh