Cả buổi trời đoàn phim không tìm ra Ôn Tranh Hàn, còn phát hiện một chiếc Jeep bên ngoài khách sạn đã biến mất, bị dọa thiếu điều báo cảnh sát ngay tại chỗ.
Nếu đây là ở trong nước thì không thành vấn đề, nhưng họ đang ở nước ngoài, ngộ nhỡ ảnh đế gặp sự cố gì chắc cả ê-kíp bọn họ cũng không đền bù nổi!
May mà chẳng bao lâu, rốt cuộc bên ngoài truyền đến tiếng xe chạy về.
Đạo diễn vội vàng ra đón.
Ôn Tranh Hàn chỉ túi nhựa trong tay, nói: "Đi mua đồ."
Đạo diễn còn tưởng rằng mình chậm chạp không để chuyên viên quay phim lui ra nên làm ảnh đế giận, nào dám nói nhiều? Hấp tấp cười xòa: "Không sao không sao."
Ôn Tranh Hàn đi thẳng lên lầu.
Mặc dù anh ta nói là mua đồ, nhưng có ai trong tổ sản xuất không nhìn thấy anh ta đang tỏa ra khí áp thấp?
Không giống ra ngoài mua đồ chút nào, giống cố ý hóng một cơn gió lạnh cho bình tĩnh rồi mới trở lại hơn.
May thay livestream đã sớm kết thúc rồi, bằng không nếu bị khán giả thấy sắc mặt của Ôn Tranh Hàn, chắc chắn người hâm mộ anh ta sẽ khiếp sợ.
Mặt mày ảnh đế u ám lạnh lẽo, đâu còn vương sự tao nhã lịch sự bình thường?
Ôn Tranh Hàn từ bên ngoài khách sạn đi lên lầu, đặc biệt tránh được những khách mời khác.
Vào lúc này tâm trạng của anh ta cực kỳ kém, tốt nhất đừng để anh ta thấy bản mặt chó con lông xoăn ngứa đòn của Chử Vi.
Nếu không anh ta chẳng dám đảm bảo mình sẽ không làm chuyện gì phá hỏng hình tượng.
Chử Vi cầm lon bia, lần lữa chưa lên lầu, đang cười trên sự đau khổ của người khác, muốn chờ Ôn Tranh Hàn quay về sẽ cho anh ta thêm một cú nữa.
Ai dè chờ đợi cả buổi trời, trên lầu truyền đến tiếng đóng cửa.
Chử Vi kinh hãi ngoái đầu.
Đệt! Lượn vòng lớn để về phòng cơ đấy?!
Đồ hèn!
Từ lâu ê-kíp đã quen với bầu không khí căng thẳng giữa các khách mời.
Chung quy cũng là show yêu đương mà, không rối rắm không dậy sóng mới flop đấy.
Vốn dĩ tối nay định chuẩn bị đủ loại chủ đề ma mãnh nhằm trò chuyện đốt lửa trại như "Tâm sự về mối tình đầu của bạn", "Bạn nghĩ khách mời khác giới nào ở đây có tình ý với mình".
Tuy nhiên, trông thấy lúc ăn tối ảnh đế và Chử Vi đã chiến nhau công khai, nếu tiếp tục hoạt động có lẽ đêm nay sẽ thật sự phát sinh mâu thuẫn chân tay.
Thế là đành tạm hủy kế hoạch sẵn có.
Nhân viên công tác cầm quy trình show chưa hoàn thành, thở dài thườn thượt: "Không thực hiện được những hoạt động này thật đáng tiếc."
Đạo diễn: "Ai nói không được? Được hết, qua hai ngày nữa bầu không khí chuyển biến tốt là dùng ngay thôi."
Nhân viên công tác: "Chẳng phải anh kêu sợ nửa đêm bị fan của mấy khách mời trùm bao bố đánh à?"
Show "Thời Hạn Rung Động" phát sóng mới bảy ngày, đạo diễn và đội ngũ bị chửi lên hot search không dưới năm lần rồi! Nhất định đã phá kỷ lục lịch sử chương trình thực tế!
"Để họ đánh!" Đạo diễn lau nước mắt: "Một mình tôi khổ, còn tỷ suất người xem thì vừa đẹp."
...
Ê-kíp sớm đã quen với không khí kỳ dị giữa khách mời sau khi đóng ống kính, nhưng người ngoại quốc của khách sạn lại không rõ tình hình thực tế.
Thời tiết ở địa phương này lạnh, khách sạn có nấu trà gừng đặc sản bản xứ, muốn đưa qua cho đoàn phim.
Song nhìn trái nhìn phải vẫn chưa biết nên rót cho ai trước.
Nhân viên phục vụ ngoại quốc đội mũ phớt bèn ngẫm nghĩ, chạy chầm chậm đến chỗ Thẩm Phất, rót cho cô đầu tiên, còn dùng tiếng địa phương nói câu "Mời dùng."
Ban nãy thấy hai người đàn ông đều giành nhau gắp thức ăn cho cô gái này.
Ắt hẳn trong đám người, cô gái này có địa vị lớn nhất.
Không ngờ, tuổi trẻ thế kia, đừng nhìn mặt mà bắt hình dong.
Anh ta lẩm bẩm giơ ngón cái với Thẩm Phất.
Những người khác: "..."
Hứa Điều Điều thấy bầu không khí ngột ngạt, cười xòa thử giải vây: "Bọn họ đang rót trà cho khách hay ngắm nhan sắc nhỉ?"
Cố Thanh Sương: "..."
Bầu không khí lập tức quái đản hơn.
May thay một thông dịch viên đứng lên rỉ tai mấy câu với nhân viên ngoại quốc, anh ta mới vội vàng rót cho từng người.
Ngặt nỗi sắc mặt Tả Mân đã kém đến vô cực.
Thẩm Phất uống hết ly trà gừng kia, đứng dậy cất lời với đạo diễn: "Tôi đi nghỉ trước đây."
"Được." Đạo diễn nói: "Hôm nay kết thúc livestream sớm, tiếp theo không có hoạt động gì nữa, mọi người cũng nghỉ ngơi đi."
"Kiểm tra xong chưa?" Giang Thứ đứng lên, nét mặt khó chịu: "Vẫn chưa có phòng của tôi à?"
Đạo diễn hoảng hốt giật bắn, sao cậu ấy suýt quên béng ông Phật này chứ.
Nếu ê-kíp đã tới đây thì đương nhiên là có lên kế hoạch trước đó, đi bao nhiêu người thuê bấy nhiêu phòng.
Khách mời ở riêng một phòng, nhân viên công tác thì hai người một phòng.
Sau khi đặt phòng xong khách sạn này đã đầy.
Nơi đây hoang vắng, nếu phải lái xe đi tìm chỗ ở khác lại là thêm một chuyện khó nhằn.
Bây giờ Giang Thứ đột ngột xuất hiện không báo trước, phòng dư ở đâu ra?
"Hay là tôi ở dồn với mấy nhân viên rồi chừa một phòng đơn cho anh nha?" Đạo diễn dè dặt hỏi.
Giang Thứ ngủ ở đâu không thành vấn đề, điều anh để ý là tại sao Thẩm Phất không thèm hỏi anh có phòng hay chưa?
Nhỡ không có phòng, bên ngoài dưới 0 độ, anh chỉ có thể ngủ trong xe thì sao?
Ánh mắt của Giang Thứ dưới chiếc kính râm liếc nhìn Thẩm Phất thật nhanh, lắc tay tỏ vẻ thiện chí: "Không! Sao! Đâu! Trong xe có máy điều hòa, tôi ngủ trong xe cũng như nhau..."
Anh chưa dứt câu, Thẩm Phất như thể không nghe thấy anh nói, mí mắt chẳng thèm nhấc đã bước thẳng lên lầu.
Giang Thứ: "..."
Đạo diễn mừng rỡ nói: "Thật ạ Giang thiếu? Vậy tôi khỏi chừa cho anh nhé?"
Ai mà không mắc chút bệnh thấp khớp?
Giang Thứ trẻ tuổi cao to, nhường phòng cho loại có vợ có con như mình thì đã làm sao?
"..."
Giang Thứ kéo kính xuống, để hờ hững trên sống mũi cao, lườm đạo diễn một cách lạnh lẽo.
...
Hôm sau, ê-kíp tới đây bằng cách nào thì trở về bằng cách nấy.
Trên máy bay, ê-kíp công bố cho các khách mời về vòng thứ ba và vòng thứ tư.
"Hai đợt trước đều liên quan đến lựa chọn hẹn hò, có lẽ khán giả xem sẽ mệt, cho nên vòng thứ ba chúng ta thả lỏng một chút, làm một kỳ game show nhé.
Lúc đó sẽ có vài khách mời đặc biệt gia nhập, tiến hành trò "Bịt Mắt Bắt Dê".
Vào hôm ấy sẽ tuyên bố thể lệ cụ thể, vẫn dựa theo thông lệ người chiến thắng sẽ được tích điểm."
"Vòng thứ tư là "Buổi Chụp Tạp Chí Ngày Xuân Giới Hạn", chúng tôi sẽ bịt mắt các khách mời nữ, họ phải đi sờ tay hoặc những bộ phận trong sáng khác của khách mời nam, sau đó chọn lựa.
Hai người tạo thành CP sẽ dùng phông cảnh "hồ bơi", "phòng gym", "nhà bếp", "trên giường" để chụp tạp chí, khán giả sẽ bỏ phiếu thành phẩm, nhóm nào nhiều số phiếu nhất thì chiến thắng..."
Trừ Thẩm Phất, tối qua những người còn lại đều không nghỉ ngơi đủ.
Mọi người vốn thiêm thiếp suốt lộ trình, nghe tới vòng thứ tư bỗng tỉnh táo hẳn.
Phân biệt khách mời nam thông qua sờ tay, từ đó bắt đầu lựa chọn?
Tay của đàn ông đều từa tựa nhau mà? Có gì khác biệt ư?
...!Những bộ phận khác là bộ phận nào?
Chẳng lẽ sờ mặt?
Nhưng ai chả có hai mắt một miệng, che mắt rồi sao phân biệt nổi?
Chắc chắn trọng tâm là ở tóc đúng không?
Lần này ê-kíp tuyên bố sớm, là để cho bọn họ thời gian chuẩn bị trước nhỉ?
Chử Vi sờ mái tóc màu hạt dẻ của mình một cách vô thức, cảm thấy dựa vào quả đầu này rất dễ bị nhận ra.
Khoan, vấn đề là ——
Nếu Thẩm Phất nhận ra mình, nhất định sẽ không chọn mình!
Bởi vậy bây giờ cậu ta phải đảo hướng tư duy lại so với lần mô hình xe đua trước, dứt khoát làm tóc giống Giang Thứ.
Hoặc là giống Hướng Lăng Vân cũng được!
Hai người nọ không liên quan tới Thẩm Phất, xác suất được Thẩm Phất chọn trúng lớn hơn.
Suy cho cùng, căn cứ vào tình huống đêm qua chứng kiến, hiện tại khả năng Thẩm Phất chọn Ôn Tranh Hàn gần như bằng không.
Chử Vi móc di động ra gửi tin nhắn cho trợ lý, bảo anh ấy hẹn thợ trang điểm.
Nhắn được phân nửa bèn không khỏi nghiêng đầu nhìn Giang Thứ một cái.
Giang Thứ khoanh tay nhắm mắt nghỉ ngơi, vừa mở mắt ra đã đối diện với cái nhìn vụng trộm của Chử Vi trước mặt, như thể đang cầm điện thoại chụp lén mình.
Anh: "..."
Trải qua sự kiện mô hình xe đua lần trước, Giang Thứ lập tức phản ứng kịp Chử Vi định làm gì.
Má nó, nghiện giả mạo rồi phải không?
Giang Thứ nổi trận lôi đình trừng mắt lại, hung dữ nâng tay, vò mái tóc đen ngắn của mình thành tạo hình mà quỷ cũng không nhìn ra nổi, thuận tiện giơ ngón giữa với Chử Vi.
Chử Vi: "..."
Hướng Lăng Vân ngồi ở phía sau cùng, đôi mắt hơi hé giả vờ ngủ, nhìn hai người đằng trước.
"..."
Hướng Lăng Vân cực kỳ hoài nghi về chỉ số thông minh của Chử Vi, có thể bò lên vị trí hôm nay chắc là nhờ vào vận may thật rồi.
Tìm nhầm Ôn Tranh Hàn, giờ lại tìm nhầm sang cậu Giang đây?
Chọn một đáp án chính xác trong ba, cậu ta lại nhất quyết chọn sai hai lần.
Thẩm Phất ngồi cạnh Giang Thứ, đeo đồ chụp mắt ngủ gà ngủ gật, tháo đồ chụp xuống là chứng kiến hết tất thảy.
Cô: "..."
Giang Thứ vò rối tóc, thấy Thẩm Phất đã tỉnh, nghĩ đến vừa rồi đạo diễn nói sẽ phải phân biệt tay, bèn vươn tay ra trước mặt cô, động tác chậm chạp, hy vọng cô có thể ghi nhớ tay mình, đồng thời giơ một ngón ra: "Đây là mấy?"
Thẩm Phất nhìn chằm chằm bàn tay quen thuộc, rắn chắc với tông da trắng lạnh kia, im lặng chừng vài giây: "Hai."
Giang Thứ: "..."
...
Chẳng những khách mời ngủ không được ngon giấc ở nước ngoài, tối hôm qua fan của Ôn Tranh Hàn cũng thức thâu đêm.
Người hâm mộ của giới giải trí trong nước sợ nhất chính là fan CP, có người từng mắng rằng fan CP toàn là một lũ chó dại, một khi CP tan tành, rất có thể sẽ cắn ngược lên đầu idol.
Có cả khối người thật lòng trong số những fan CP của Ôn Tranh Hàn và Tả Mân, thậm chí lúc Tả Mân kết hôn, họ còn đăng bài trên diễn đàn ảo tưởng rằng Ôn Tranh Hàn sẽ đi cướp dâu.
Đây chẳng phải là fan CP qua đường ship vu vơ trong show yêu đương bình thường nữa.
Bắt đầu từ hình phạt "nắm tay", Ôn Tranh Hàn đã không còn chung khung hình với Tả Mân, thậm chí nhiều lần tránh Tả Mân, khiến rất nhiều fan CP đế hậu vừa khó hiểu vừa bất mãn.
Hôm qua anh ta còn cùng Chử Vi làm ra hành động tranh giành Thẩm Phất ngay trước quần chúng! Điều này trực tiếp chọc giận đám fan CP của anh ta và Tả Mân.
Suốt một đêm, diễn đàn show, từng mục giải trí, thậm chí Weibo Douban đều mắng chửi rất chướng tai, có nhiều người thẳng thừng tuyên bố thoát fan CP, chuyển hẳn thành fan Tả